Tùy Bút Cố Quận
Vương Vấn
"Hạc về non," dạ còn vương vấn
Âm vận thơ Tần_Tấn xưa nào
Tà trinh nguyên trắng thanh tao
Thuở thư sinh ấy,
....... chiêm bao áo người(CQ) Nơi khung cửa đôi mươi, dạo đó
Mượn vần thơ gửi gió, thay lời
"Ngày Xưa Hoàng Thị" mù khơi
Sao dư âm vẫn ...
.............. đầy vơi nhịp sầu (Xxg) Xưa Hoàng Thị...
Giờ, ... đâu Hoàng Thị
Tuổi hai mươi hải lý vượt nghìn
Bể Đông sóng dữ gió kinh
Từ đi áo trắng nguyên trinh lấm màu(CQ) Kẻ viễn xứ,
..... niềm đau vong quốc
Người bên kia, cũng mất một đời
Theo chồng, mà ngỡ trò chơi
Đêm nằm, nhỏ lệ...
....... nuốt lời vào tim.... (Xxg)
Nhị Xô
* Định để tên anh Xô trước,
nhưng đọc " Xô Nhị "...sợ
lọt giếng!!! Nên đành phải
tiền nhị hậu Xô vậy; khà khà.
Nhị tôi thường chuyện trò với bạn bè trên bàn tiệc về cái thú yêu thơ xuân hoa, hạ nắng, thu lá, đông mưa của mình, đôi khi bị bằng hữu hỏi vặn lại rằng " Còn thơ áo với tà thì mùa nào??? "...nhị tôi nhìn quanh bàn một lượt rồi trả lời " Cả bốn mùa các bác ơi ".
Tôi Yêu Thơ
Tôi yêu thơ bốn mùa gồm cả
Nên xuân hoa, thu lá, đông mưa
Hạ vàng nắng giữa đồi trưa
Trời hiu hiu gió chén vừa độ say
Là tưởng áo tà bay người áo
Là mơ ai dung mạo đoan trang
Tôi yêu thơ bởi yêu nàng
Năm xưa vạt tím bên đàng lụa hương
Thì cả bốn mùa thương câu chữ
Vần âm gieo vận tứ dưới trên
Dòng sau dòng trước đề tên
Thu, đông, xuân, hạ toạ nền ngồi thơ
Biết ông yêu thơ lắm, biết lâu lắm rồi ông nhị ạ! Nói mãi; khà khà.
Thân,
Nhị
Đọc hai chữ " Yes, Sir " của anh Phú làm nhị tôi lạnh xương sống!
Yes Sir
Yes, Sir tôi chuyển lời
Thăm hỏi Hắn ăn chơi
Ả đào kia đã sẳn
Ca trù đây...sẽ mời
Nhị chân vô phách vang
Mưỡu lục bát cô nàng
Họa vần đây song thất
Tang tình...tình tính tang
Yes, Sir tôi cảm ơn
Thăm hỏi Hắn sáo, đờn
Sẳn sàng chưa tài tử
Miệt vườn sáu câu trơn!!!
Yes, Sir nhị xin chào
Dưới trên và trước sau
Rượu chiều nay nửa chén
Đã say khướt má đào
Giời! Hôm nay rượu mới nửa chén đã say tình rồi ư ông nhị; khà khà.
Thân,
Nhị
Vào mượn ý và chủ đề Thuyền Và Biển của Bà Chị Đinh Tiên Hoàng mà lưu ít dòng thơ nghe, mời.
Thuyền Và Bến
Em một ngày là bến
Cho thuyền anh neo bờ
Tình luyến lưu đi, đến
Tan, hợp dưới trăng mờ
Nay phố thành, mai biển
Mình bên nhau...cách nhau
Nay sum vầy, mai tiễn
Gần vui...xa đớn đau
Em một đời là bến
Thuyền anh kiếp trăm bờ
Tình nhớ quên-đi đến
Tan hợp ấy ơ thờ
Anh làm khổ đời em
Thuyền là trăng sao, bến là mưa nắng! Trăng đêm không nắng ngày, sao đêm không mưa bão nên thuyền và bến thường phải chịu cảnh xa nhau...trừ khi mình lặn xuống đục thủng đáy cho thuyền chìm, hắn mới chịu đậu yên một chỗ à nghe chị Hương Huệ; khà khà.
Thân,
Đứa Em Hoàng Diệu
Có anh bạn cả đời chỉ mong sao khi chết hồn sẽ được lên thiên đàng, lúc nào gặp cũng nghe anh " Mô Phật " mỗi khi nghe chuyện trái ngang trong cõi tục trần trăm năm này! Nhị tôi chỉ còn biết ngồi cười cầu tài khi nghe anh niệm hai tiếng này, không dám Mô Phật theo anh, ngại anh nghĩ vớ vẩn là mình đang cười ngạo anh thì phiền!!! Thôi đành ngưng ngay sau mấy tiếng khà khà, chẳng thốt thêm chữ nào nữa vậy...cho yên.
Mô Phật
Mô Phật! Sinh kiếp làm người
Buồn môi bật khóc, vui cười vậy thôi
Ngày ngày, tháng tháng mùa trôi
Năm năm tiết trở đến rồi lại đi
Lúc tỉnh lặng, lúc sân si
Lúc thương, lúc ghét họa bì cốt ai
Họa âm họa tiếng vãng lai
Sáng-trưa-chiều-tối câu dài vắn vang
Trăm năm tận...mộng thiên đàng
Trăm năm kết, vía ngỡ ngàng âm ty
Mô Phật! Con chốn a tỳ
Thập nhị cửa ngục cúi quỳ chịu gươm
Anh bạn tôi mà vào đọc được bài này, lần sau có ghé nhà thăm...chắc hắn tay mở cửa còn miệng thì " Mô Phật " rồi thoi nhị tôi vài ba đấm ngã lăn ra nền nhà ngay cho coi; khà khà.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 17 bạn đọc.
Kiểu: