Tùy Bút Cố Quận
Bài này nhị tôi viết sau lần được ngồi chung trên bàn tiệc, nghe hai ông bạn già tâm sự chuyện ngày xưa còn ngồi học chung lớp...rồi sau đó người khoát áo chinh nhân, người theo lớp khoa bảng! Mấy mươi năm sau mới gặp lại trên xứ người, trong một đám tiệc gả cưới cháu con của bạn mình đấy mà.
Nhân Sinh! Tụ, Tàn, Được, Mất
Nhân sinh là cõi vô thường
Tụ, tàn, được, mất nào tường nào hay!!!
Trăm năm một kiếp xưa nay
Sinh có buổi, tử có ngày vậy thôi
Quyến thân, bằng hữu tiệc ngồi
Trống vang ba nhịp luân hồi trống vang
Bắc nam hai kẻ hai đàng
Tây đông hai hướng! Mây ngàn tiếc thương
Nhân sinh vốn cõi vô thường
Tụ, tàn, được, mất ai tường ai hay!!!
Có và không! Tụ, tàn, được, mất âu cũng là chuyện thường tình trong cõi nhân sinh tạm bợ này vậy thôi bạn tôi ạ.
Thân,
Nhị
Ông Trời mắc dịch! Mưa giông chi cho lắm, làm nước ngập cả đồng hoa của Tím Tui rồi.
Nước Ngập Đồng Hoa
Than ơi! Nước cuốn đồng hoa
Đỏ, xanh, vàng, tím tôi là ra sông
Tại Trời mang gánh gió giông
Gánh mưa trút xuống! bềnh bồng dòng trôi
Nên cành với nhánh chìm rồi
Nên hương với sắc chẳng trồi sắc hương
Bởi Ông buồn giáng tai ương
Nên tôi buồn bắt Ông thường đồng hoa
Không thường...tôi khóc, tôi la
Tôi gầm, tôi hét thấu nhà trời ông
Bớ thiên thần, thiên tướng, thiên lôi! Bây mau khiêng mặt trời xuống hong khô cánh đồng hoa của Nhỏ Tím ngay, chứ không Đằng Ấy la khóc, thét gầm cả ngày đêm...ta rượu chẳng ngon miệng chút nào; khà khà.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: