Tùy Bút Cố Quận
Nhị ca vào mượn hình Triêu Nhan Hoa mà họa mấy vần thơ nghe Tím Muội, mời.
Triêu Nhan Hoa
Triêu Nhan hoa sắc tím
Cành nở vương nắng hồng
Ban mai chùa mõ niệm
Câu kinh tiếng chuông đồng
Cô như đóa Triêu Nhan
Hương thoang thoáng hương làn
Hạ ngồi qui chính điện
Tọa pháp tầm Phật Quang
Triêu Nhan hoa tím màu
Mong là sau khóa tu tập, lòng mi thanh thản hơn vậy nghe Tím Tiểu Kiều.
Thân,
Nhị Ca
Nhị tôi vào mượn bức hình này để lục bát nghe anh Huy, mời.
Xe Lôi Ta Dọc Bắc Nam
Mai về còn chuyến xe đời
Lôi ta dọc khắp hai trời bắc nam!!!
Nghiệm trăm năm...cõi tục phàm
Trăm năm cười khóc thương vàm, nhớ sông
Trăm năm hoài ruộng, tưởng đồng
Bờ con cá lội, bến bồng bềnh hoa
Lục bình tím, nước phù sa
Sáng xe kẹt bắc! Chiều phà phải giông
Sân ga còi rít, gió lồng
Hợp-tan, đi-đến chất chồng nỗi riêng
Mai về ngồi chuyến ngả nghiêng
Lôi ta dọc suốt hai miền bắc nam
Ừ! Mong là mệnh trời còn cho nhị tôi có một lần về trong đời trăm năm này vậy anh Huy ạ, mong lắm thay.
Thân,
Nhị
Chuyện đến và đi, có và không, sinh với tử ta nên làm gì và không nên làm gì...v..v. bác mang ra hỏi nhị tôi hôm qua trong thư (nhị tôi biết hỏi ai đây???), nhị tôi xin thưa với bác là cho tôi suy nghĩ vài ba đêm...rồi sẽ thư trả lời bác sau vậy. Bởi bàn đến mấy chuyện thần hồn vẩn đục, thể xác tục phàm còn thở hay ngưng này thì rắc rối cái sự đời lắm bác ạ! Viết lạng quạng, thiên hạ mà vào đọc hay biết được nhị tôi đây lời quàng chữ xiên, ý chéo cẳng ngỗng, câu trước chửi cha câu sau thì họ cười cho thúi đầu bác Bắc ơi.
Cho Đi Cho Nhẹ Thần Hồn
Đến đã không mà đi lại có
Hồn nào thăng bởi đỏ đâu xanh
Phơi trên lửa chốn ngục thành
Ngưu Đầu, Mã Diện chúng hành hạ a
Sinh với tử hơn ba vạn buổi
Tiết bốn trăm đặng tuổi bách niên
Vừa qua khổ luỵ xích xiềng
Nó gông, nó trói phách phiền lắm ư
Nên lúc sống nhàn thư...lúc chết
Có bao nhiêu thí hết cho đời
Hiến dâng sạch để thảnh thơi
Vía lên mà đứng mây chơi với làn
Gió tựa gió tình tang lướt gió
Mây nương mây đây đó bắc nam
Đông tây nhìn xuống tục phàm
Mà kinh khiếp cảnh sinh làm người kia
Viết ít hàng trả lời thư bác, vài hôm nữa nhị tôi sẽ đem mấy chuyện sống chết, còn hay mất trắng, làm gì và không làm gì trước khi mình vẫy tay chào tha nhân kiếp này mà đi vào cõi mịt mù sương khói ra bàn với luận cùng bác Bắc nghe.
Thân,
Nhị
Ừ! Mai về cảnh cũ đâu còn, tháng ngày xưa giờ đã qua, người bao năm trước đã không còn nữa rồi, nước non một màu hiu quạnh...buồn thay.
Mai Về! Cảnh Cũ Đâu Còn (2)
Ta đi! Nửa đời qua đất khách
Mai về cảnh cũ biết còn không
Phố xá cây xanh, bờ lau lách
Con đường phượng vĩ sát bên sông
Giờ chắc tàn phai! Sắc tàn phai
Bãi đã đèn hoa lấp lánh đài
Đã người tơ áo màu lụa áo
Vàng, trắng, xanh trời đêm khoát vai
Ta đi đã nửa đời tha hương
Non nước còn đâu những tên đường
Những người xưa bóng mờ nhạt bóng
Mai về biển nhớ khóc dòng thương
Mai về! Mình sẽ ngồi nhớ biển và khóc một dòng sông năm nào rồi các bác ơi.
Thân,
Nhị
Nhị tôi xin mượn bức ảnh của anh Paulle Minh mà thơ nghe, mời.
Hạt Đọng Cành Hồng
Em à mưa hạt đọng cành
Hồng hoa giọt sớm long lanh sắc vàng
Đêm qua tí tách sân nàng
Vi vu hạ gió mùa sang sông rồi
Dòng đục chảy, dòng trong trôi
Đò ai neo bến! Đò thôi không đò
Cho tình tôi lỡ hẹn hò
Lỡ song song bóng thềm so bóng kề
Em à mưa hạ buồn ghê
Sáng ra giọt nắng vàng tê tái cành
Hồng hoa hạt đọng long lanh
Ngờ ai lệ ướt trào quanh mi dài
Chúc anh Paulle Minh luôn có những bức ảnh đẹp làm dịu lòng người xem nghe.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.01.2018 14:54:24 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 8 bạn đọc.
Kiểu: