Tùy Bút Cố Quận
Vào mượn hình và hai chữ Buông Thả để thơ nghe anh Hai Hùng.
Buông Thả
Bên đây cầu toạ bóng
Dòng yên khói nhẹ dòng
Bên kia đồi núi mộng
Mây giăng kín tầng không
Hình như trăm năm đã
Như vầng dương nước trôi
Hình như thân túc tá
Nay cùng tận! Về thôi
Tâm sân si buông thả
Xác vọng cuồng trí quên
Hồn đông hồ băng đá
Ta thời chẳng tuổi tên
Bên cầu thiền niệm bóng
In dòng yên khói sương
Cảnh đời xưa tợ mộng
Trôi dần trôi tứ phương
Thần ta xuất...thần ra
Chúc Anh luôn vui và viết đều nhé.
Thân,
Nhị
Mấy tuần rồi không hoạ thơ với chị Huệ Nguyễn, giờ nhị em xin mượn hai câu lục bát và hình mà thả ý theo dòng trong nắng chiều khói tơ một màu tơ khói nhé.
Thuyền Viễn Xứ (2)
Thuyền ai buồm căng gió
Chiều tơ rơi! Khói giăng
Đuổi vầng dương ráng đỏ
Hoàng hôn...đêm thưởng trăng!!!
Kìa xa xa đảo bóng
Kia mờ mờ phố Kiên
Cảnh mai này là mộng
Nằm trong giấc cô miên
Thuyền ai buồm căng gió
Vượt Biển Đông về đâu
Quê nhà đây sao bỏ
Trời viễn xứ bể dâu!!!
Thuyền trôi! Ngược dòng trôi
Viết tặng Chị nhân mùa Tháng Tư Đen! Để nhớ lại chuyến hải hành khiếp đảm có một không hai trong kiếp trăm năm làm người tha hương này vậy.
Thân,
Nhị
Hôm qua đi câu với anh Cháu Rể, Hắn đúng là tay sát cá...mới quăng lưỡi câu ra chưa đầy hai tiếng đồng hồ đã kéo vào 2 trự cá đuối (stingray), mỗi con nặng ba bốn chục ký và 3 giờ sau kéo thêm trự ba xương (sturgeon) 53 inches, xách lên hai tay muốn rụng; trong khi nhị tôi và Ông Bạn Già đi ba bốn chuyến chỉ mang về có một con cá đuối mà thôi. Đúng là Ông Trời ưa rượu nên độ mấy tay trẻ tuổi, chẳng ưa mấy kẻ tuổi gần lục tuần trở lên vì Ông biết bọn tôi chẳng còn uống được bao nhiêu đã lăn ra ngáy, đâu ngồi lâu trên chiếu tiệc mà chén ông chén tôi đến tàn cuộc chơi được...Ông Trời đúng là bất công mà.
Ông Trời Thật Bất Công
Ông Trời sao bất công
Độ chúng sinh chẳng đồng
Người tráng niên đặng cá
Kẻ bạc trắng tóc không
Bởi kéo dây nào nỗi
Rượu vài chén đã say
Mồi tay lua sạch trọi
Ta đâu sá chúng bây
Ông Trời thật bất công!
Từ nay chắc không ngồi câu chi cho mệt và nắng cháy da, chỉ căng dù lên hóng gió biển, bày chiếc tiệc nhậu và thơ thẩn cùng vần âm chơi cùng bạn hữu...chờ anh Cháu Rể câu được cá, kéo lên xong thì nhị tôi nhào vô chia phần, mang về mà làm mồi với bia và rượu vậy; khà khà.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 07.05.2017 12:14:22 bởi Cố Quận >
Cảm ơn anh Hoa đã lộng hình bài thơ " Bây Giờ Trường Xưa " và cho đăng lên trang Trung Học Kiên Thành. Giờ xin làm vài đoạn lục bát cho bài " Bây Giờ Trường Xưa (2) " để gửi tặng Anh và các Ace Trung Học Kiên Thành thay lời cảm tạ của nhị tôi nhé, mời. Bây Giờ Trường Xưa (2)
Bây giờ hoa đã tàn hương
Lá trường xưa rụng! Lạc phương xa trời
Mộng tà ai trắng nửa đời
Vần âm thơ khóc giòng rơi đẵm giòng
Mưa hạ và nắng vàng trong
Tứ ta phượng vĩ cành đong đưa cành
Cành nào in bóng nước xanh
Cành nào bóng rũ đường quanh quanh đường
Cành nào đông sớm mờ sương
Cành nào xuân dạ hoa vương vấn màu
Áo người hai vạt trước sau
Áo người hai vạt chậm mau đi về
Áo người mờ mịt sơn khê
Áo người mờ mịt nẻo quê lối nhà
Phượng vĩ và áo giờ xa
Phượng vĩ và áo giờ qua lâu rồi
Phượng vĩ tháng ngày phai phôi
Sắc hương lụa trắng dần trôi...trôi dần
Tàn hạ hoa cánh rụng sân
Lá trường xưa xác xơ thân thu gầy
Mộng tà ai trắng gió bay
Vần âm thơ khóc tầng mây thu tầng
Giăng trời thu hạt trong ngần
Dòng trôi phượng vĩ! Dòng dâng mắt dòng
Chúc anh Hoa luôn vui và trang Trung Học Kiên Thành ngày càng đông đọc giả Kiên Giang xa gần ghé thăm nhé.
Thân,
Nhị
Chiều nay ăn món cá đuối ó chiên cuốn bánh tráng và rau sống, món ăn này nhị tôi rất ưa thích từ thuở còn bé cho đến bây giờ, nhưng người dân xứ này ít ai rớ tới, ưa chuộng và thèm thuồng chi cho lắm vì chúng sống dày đặc ở các vùng biển và các cửa biển giáp sông. Nhị tôi dùng xong bữa ăn chiều, ngồi nhớ Rạch Giá Quê Tôi thời trước 1975 quá đi thôi! Thời đó cá tôm đầy bến, ruộng lúa vàng ươm và cuộc sống ấm no trên khắp hai miền Trung-Nam Nước Việt dưới chế độ Việt Nam Cộng Hoà đầy Nhân Bản và Tự Do.
Quê Tôi Rạch Giá Trước 1975
Quê tôi Rạch Giá cá tôm
Xưa ghe đầy bến đầu hôm tối trời
Ruộng lúa bông trổ vàng phơi
Hai mùa mưa nắng khắp nơi ấm lòng
Trung Hương Giang, Nam Cửu Long
Phù sa khúc đục khúc trong tiếng đò
Quân dân cá nước chăm lo
Núi, đồi, sông, biển đầy kho của trời
Quê tôi Rạch Giá người ơi
Giặc vào! Tôm cá biển khơi, sông tàn
Viết đến đây làm nhị tôi nhớ Cha Mình và thương cho Người Dân Việt đang sống bên quê nhà bây giờ quá đi thôi...buồn.
Thân,
Nhị
Ăn cá đuối ó chiên cuốn bánh tráng và rau sống, uống với bia bên Vợ Hiền-Con Thảo thì còn gì bằng!!! Tình bên chén rượu và mồi ngon thì tình càng đậm tình, phải vậy không các Ace Facebook và các Bạn Tôi???
Mồi Ngon, Chén Rượu Và Tình
Bên mồi, chén rượu và tình
Của trong thiên hạ thuộc mình rồi a!!!
Bên mồi, rượu, tình và ta
Hỏi trong thiên hạ ai là được như
Ta đây nửa bát rượu ừ
Chia em nửa bát hãy từ từ say
Rồi ngâm vần chữ lụa bay
Giọng ngân nga tiếng xưa ngày gặp nhau
Mồi ngon, chén rượu...sạch bàu
Thơ ta âm tứ hồng màu áo em
Ngày nghỉ tuần sau, Bà làm món mực dồn thịt chiên cho tui ăn với sà lách và cà chua, lai rai với bia...tui sẽ làm thơ tặng Bà nữa, Bà chịu không??? Khà khà.
Thân,
Nhị
Nhị tôi xin mượn chữ " Tâm " của chị Lê Phương Thuỷ mà thơ nghe.
Tâm (2)
Chữ tâm kia chìm nổi
Phong ba mấy cuộc rồi
Lần tay không đầu mối
Dây đáy nước...đỉnh đồi
Đời qua hai vạn buổi
Vạn rưỡi nữa nào lâu
Chân bước vào đoạn cuối
Đường đã ánh dương đâu
Sầu thương và tiếc nhớ
Người năm xưa bây giờ
Trùng trùng xa, cách trở
Nhân gian! Âm phủ mờ
Chữ tâm này tay mối
Lần dây từng đoạn qua
Thoát dần cơn chìm nổi
Vầng dương chiếu thân a
Tâm tịnh! Xác thần an
Nhân Quả và Nghiệp Báo luôn đáo đầu, không chóng cũng chày...đã tạo thì phải lãnh! Đã đến rồi phải đi và sẽ quay trở lại mà thôi chị Lê Phương Thuỷ ạ.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.05.2017 10:25:35 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: