Nhị tôi xin mượn ý thơ và hình Hòn Rùa Rạch Giá trong cảnh hoàng hôn của chị Hồng Điệp mà thả vài câu lục bát nhé, mời Chị. Hòn Rùa Quê Tôi Hoàng hôn trên biển quê tôi Tơ vàng trải sóng làn trôi tơ vàng Hòn Rùa in bóng nước ngang In mây nước dọc dòng đang ra dòng Nhớ tình anh...thủa môi cong Thủa em má thắm dạ mong ước lời Yêu thương gá nghĩa một đời Trăm năm chồng vợ người ơi có tường Hòn Rùa! Thuyền buổi tha hương Ai đi để kẻ sầu vương đây đồi Hoàng hôn chìm mặt biển rồi Trăng đêm nay chỉ mình tôi nhớ chàng Bớ làng! Có người nhảy xuống biển mò mảnh trăng xưa kìa làng ơi; khà khà. Thân, Nhị
Cảnh hồ mùa đông đẹp à nghe bác Bắc, chắc hôm nay Ông Mặt Trời ngủ quên rồi hả bác??? Ông Mặt Trời Mùa Đông Ở Đâu!!! Ông mặt trời đi vắng Những ngày đông xám mây Che vàng tơ nhạt nắng Cành khô! Trơ nhánh cây Ven bờ sương khói trắng Mặt hồ yên nước trôi Không gian màn tỉnh lặng Đâu tình nhân bóng đôi!!! Ông mặt trời ngủ quên Đông xám mây bồng bềnh Mấy tầng sa hạt ướt Mưa bong bóng bấp bênh Phong vũ! Phong vũ hề Trời kéo mây xám đen mấy tầng che Lão Thiên, chứ ông ta nào đã ngủ quên đâu ông nhị...mới sáng sớm đã say rồi ư!!! Khà khà. Thân, Nhị
Nhị ca vào phá Mi trước khi đi làm nghe Khánh Nga. Hoa Diếp Cá Này cô diếp cá đã hoa Sao không tay hái...vào ra đứng nhìn Hay màu nhớ lụa nguyên trinh Nhớ xưa vạt trắng nữ sinh hai tà Nhớ tình...ừ! Nhớ người ta Nhớ xuân xanh thuở nào xa xôi nào Này cô mau hái lá vào Kẻo mai vị đắng làm sao ăn kèm Với cá bass hấp, mắm nêm!!! Có hái diếp cá vào ăn kèm với cá bass hấp mỡ hành, mắm nêm...cũng đừng quên kêu nhị ca qua nhậu với nghe Nga Muội; khà khà. Thân, Nhị Ca
Lâu rồi nhị ca không vào thơ nhà Mi, giờ thơ nghe Tím Tiểu Kiều. Bướm Và Hoa (2) Bướm cam, hoa tím hạ nhành Một hương, một sắc kia thành một đôi Hạt nắng rơi...làn gió trôi Không gian là của nàng, tôi đấy mà Ừ tình bướm lỡ yêu hoa Và hoa quyến bướm...ừ ta chung nhành Hạ trời đây nắng vàng hanh Hương hoa ngự gió vườn quanh...bướm về Chúc Mi có một cuối tuần vui bên Bướm Điệp nhé; khà khà. Thân, Nhị Ca
Tưởng gì khó chứ!!! Mi muốn nhị ca thơ...có ngay đây Tím Tiểu Kiều. Sớm Mai Em Qua Ngõ Sớm mai em qua ngõ Mềm lụa cánh áo nâu Hương làm ngơ ngẩn cỏ Đường hoa sắc ngày đâu Rằng đêm qua nhành rụng Giông gió! Cội gốc tàn Rằng lan, đào, cúc chúng Đua nhau trốn gót nàng Sớm mai em qua ngõ Trời yên...bóng lá xanh Hương làm say đắm cỏ Màu nâu áo người thanh Bên lề ai tiếng thơ Vừa khỏi bệnh mà hương sắc còn say đắm cỏ cây thế này, thật là không hổ danh Tiểu Kiều Giang Đông mà; khà khà. Thân, Nhị Ca
Tuyệt! Chị Bảy Đại Kiều cảm tác bài "Biết" này quá hay. Biết Biết ta giờ với tháng ngày Phong sương đã nhuộm mái gầy tóc phơi Ừ! Mưa nắng...nửa phần đời Dấu xưa ôm ấp đây trời tha hương Ừ! Tới lui...nửa đoạn đường Tìm không ra bóng mộng thường năm nao Bên này bên ấy âm hao Dần phai nhạt vết tình nào thu nay Biết em giờ với tháng ngày Dòng trong đục mắt lệ đầy giọt sa Nhị tôi đạo chữ "Biết" của chị Bảy làm tựa đề...mai mốt có dịp sẽ trả lại nghe Đại Kiều Tiểu Thư; khà khà. Thân, Nhị
Rồi! Nhỏ Bạn Em lại kéo áo đòi thơ kìa chị Ba Cúc ơi...thơ thì thơ chứ, sợ chi ai??? Sài Gòn Anh Ở Đó Sài gòn anh ở đó Có còn nhớ em đây Đêm nằm nghe giọt nhỏ Trời viễn xứ trùng mây Sài gòn ơi muốn hỏi Dòng xanh con nước trôi Hai phương trời mắt dõi Làm sao ta có đôi!!! Vậy chịu chưa Bạch Huệ Tiểu Thư!!! Khà khà. Thân, Lão Nhị
Đã được chị Bảy tặng chữ, nhị tôi không phải nợ...chẳng phải lo để trả; thì phải thơ đáp tạ Đại Kiều Tiểu Thư thôi. Biết (2) Người hỏi ta có biết Thưa rằng "Vẫn chưa a" Là quay đi biền biệt Để mùa đây với ta Năm mười thu bặt bóng Hai ba mươi tiết về Tiết đi đồi phong vọng Âm hương áo thu hề Ta hỏi người có biết Không tiếng! Chiều gió đưa Phong già rơi rụng chiếc Lá vàng...đâu dáng xưa!!! Lần sau mà gặp lại, người có hỏi "Biết Không!!!", thì ông nhị nhớ trả lời "Dạ Biết" ngay giùm tôi cho nhé, ông rõ là ngớ ngẩn quá đi; khà khà. Thân, Nhị
Hình này đẹp lắm Nga Muội, cho nhị ca mượn thơ nhé. Trăng Vu Lan Đất Khách Bên này trăng đất khách Rằm tháng bảy Vu Lan Lung linh vàng tơ vách Nhà in nhánh phong lan Mờ mờ sương khói giăng Che thỏ ngọc cung hằng Âm u vườn nguyệt quế Làn thoang thoảng đêm trăng Trăng bên trời viễn xứ Vu Lan! Vu Lan hề Nỗi niềm thân khách lữ Đã bao năm chưa về Viếng mộ mẹ già hương Thơ xong rồi, giờ nhị ca trả hình lại cho Mi vậy; khà khà. Thân, Nhị Ca
Tiểu Kiều của nhị ca nhào vô rồi đây, nhà chị Bảy Đại Kiều hôm nay sẽ đầy thơ cho mà xem. Ta Rồi Biết Ta rồi biết ngậm ngùi, thương tiếc Tháng ngày qua người biệt phương nào Bên thềm thu lá xạc xào Heo may với những xanh xao khúc tình Dây sáu nhịp tính tinh hiên cúc Đàn run âm tiếng thút thít buồn Trông trời hai mắt lệ tuôn Vời xa xăm đó! Tình muôn dặm tình Ta rồi biết chuyện mình xưa lỡ Đã tàn phai duyên nớ, nợ đây Rằng ai có thấu nỗi này Nhớ mong! Chờ đợi hao gầy tháng năm Ông nhị đừng thơ nữa...có được không!!! Đọc vần âm của Đại-Tiểu Kiều Phạm Gia và Bằng Hữu trong này đã rầu thối ruột, thêm thơ ông vào...là muốn tự sát quá ông thần say ơi là ông thần say; khà khà. Thân, Nhị Ca
À! Thì ra là vậy...mà tương tư ai thế Bà Chị hỉ??? Trong Ta Một Nỗi Tương Tư Trong ta một nỗi tương tư Ngồi xem ai chữ vần như xát lòng Nhớ Sài Gòn! Con ngõ cong Đường khuya tình với tay trong tay về Nhớ căn gác nhỏ vai kề Nhìn trăng tháng tám lời tê tỉ lời Trong ta hoài tưởng phương trời Đông kia! Ai tiếng thơ ơi xé lòng Về thăm Sài Gòn đi chị Ba...nhị em kêu Nhỏ Mai mua vé máy bay cho; khà khà. Thân, Nhị