Tùy Bút Cố Quận
Có những nỗi niềm mang theo đời không sao quên được, nhất là đời người tha hương viễn xứ, cứ lâu lâu là hình bóng, cảnh vật và sắc màu xưa lại xuất hiện trong tâm trí! Tiếng cười, giọng nói, câu văn, nét chữ...từng dòng nồm nộp hiện về, từng âm hưởng vang vọng trong tai làm ta nhớ, ta luyến lưu, làm ta buồn vì biết tất cả đã là kỷ niệm, một kỷ niệm khó mà phai mờ trong kiếp trăm năm làm người này. Rồi cũng có lúc mình tự hỏi mình "Tại sao ta lưu lạc đến đây???"...
Những Kỷ Niệm Mang Theo
Có những kỷ niệm nào mang theo
Ta một đời viễn xứ
Một kiếp tha hương
Một trời luyến lưu! Một cảnh đoạn trường
Nhớ về một thời tuổi trẻ
Dưới mái nhà có Mẹ có Cha
Có anh, chị, em quây quần thời tấm bé
Đùm bọc nhau đến tuổi trưởng thành
Rồi phong ba, bão dữ
Lũ cường bạo tràn vào
Cướp nhà! Treo sinh tử
Trên nhành cây đầu xóm, cổng rào
Để chân xuống thuyền
Giao mệnh mình trên gió sóng
Hải tặc trói niềng
Xác thân trôi! Xương vùi bể rộng
Ngày qua xứ lạ
Tập nói tiếng người
Sách ôn chữ luyện
Dãi nắng dầm mưa! Tạo lập lại đời
Tha hương trên đất khách
Đêm hồn phách thấy cõi quê nhà
Thấy mẹ ngồi trông cha
Chốn ngục tù quỷ đỏ
Thấy anh chị em ta đó
Gầy ốm, cảm ho
Thấy đàn cháu con đầu ngõ
Mặt xám ngắt màu tro
Giật mình! Ngồi lệ rưng rưng
Hận đám thú rừng
Giận loài khát máu
Diệt Giống Dòng...quì lụy Người Dưng
Thương Dân Tộc Việt lắm thay
Chịu vận đen này
Lũ Cáo Hồ bán nước
Máu nhuộm hai tay
Có những kỷ niệm buồn
Một đời mang theo
Khóc cho cội nguồn
Dưới vuốt hùm beo
Mong sao Dân Việt sớm ngày thoát khỏi gông cùm, xiềng xích của loài Giặc Cộng Bạo Tàn, để còn ngẩng đầu lên mà nhìn thế giới năm châu vậy.
Thân,
Nhị
Trong đời sống thường nhật, khó ai tránh khỏi những sự va chạm lớn nhỏ với người khác! Lỗi hay phải phần mình, lỗi hay phải phần người không có gì đáng bàn ở đây; giận hờn...nhất là giữ sự hờn giận này cứ giữ mãi trong lòng ta một thời gian quá dài, khiến nó trở thành nỗi phiền muộn, nỗi sân si cho chính mình, thì thật là điều bất trí. Tại sao ta không nói lên một lời tha thứ, làm một hành động cụ thể có ý nghĩa với họ, thế có tốt hơn không??? Nhân Vô Thập Toàn mà, mình không làm đúng hoài, họ không làm sai mãi, ta muốn thiên hạ bỏ qua những lỗi lầm của mình thì mình cũng nên bỏ qua những lầm lỗi của họ vậy...nhất là lỗi lầm này họ hoặc ta đều không cố ý gây ra, biết đâu???
Tha Thứ Và Bao Dung
Hãy bao dung, tha thứ
Cho lòng vui, nhàn tâm
Đời ta, người sinh tử
Ngắn lắm mà! Trăm năm
Lỗi lầm chi cũng bỏ
Nói một lời cùng nhau
Lớn cắt thành mảnh nhỏ
Dùng nghĩa cử khuyên nhau
Ngày khoẻ, hôm yếu mà
Khi thịnh, khi sút sa
Lúc thừa dư, túng quẩn
Trồi sụt tánh khí ta
Cười bỏ qua đi bạn
Lòng tha thứ, bao dung
Đúc hồn thanh, tâm sáng
Người bất lay, bất lung
Lỗi mình, mình nhận để nhớ! Lỗi người hãy nói một lời thứ tha, tỏ một cử chỉ bao dung để rồi quên và đêm về nằm được thẳng giấc bạn nhé.
Thân,
Nhị
Ăn anh Hai ơi.
Tàu Hũ Nước Đường
Bán cho tôi một chén
Chị hãy thêm nước đường
Bao nhiêu tiền chị hén
Nhanh...tôi phải vào trường
Không ông thầy phạt trễ
Giờ chơi mãi ham chơi
Bắt quì bên bảng uễ
Oải mình mẫy chị ơi
Thêm chén nữa chị nghe
Đã sợ vào lớp trễ thầy phạt mà còn xơi thêm chén nữa, thằng nhỏ này ham ăn hết sức nói; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Tôi đã đi qua con dốc đời mấy lần xuân đến xuân đi! Thế là kiếp trăm năm trải hơn nửa cuộc, phong trần đã nhuộm hai màu tóc mà những gì muốn làm nào đã được bao. Còn anh chị thì sao, hẳn là khá hơn tôi rồi.
Đã Qua Nửa Dốc Cuộc Đời
Tôi đã đi qua con dốc cuộc đời
Mấy lần chờ xuân đến
Rồi tiễn bóng xuân đi
Lòng sân si dần phai...mất vết
Tung hoành, dọc ngang
Ngựa, xe, gươm, giáo
Thành quách, hùng binh
Bỏ lại sau lưng! Bỏ cả
Tôi sẽ còn đi tiếp phần ba
Kiếp trăm năm ngắn nữa thôi mà
Vui cùng hồ rượu
Cười với muôn hoa
Mai qua thôn vượt suối
Mốt xuống biển leo hòn
Thơ trăng, phú nhật
Hò núi, ngâm non
Chí tang bồng đã làm...có bấy
Thì đầu sương pha trắng mái rồi
Tận nhân lực đấy
Chỉ thế mà thôi
Hẳn là anh chị khá hơn tôi
Khá hơn tôi thì cũng trăm năm một kiếp phù du mà thôi anh chị ạ, này ta cạn chén vậy.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 16.12.2015 12:37:06 bởi Cố Quận >
Bài này nhị tui viết ghẹo người ta! Giờ ba Nhỏ Bạn Tui ghẹo lại, đúng là đời có vay là phải trả mà.
Vay Một! Trả Tới Ba
Ghẹo một người cười ngất
Mà bị phá tới ba
Chén trà thơm rớt đất
Bàn ngã! Bể bình hoa
Đời có vay phải trả
Ân oán tránh khỏi đâu
Hôm rồi tay thơ thả
Giờ vần Họ tím câu
Ghẹo người! Người phá mình
Bị mấy Nhỏ Bạn phá, nhưng còn ghẹo được người khác...xem ra cũng chưa lỗ lã chi cho lắm o Huệ, Thùy, Thơ hỉ??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Nước chảy, gió thổi đá mòn à nghe.
Đá Mòn
Nghìn năm gió thổi đá mòn
Để cơn bão dữ cuốn hòn sỏi bay
Cho ta nhặt...mà nào hay
Rằng xưa kia tảng núi này đá trơ
Tặng o Tuyết bốn câu để nghiềng ngẫm vậy; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Heo may vi vu lá xạc xào, sương rơi bên hiên mây trên cao báo mùa thu đến. Tháng chín chiều nhạt nắng vàng so hàng cây phong đang thay sắc làm không gian tím một màu thu tái trong hồn người tha hương.
Áo Người Bên Hiên Thu
Heo may vi vu tiếng xạc xào
Lá đầu thu úa sắc trên cao
Bên hiên sương ướt hiên sương ướt
Nhạt nắng vàng tia nắng rụng rào
Hoa cúc cành đong đưa cánh hương
Ngát mảnh vườn con, khách viễn phương
Qua sân thấy bóng tà lụa bóng
Ngập ngừng chân...hồn chút vấn vương
Bên hiên sương trắng màu sương trắng
Lá đầu thu! Sắc úa thu rồi
Heo may lạc ngõ này xóm vắng
Lụa với hương người trôi gió trôi
Ông làm gì mà đứng nhìn tôi trân trân thế ông kia??? Khà khà.
Thân,
Nhị
Giời ạ! Dạo này thơ tui bị mấy ông Anh, mấy bà Chị Rạch Giá vây quá nên cũng nổi máu Kiên Giang lên mà thơ thần thơ tướng, giai nhân-mỹ nữ, hóa-lá-cột-cây, vạt với tà tím, vàng, xanh, đỏ...v..v. đem ra chơi xả láng; thế nào cũng có ngày thần khẩu hại xác thơ!!! Sớm muộn gì Bà Hùm Quận Sáu Tui cũng bắt tại trận! Là bắt quì úp mặt vô tường đọc nghìn câu "Lỗi tại mấy ông Anh, bà Chị Rạch Giá mọi đàng, lỗi tại thơ em mọi đàng" cho coi.
Nổi Máu Kiên Giang
Bị vây! Nổi máu Kiên Giang
Thơ thần thơ tướng tràng giang chữ vần
Thơ mỹ nữ, thơ giai nhân
Thơ hoa, lá, cột, cây thân gốc mà
Thơ vạt hương, thơ sắc tà
Ý câu sau trước hại ta có ngày
Bà cũng biết, Bà cũng hay
Chân quì! Mặt úp tường ngay khổ đời
Nhưng nghĩ mang tiếng dân chơi
Người bày trận...dù xác phơi cũng vào
Chơi luôn! cùng lắm thơ bị treo cổ thì Bà cũng mang tiếng Sát Phu, thơ tui thí mạng cùi này một phen để xem thử mệnh mình dài ngắn thế nào??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: