Tùy Bút Cố Quận
Nhìn hình ảnh nơi mình sinh ra lại nhớ Ông Bà Cụ Thân Sinh quá đi thôi!
Tôi Sinh Ra Đất Này
Tôi sinh ra đất này
Mấy dịp về lại đây
Nhìn dòng sông năm cũ
Núi trùng mây! Trùng mây
Song Thân giờ thiên cổ
Hồn theo cánh hạc bay
Mai này tôi thăm phố
Tìm hình bóng xưa phai
Tôi sinh ra đất này
Vào viết vài câu để ghi lại một quãng đời sơ sinh và thơ ấu của mình vậy.
Thân,
Nhị
Ối giời! Đã bị nhỏ Học Trò Ngang Hông ngạo, giờ thêm Ông Anh Tui cười, chịu đời sao thấu đây??? Đúng là Ghẹo (ý quên! Họa chứ không phải Ghẹo) Vô Đơn Chí mà.
Tửu Với Sắc
Tửu với Sắc đi đôi trọn bộ
Như trầm luân quan lộ kiếp đời
Đụng vào rượu ắt lệ rơi
Sa phòng loan gấm ắt tơi tả hồn
Nhớ xưa đọc Trần Gia thơ tả
Rượu, trà ư! Thời đã nghiện rồi
Đàn bà khó tránh được ôi
Cho nên thân xác Xương Tôi tan tành
Ta học lấy gương Người nên tóm
Hết cả ba, tay tóm cả ba
Trà thơm, mỹ tửu, đàn bà
Nắm mà rơi một đâu là nam nhi
Giao mạng cho Bà Hùm Quận Sáu Tui rồi..thì rượu với trà chỉ là cái hại nhỏ thôi mà anh Phi Hùng, đúng vậy không??? Khà khà=)))=)).
Thân,
Nhị
Dạ Người Tình Trăm Năm của em làm món cua, tôm luộc đơn thuần thôi, nhưng chưng hoa, lá, cành lên cho đẹp mắt để dụ bảy này sa vào bến đắm, bể lụy một đời đó mà chị Cả.
Em Đem Mồi Dụ
Em đem mồi luộc tôm, cua
Chưng cành với lá mà lua cá kình
Cho tôi đớp để lụy tình
Trăm năm một kiếp khiếp kinh, tan tành
Đỏ, cam là máu nhỏ vành
Môi tôi dập, bể tanh banh tháng ngày
Xanh, trắng là sắc giơ tay
Đầu hàng! Chịu chết dưới ngay chân người
Tôm, cua trong dĩa thấy cười
"Ông kia bị dụ mấy mươi năm sầu
Là đò thủng, là chìm tàu"
Em đem mồi nhử tôi trao kiếp đời
Em ác quá vậy em ơi....
Chị Cả đừng đem bài thơ này đưa cho Bà Hùm Quận Sáu Em đọc nghe...Nàng giết bảy này mất; khà khà=))=))=)).
Thân,
Bảy
Đúng ra thì phải viết về buổi tiệc đầu của trưa thứ hai khi nhị tui lái hơn 800 cây số đường xuống San Diego để gặp Tiến, Thông và Cặp Tình Nhân Sĩ-Tuyến trước, nhưng thấy bức hình này ai cũng cười tươi như hoa mùa xuân đang nở nên phải ngồi viết lấy viết để ngay cho, kẻo không ý tưởng đang chạy rầm rầm trong đầu nó phi đường xa mất! Thôi thì các Bạn Ta đừng la nhị tui là người không có thứ tự nghe. Bức hình này chụp hôm qua, thứ ba ngày 02 tây tháng 9 năm 2014 ở nhà Mỹ Phước và Đức, chúng tôi sáu mạng, Sĩ-Tiến-Thông-Thanh Trang-Lam Giang và nhị đi hai xe từ Garden Grove xuống El Monte để gặp Chủ Gia hầu thưởng thức món lẩu đồ biển ngon thật là ngon, phải nói là nước lèo nấu hết chỗ chê...ra về mà mũi còn hương vị ngọt ngào của xương, cá Yellow Tail Tuna, cá Salmon, tôm, mực, chả cá viên và rau cải; miệng còn thèm món Nhái Khô Chiên mang từ bên Nhà, lai rai với bia làm nhị tui nốc hết bốn ve chưa đầy một khắc. Sáu giờ bên nhau, nói hết chuyện này sang chuyện khác, mà hình như chỉ nói chưa được nửa trang trong vạn trang sách Đời Học Trò của chúng tôi là tiệc đã tàn, tiếc quá đi thôi.
Này Những Người Bạn Của Tôi Này những Người Bạn của tôi
Đời không gì hạnh phúc
Không gì vui hơn
Khi tôi được ngồi gần bên Bạn
Để nghe lại chuyện ngày tuổi trẻ
Áo trắng học trò
Ngôi trường tỉnh lẻ
Đường phố...con đò
Này những Người Bạn của tôi ơi
Gặp lại nhau đây
Nâng tay cạn chén
Mình vào cuộc say
Kể nhau nghe những ngày tháng cũ...
Trời! Nhị tui viết mới mấy chục hàng là nồi lẩu chỉ còn nước; tôm, cá, mực gì nhảy đi đâu hết rồi vậy mấy Ông Bạn Tui??? Khà khà))).
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.01.2016 00:51:38 bởi Cố Quận >
Đêm ngủ ba tiếng đồng hồ, rồi sáng dậy lái xe hơn sáu tiếng đồng hồ vượt 800 cây số đường một thân một mình đến gặp bạn (tình nghĩa thật) để thưởng thức món cá nướng (a! Thì ra vì mồi ngon mà đến...vậy mà dám viết là tình nghĩa ở hàng trên) cuốn với rau sống và uống bia lạnh, đã hết sức.
Vượt Đường Thăm Bạn Hữu
Vượt tám trăm cây số
Gặp bạn vui lắm thay
Ca mấy bài nhạc phổ
Cười nghiêng ngả chén say
Thân tình bao năm giữ
Không quên, không nhạt mà
Đời lưu vong! Viễn xứ
Đâu mấy dịp họp mà
Vượt tám trăm cây số
Đường đâu xa, nào xa
Mồi ngon, rau một rổ
Đường dù xa...kệ a
Ăn mấy miếng cá nướng do chính tay chị Tuyến mang ra, nghe Sĩ hát song ca với Người Tình Trăm Năm, Tiến kể chuyện đời đi học và Thông nhường chỗ cho nhị tui ngủ thì dù có đi thêm tám trăm số nữa cũng đáng mà, phải vậy không các Bác??? Khà khà.=))=))=))
Thân,
Lão Nhị
Thời gian bên này qua nhanh lắm! Đời lưu vong mỗi người mỗi ngã nên bạn bè ít có dịp gặp mặt nhau; nhìn bức hình này thấy nhớ lần tái ngộ vừa rồi dưới Quận Cam, ai cũng cười vui, ai cũng nét hân hoan khi ngồi chung bàn, nói cho nhau nghe những ngày tháng cũ, thăm hỏi nhau về cuộc sống và thân nhân của từng người nơi đất khách, mong rằng bọn mình sẽ giữ mãi thân tình này nhé các Bạn Ta.
Mong Rằng Thân Tình Này Ta Giữ
Mong rằng thân tình này ta sẽ giữ
Mãi về sau đời lữ khách quê người
Hỏi thăm nhau chia xẻ những buồn vui
Thành bại giúp, tới lui lời khuyên chúc
Mong rằng thân tình này ta cung cúc
Tận tụy bên như cốt nhục bạn à
Kiếp trăm năm! Hơn một nửa đã qua
Nâng niu nhé hai, ba mươi năm kế
Mong rằng thân tình này ta cứ thế
Ừ! Bọn mình hãy giữ những hình ảnh này, giữ những kỷ niệm đẹp trong mỗi lần gặp lại nhau để cùng sống vui với ngày tháng của tuổi già sau này nghe các Bạn Ta.
Thân,
Lão Nhị
Thấy chiếu tiệc mà thèm...
Có Tiệc Không Rủ Tôi
Người Ta chiếu tiệc...bày chiếu tiệc
Bãi biển ngồi xơi! Chẳng hú tôi
Vi vu gió, với trời xanh biếc
Nói xì xào, cười nở son môi
Kìa tôm, mực, ghẹ, rau, bún, thịt
Nọ sô đa, bia, rượu ly đầy
Bàn tay ai, cuốn tròn kín mít
Chấm vào tương, cắn miếng ngon này
Bày chiếu tiệc...Người không rủ tôi
Giận quá đi a! Giận quá rồi
Xuống mé bên này sô múc nước
Lên nhào vô xối rượu thịt trôi
Bớ làng! Người Ta rượt đánh nhị tui; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Mời O dùng tách trà nóng cho ấm lòng, chứ ngồi tay bó gối chi thế O???
Mời O Dùng Tách Trà
Mời O dùng tách trà
Cho ấm lòng đi a
Chứ ngồi tay bó gối
Cười té thiên hạ à
Ôi giai nhân tự cổ
Giết chết danh tướng thôi
Lụa đen màu góc phố
Người qua luyến mắt môi
Bỏ tay dùng tách trà
Cho ấm dạ O nha
Gió ngoài lay hương tóc
Ong bướm ngất ngư mà
Trà ngon không O hỉ???
Trời! Trà không ngon thì hãy đổ nước bỏ, chứ O nỡ nào liệng chén quăng bình xuống nền chi cho chúng tan tành ra cả thế O??? Khà khà.
Thân,
Nhị
Yêu Người Tình Phụ
Yêu người! người nỡ phụ tình.
Để mai xuống bến đò nghìn dặm xa...
Quê chồng mắt dõi quê nhà.
Nhớ hình bóng cũ đấy mà lệ rơi!!!
Cảm ơn o Huệ đã đăng lại bốn câu thơ.
Thân,
Lão Nhị
Nhậu Một Mình Nhớ Bạn
Bạn Tôi ngồi nhậu một mình
Bốn con khô mực với hình hai lon
Mồi chưa nhấm, bia hãy còn
Mà sao nước mắt giọt tròn giọt lăn
Hay là Bạn nhớ ai chăng
Nhớ mây bên đó, gió đằng kia ư
Bạn Tôi ngồi nhậu hồn như
Ngây ngô, thơ thẩn mặt thừ mặt ra
Bớ làng! Bạn nhớ người ta
Đất Kiên Giang ấy xa mà khó quên
Nhớ thì về kéo cả đám Phe Mình ra tiệm quậy một trận thật say rồi một, hai, ba...chạy nghe o Huệ; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.01.2016 09:47:42 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: