Tùy Bút Cố Quận
Có ngay đây O Thùy ơi.
Bốn Chai Ngồi Nhớ Người
Cạn một chai nhớ áo
Người thu xưa trắng tà
Ta theo về một dạo
Đường đê quanh lối nhà
Hai chai ngồi nhớ mắt
Người long lanh ướt mi
Giọt tình rơi thấm mặt
Lăn dài! Buổi biệt ly
Khui thêm chai nhớ người
Em thủa tuổi đôi mươi
Bây giờ xa...xa lắm
Đâu thấy nữa môi cười
Còn chai ta hỏi ta
Người thu áo trắng tà
Xưa có chờ chốn ấy
Hay đò qua...bến qua!!!
Mấy chục năm rồi mà còn ngồi đó hỏi người ta đã lên đò qua sông chưa!!! Đúng là ông say quá rồi còn gì; khà khà=))=))=)).
Thân,
Lão Nhị
Đêm qua viết Nhốp Nhép với chữ O có Mũ Đội, bị Vợ phạt quì thêm nửa vòng nhang ung muỗi đến nửa đêm mới đi nằm! Giờ được chị Hà Ngân khen cũng an ủi phần nào; tặng Chị vài câu đọc cho vui vậy.
Trái Sa Lông (2)
Nhóp nhép môi son trái sa lông
Sân chơi chàng thấy...má em hồng
Mắc cỡ, em thẹn thùng tay ném
Vào sau cây! Nửa bịt nylon
Uổng quá chàng ơi! Uổng quá trời
Không đành nửa bịt bỏ chưa xơi
Cho môi nhóp nhép hồng môi nhép
Lộ cả răng trên dưới trắng ngời
Hay nhờ...chàng tay lượm lại cho!!!
Giờ nghĩ lại còn tiếc! Tại sao xưa mình không dám nói nhờ người ta lượm lại nửa bịt sa lông, biết đâu hên...thì mình sẽ bắt luôn xác lẫn hồn chàng trăm năm hỉ!!! Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Thôi chết! Vậy là Cô không nhìn cháu, không nói một câu dù là giận nhau...làm anh cháu nuốt cay ngậm đắng mà kêu Chị đây.
Sao Cô Tôi Không Nói
Sao Cô Tôi không nói
Một câu nhìn cháu mình
Để Nhị đây phải tội
Kêu Chị với Cô Mình
Ối giời! Tội thân tôi
Buồn quá! Đi làm vài chai rồi vào thơ tiếp nghe Cô.
Thân,
Cháu Cô
Dạ có chị Nhung Xóm Dưới ơi.
Việt Nam Cái, Mỹ Quốc Cai
Việt Nam! Tôi họ Cái
Mỹ Quốc thành họ Cai
Nhớ ngày đi...có vái
Đến rượu bỏ, thuốc cai
Bây giờ sân trắng khói
Vẫn ghế ngã, tường nghiêng
Thói gì hư...tay vói
Chụp lấy làm của riêng
Việt Nam! Mình họ Cái
Mỹ Quốc không dấu Cai
Bây giờ quên lời vái
Rượu, thuốc vẫn chưa cai
Giời ạ! Tới "Họ" mà ông cũng thơ được thì Xóm Trên, Xóm Dưới gì chịu đời sao thấu đây ông??? Khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.01.2016 23:07:59 bởi Cố Quận >
Một Ngày Nào Đó...Nghĩ Đến Buồn
Một ngày nào đó biển vắng thuyền
Dòng trôi về đâu trôi về đâu
Gió lạc loài gió khóc
Nghìn năm hóa nương dâu
Một ngày nào đó ta xa em
Tình gửi về đâu gửi cho ai
Thơ ngậm ngùi bốn tiết
Vần âm rụng đầy vai
Một ngày nào đó...nghĩ đến buồn
Viết chín câu họa lại ý thơ của Bạn Hiền nhé, chúc vui.
Thân,
Lão Nhị
Phải thay Bà Chị ơi! Chứ không vào lộn nhà người ta tưởng chồn hôi, họ xách súng ra chơi một phát thì còn gì mạng nhị tui hả Bà Chị???
Không Thay Họ Tưởng Chồn Hôi
Không thay họ tưởng chồn hôi
Họ chơi một phát...ôi thôi! Mệnh tàn
Thì đời tội lắm thân Nàng
Thành góa phụ! Lạnh cả màn với chăn
Giọt dài, giọt ngắn khôn ngăn
Hai hàng nó chảy nó lăn xuống rồi
Không thay họ tưởng chồn hôi
Họ chơi một phát...nhị tôi lên trời
Lên trời buồn lắm Bà Chị ơi! Nơi ấy đâu có nhà cho nhị tui đi lộn nữa...chỉ toàn là mây với gió quanh năm Bà Chị ạ; khà khà=))=))=)).
Thân,
Nhị
Hôm nay công việc đầy ắp nên về đến nhà hơi muộn, định không thơ...nhưng bị mấy Chị ghẹo quá! Thôi thì làm vài câu trước khi đi ăn súp của Bà Hùm Quận Sáu Tui nấu để còn đi ngủ yên giấc, khỏi ấm ức trong lòng mà nằm thấy ác mộng vậy.
Gan Cũng Chết! Liều Cũng Chết
Xưa gan cũng lãnh búa rìu
Cùi đâu sợ lở...đâm liều ngồi thơ
Vái chạy lại đây lụa tơ
Vạt, tà chi cũng bốc, sờ gấm nhung
Sợ thì tính mệnh cũng cùng
Không khiếp! Thì mạng anh hùng cũng toi
Nên tay chụp, tay bắt thôi
Kẻo trăm năm chịu thiệt thòi...cũng tiêu
Gan dạ cũng nếm búa rìu
Thân thể đầy vết...đâm liều tay quơ
Lần này mà Tui bắt được ông là về nhà chặt quách hai bàn tay...coi ông sau này còn quơ với chụp được nữa chăng cho biết!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: