Tùy Bút Cố Quận
Hoa đào đang nụ thắm màu xuân, đẹp lắm Nhỏ Em Họ Tôi.
Hoa Đào Xuân Đang Nụ
Hoa đào đang nụ thắm cành
Xuân hiên chùa gió nhẹ mành trúc hương
Cánh xuân sắc rụng sân vườn
Bay bay trong nắng soi đường đất quê
Hoa nằm bên cổng rào hề
Chân ai hài đỏ thêu về viếng thăm
Chùa hoa đăng hội trăng rằm
Nguyên Tiêu chính tiết chay thầm niệm kinh
Ao sen đèn ánh lung linh
Cao kia như đã nhận tình nghĩa thâm
Sớm mai đào nhánh nở mầm
Lá non xuân khúc đàn cầm độ duyên
Cho cô nguyện ước vẹn nguyền
Theo chân phật pháp rao truyền đức nhân
Vào viết vài câu thơ tặng Nhỏ Em Họ nhân hậu của anh bảy vậy, chúc Cô luôn vui nhé.
Thân,
Anh Bảy
Bức ảnh này khiến nhị tôi nhớ về quãng đời thơ dại của mình.
Tuổi Thơ Của Em! Tuổi Thơ Của Tôi
Tuổi thơ của em hương rừng gió biển
Và đầm ao cò vang tiếng nương chiều
Mục đồng lưng trâu dìu dặt sáo tiêu
Sương lam giăng ngõ lão tiều vai gánh củi
Tuổi thơ của em đùa vui cuối buổi
Hoàng hôn trôi chìm núi ánh dương tà
Ngày rồi qua năm tháng nối mùa qua
Trường lớp bỏ! Mẹ cha nghèo em bỏ
Tuổi thơ của tôi chiến tranh và máu đỏ
Của ly tan bởi sâu bọ làm người
Chủ Nghĩa Cộng Nô tàn sát hai mươi
Năm lửa khói tả tơi trời nam bắc
Tuổi thơ của tôi cách chia còn mất
Ngày ê a pháo kinh thất thịt rơi
Bởi lũ Đệ Tam đần độn tin lời
Nga-Tàu như nhất, tôn trời cõi đất
Tuổi thơ em, tôi! Việt Nam đầy nước mắt
Việt Nam mình đau thật một Việt Nam
Lúc nhúc giòi giun đảng phái tục phàm
Thay nhau xé tan hoang dìm non nước
Tuổi thơ em, tôi sinh ra bạc phước
Và quãng đời thơ dại của em là những năm tháng đói nghèo trên mảnh đồng, tấm ruộng nắng mưa hai mùa! Tội nghiệp em tôi quá đi thôi.
Thân,
Nhị
May là Anh chưa xoá nên thiên hạ mới có dịp thưởng thức bức ảnh mộc mạc và đầy tình tự quê hương này vậy.
Kiếp Dân Chài
Quê tôi dòng Tiền Hậu
Giang mưa nắng hai mùa
Ghe chài đêm bến đậu
Ngày ngược mái chèo khua
Tay quăng từng mẻ lưới
Tôm cá nặng oằn vai
Gió rát da! Khô lưỡi
Đời một gánh trần ai
Tiền-Hậu Giang quê tôi
Nghìn dặm cách xa rồi
Nhớ thương người sống kiếp
Dân chài phận nổi trôi
Tặng anh Hiếu mười hai câu đền công chụp và đăng ảnh, chúc Anh luôn vui nhé.
Thân,
Nhị
Bài thơ hay lắm chị Huệ Nguyễn, cho phép nhị tôi mượn ý mà hoạ vài câu nghe Bà Chị.
Bốn Mươi Năm Tình Mộng
Tình mình đã bốn mươi năm
Hư hao âm hưởng xa xăm bóng hình
Từ đi là cách ta, mình
Từ đi là biệt u minh hai đàng
Người địa phủ! Kẻ dương gian
Hồn vương vấn áo tơ đan trắng tà
Từ đi là trùng...trùng xa
Từ đi hai cõi nhân ma vô thường
Còn chăng tiếc ngọc thương hương
Em thân xác Biển Đông xương cốt tàn
Bốn mươi năm! Tình dở dang
Ta đêm mộng thấy hồng nhan bóng về
Nhị tôi hoạ mười hai câu với âm tiết buồn, để tưởng nhớ về một người đi không đến được bến bờ tự do! Đọc không vừa ý, thì xin chị Huệ Nguyễn cũng đừng chấp nhị tôi nhé; chúc Chị luôn vui và sáng tác đều vậy.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.03.2017 23:17:10 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: