Tùy Bút Cố Quận
Vào mượn ý thơ của bà chị Xóm Đình thả vài câu thơ thiền chơi nghe, mời.
Có Và Không! Như Nhau
Không và có sống trên đời hai chữ
Tính toan ư! Người buông giữ như nhau
Mai hồn đi nào tỏ sắc tường màu
Đen thăm thẳm trước sau đường ngõ tối
Có và không trăm năm dài vai mỏi
Tham sân ư! Tàn cuộc hối muộn rồi
Mai xác thân tan rã lớp bùn trôi
Thành bụi cát người ôi...không như có
Có và không gì thì tàn cuộc cũng như nhau mà thôi bà chị Xóm Đình của nhị tôi ơi.
Thân,
Đứa Em Xóm Kèn
Những năm gần đây, nhị tôi thường đi dự đám tang để tiễn đưa các bậc Cha-Chú và Tiền Bối Mình về với cát bụi! Cứ mỗi lần đến để nhìn thi thể những Người Quá Cố và quì lạy người lần cuối, là những kỷ niệm một thời còn sống bên nhà và một thời trai trẻ trôi lạc trên xứ người lại kéo nhau về trong trí nhị tôi. Tiếng nói, giọng cười của từng người một! Hình ảnh của những tháng năm đầu vừa đặt chân đến đất khách...như nhưng đoạn phim ngắn cứ lảng vảng mãi trong đầu mình cả mấy tuần liền sau đó. Mới hay kiếp trăm năm này vô thường, thấy đó rồi nghìn thu vĩnh biệt, thấy đó rồi trùng trùng cách xa, rồi mất bặt bóng hình, rồi thanh âm theo gió lên trời...tàn phai! Kẻ sinh trước đi trước, người đẻ sau nối chân theo; nay ta khóc tre già, thì mai này măng non khóc ta vậy, nghĩ cuộc tan hợp, ngẫm đời bể dâu mà lòng buồn lắm thay.
Trăm Năm Một Cuộc Bể Dâu...Vô Thường!
Trăm năm đời một cuộc
Dâu bể ấy...vô thường
Hôm qua nhà sáng đuốc
Đêm nay! Tối tăm tường
Đi về hai lối chia
Tám hướng âm tiếng lìa
Mười phương hình bóng bặt
Kiếp người! Tên, tuổi bia
Một cuộc rồi gió bay
Ba vạn sáu nghìn ngày
Như mây trời khuất nẻo
Cõi trần ai! Đắng cay
Đời mấy chữ bể dâu
Tử sinh kia đáo đầu
Nay tiền nhân, mai hậu
Thế! Kẻ trước, người sau
Vô thường! Cảnh vô thường
Hôm nay ta tiễn Chú Mình, mai này con cháu tiễn ta! Đời vốn là một cuộc hợp rồi tan thôi mà.
Nhị
Vào thơ cái vụ trường-đoản kiếm này mới được.
Trường-Đoản Kiếm
Trường kiếm đây rồi đoản kiếm đâu
Ôi thôi Nàng giữ! Nghĩ dạ sầu
Ý thơ, hoa, áo chìm hoa áo
Mùa, tiết tan tành bất chữ câu
Trường kiếm đây rồi chém nỗi ư
Ngày không âm tiếng Nửa tương tư
Không hình không bóng Người! Ai rót
Quỳnh cay, mồi nóng hổi bây chừ!!!
Đoản kiếm đâu rồi trường kiếm đây
Ôi thôi nàng giữ! Lỡ như ngày
Ý thơ hoa, áo màu hoa áo
Mùa, tiết tay người lụi...chôn thây
Giao cho ông trường kiếm đấy, có gan dạ thì giết vợ...bằng không đừng mơ hoa nhớ áo, thương mùa luyến tiết, nếu như còn thì tôi lụi ông cho coi; khà khà.
Thân,
Nhị
Nhị con vào mượn hình của Cô mà thơ mấy câu tặng cô Tư nghe.
Đường Quanh Co Lên Núi Chiều Mưa
Đường quanh co lên núi
Màu cỏ xanh, hoa vàng
Mây giăng trời hạ buổi
Chiều mưa bay trắng làn
Lưng đồi vi vu gió
Xạc xào cây lá nghiêng
Không nắng hoàng hôn ngõ
Làng buôn dăm mái nghiêng
Đường quanh co lên núi
Chiều mưa bay trắng làn
Gió lồng cây cỏ buổi
Hạ rơi cánh hoa vàng
Chúc cô Tư luôn vui khi nhận được thơ tặng từ Đứa Cháu Trời Thần này nhé.
Thân Kính,
Nhị
Cảm ơn Tím Muội đã thơ chúc sinh nhật nhị ca, giờ mượn ý thơ Mi mà lục bát nghe Tím...mời.
Ta Thường Ngồi Rượu Khóc Cười
Ta thường ngồi rượu say thơ
Áo, hoa, hương, sắc chiều tơ nắng vàng
Thường thu xào xạc lá đàng
Đông mưa tí tách canh sang canh ngoài
Xuân cành đào, cúc, lan, mai
Hạ câu phượng vĩ rụng vai tóc người
Ta thường ngồi rượu thơ cười
Áo, hoa, hương, sắc hai mươi...khóc oà
Người say như nhị ca thường khóc cười bất chợt thế đấy Tím Muội ơi; khà khà.
Thân,
Nhị Ca
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: