Tùy Bút Cố Quận
Nhị tôi vào mượn bức hình của anh Diệu mà vần âm nhé, mời Anh thưởng thức.
Núi Bạch Mã, Đầm Cầu Hai
Xa xa đồi Bạch Mã
Chắn ngang Đầm Cầu Hai
Làng quê tôi xanh lá
Yên bình buổi sớm mai
Anh là người khách lữ
Từ nơi mô qua đây
Phá Tam Giang thuyền ngự
Sương đẫm mái tranh-may!!!
Xa xa Đèo Ải Vân
Đường quanh chọc mây tầng
Chốn Lăng Cô-Liêu Chiểu
Dài hai đoạn tách phân
Mời anh thăm Bạch Mã
Vào chén cúc Cầu Hai
Vừa qua Tam Giang Phá
Vội gì đi hỡi ai!!!
Làng tôi vốn thân tình
Chúc anh Võ Đình Diệu có một ngày vui như ý mình vậy.
Thân,
Nhị
Mưa và sương phủ núi đồi, bên đất Âu của chị Song Nguyệt trời đã lập đông rồi ư!!!
Bên Kia Trời Đông Lập
Ngày mưa mây xuống thấp
Sương khói níu trời gần
Bên kia mùa đông lập
Đây lá vàng rụng sân
Tôi với cô hai cảnh
Đời tang thương giống nhau
Tha hương! Lòng giá lạnh
Ngồi đếm những niềm đau
Bên kia mây xuống thấp
Không trăng! Gió giang đầu
Vi vu ngày đông lập
Đây vần chữ thơ sầu
Ngoài sông mưa tuyết bay
Sáng vào thơ tặng Chị và chính mình! Những mảnh đời tha hương xa xứ; chúc chị Song Nguyệt luôn vui và hạnh phúc bên chàng của mình nhé.
Thân,
Nhị
iết hay lắm cô An Nhiên; mong đời cô rồi sẽ được an nhiên như tên của cô vậy nhé.
An Nhiên
Chuyện gì đến sẽ đến
Người rồi đi! Đã đi
Thuyền vào...thuyền ra bến
Mịt mù cánh chim di
Ừ! Hôm qua kỷ niệm
Ngày hôm sau tương lai
Vội chạy tìm, quay kiếm
Chuốc sầu thương, bi ai
An nhiên đời vậy nhé
Trăm năm thoáng gió bay
Sáng lời ca khe khẻ
Chiều khúc nhạc đàn tay
Nằm ru đêm một giấc
Mộng chớm! Mộng tàn phai
An nhiên về với đất
Nợ trần ai cất vai
Chúc Cô luôn vui và tâm mình lúc nào cũng an nhiên tự tại nghe.
Thân,
Nhị
Đúng đó Vũ, tà áo nữ sinh và màu hoa phượng vĩ đã ăn sâu trong tâm thức của người Việt Nam mình bao nhiêu đời qua rồi. Cả hai hình ảnh ấy cũng đã đi vào trong thi ca, trên các văn đàn trong và ngoài nước...chúng sẽ mãi còn ghi đậm nét dấu yêu cho đến nghìn sau vậy.
Em À Đã Hạ
Em à! Sân nắng vàng đã hạ
Đã mùa hoa phượng vĩ hồng hoa
Nước trong in dòng xanh cánh lá
Con ve kêu bụi cỏ sau nhà
Em có áo tà hương vạt trắng
Cho tôi thơ nhớ tuổi lên trường
Em có thấy nhành hoa phượng nặng
Trong thơ tôi trĩu đoá bên đường
Em à! Đã hạ rồi đấy em
Viết chín câu tặng Vũ để anh em mình cùng nhớ lại Một Thời Áo Trắng bên Tàng Phượng Vĩ xưa nhé; chúc Vũ luôn vui.
Thân,
Nhị
Thôi rồi! Bà Hùm Quận Sáu xực thêm buổi phở sáng nay nữa thì hình bóng con Gà Móng Đỏ của nhị tui từ đây chỉ là dĩ vãng, chỉ còn lại trong ký ức...đời nhị tui thu này sẽ buồn như ly rượu nhạt, không có gà móng đỏ cùng say.
Con Gà Móng Đỏ Của Tôi
Con Gà Móng Đỏ của tôi
Bà xực hai buổi...than ôi! Chẳng còn
Đâu hai mắt biếc to tròn
Đâu mồng, mỏ, mép môi son ấy mầu
Ức, lườn, chân, cổ, da, đầu
Móng kia mười ngón giờ đâu...đâu giờ!!!
Con Gà Móng đỏ lông tơ
Thit da thì hết! Xương trơ ra bàn
Ông đi ra ngoài ăn phở cả chục lần mỗi tháng thì tui đã nói tiếng nào đâu...xuân thu nhị kỳ tui ăn phở tại gia mà ông lại khóc vậy hả ông nhị??? Khà khà.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: