Tùy Bút Cố Quận
Cảnh hoàng hôn thật tuyệt, nhìn hình muốn thơ...
Hoàng Hôn Và Đôi Lứa
Nửa vầng nhật lặn rồi
Theo dòng nửa vầng trôi
Đường vào thôn đỏ bóng
Xa xa xám cây đồi
Về đâu chiều về đâu
Mây lơ lửng ngang đầu
Hiu hiu làn gió mở
Cổng rào tre vườn dâu
Nửa vầng sau đã lặn
Gian tả lửa bếp tàn
Quay quần mâm cơm trắng
Bát canh khói mộc bàn
Tôi, nàng đôi lứa vui
Cảnh hoàng hôn xuống thật là êm ả và yên bình, khiến lòng người dâng đầy niềm tình tự quê hương khi chợt nhớ về một thời tuổi trẻ còn sống bên nhà! Giờ tất cả đã không còn, tất cả chỉ là dĩ vãng, buồn.
Thân,
Nhị
Vào hoạ tám câu để đáp lễ cùng anh Tân Siêu Quoán nhé.
Phật Chúa Trong Ta
Di Đà vi diệu một câu
Trăm năm hai chữ Ni Mâu giữ gìn
Phật vô lượng, Chúa thánh linh
Diệt chấp vọng, thoát luỵ tình nhân gian
Tầm chi xa cõi Niết Bàn
Chốn Tiên Giới đó cạnh đàng sát thân
Di Đà niệm hoá si sân
Trăm năm một kiếp xác thần Ni Mâu
Chúc Anh luôn vui và sáng tác đều nghe.
Thân,
Nhị
Bức ảnh này làm nhị tôi nhớ lại một thời thư sinh của mình quá đi anh Vũ ạ, một thời thân ái cũ có tôi và bạn bè ngày hai buổi trau dồi kinh sử, ôm mộng công hầu! Giờ đã hơn bốn mươi năm, nhị tôi bên đây trời viễn xứ và bạn bè mỗi người mỗi ngã, kẻ mất người còn. Ngôi trường bé nhỏ ngày nào cũng đã thay hình đổi dạng, hồn muôn năm cũ suy tàn, tất cả chỉ còn là kỷ niệm...một kỷ niệm khó quên trong kiếp trăm năm làm người này của mỗi chúng ta vậy. Bây Giờ Trường Xưa
Bây giờ còn đâu nữa
Những ngày nắng ngày mưa
Áo thư sinh một thủa
Đi về mái trường xưa
Bây giờ hoa đã nhạt
Màu phượng vĩ bên đàng
Con ve buồn điệu hát
Hoài vạt trắng lụa nàng
Bây giờ em ở đâu
Hơn vạn buổi bạc đầu
Ngồi rưng rưng nhớ lớp
Bạn bè! Khóc bể dâu
Hỏi lòng...ai còn mất
Vấn dạ...người phương nao
Nửa vòng quay trái đất
Nam bắc vực, non cao!!!
Bây giờ và bây giờ
Hồn còn những câu thơ
Văn dòng in mực tím
Trang giấy tuổi mộng mơ
Tình đơn phương chưa nói
Mang cạnh đời tháng năm
Tình đơn phương mắt mỏi
Mòn trông bóng xa xăm
Thôi em! Còn đâu nữa
Những ngày mưa nắng xưa
Đời học sinh một thủa
Phai tàn theo nắng mưa
Bốn mươi năm mờ xa
Ừ! Đã bốn mươi năm rồi nhỉ, thời gian đã phủ lấp đi những bước chân chim ngày nào rồi bạn ạ, nghĩ đến mà buồn.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.03.2017 23:53:31 bởi Cố Quận >
Năm 2006 nhị tôi về thăm Mẹ mình những ngày tết cho Người vui, trong lần về này nhị tôi quen được anh tài xế tên Thịnh và rất phục tài lái xe của Anh. Rồi về năm 2007, 2009 cũng do một tay anh đón ở phi trường và đưa nhị tôi đi; chỉ riêng lần sau cùng là năm 2011 nhị tôi về để tiễn Mẹ mình lần cuối thì không có Thịnh đưa đón vì đã có đứa cháu đang lái xe cho Ông Già Vợ lo việc này cho nhị tôi, nên đã không có dịp tâm tình với Thịnh nhiều thêm nữa. Hôm qua anh em tôi liên lạc được với nhau trên Facebook, nhị tôi mới biết là Thịnh bây giờ khá hơn xưa nhiều, có cơ ngơi, xe cộ riêng và đã là chủ nhân, không còn thân phận làm công như những năm tháng vừa mới quen với nhị tôi. Tôi mừng cho Thịnh và mong sao Em Nó sẽ giữ được tính chịu cực chịu khó này để phát triển mạnh cơ nghiệp của em nó từ nay vậy.
Tận Nhân Lực Nhi
Tận nhân lực nhi thành cơ nghiệp
Mười năm công khó cực nắng mưa
Giữ dạ và lắng nghe, bồi tiếp
Tận nhân lực nhi hậu kế thừa
Chúc Thịnh thành công và thành nhân từ nay về sau nghe.
Thân,
Anh Bảy
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: