Tùy Bút Cố Quận
Nhị tôi vào mượn tựa đề của bài nhạc này mà viết vài câu thơ thiền nghe chị Thu Vân, mời.
Trăm Năm Một Cõi Đi Về
Trăm năm một cõi đi về
Nào ai thoát khỏi hai bề tử sinh
Ngày sẽ đến! Chớ khiếp kinh
Chớ lưu luyến nghiệp duyên mình giờ tan
Hồn nhẹ bước...nương gió làn
Núi non trùng điệp xanh ngàn liễu xanh
Đi về một cõi sen nhành
Tựa toà hương giấc yên lành tịnh tâm
Một cõi đi về của chúng ta, nào ai thoát được...nào ai không qua nhỉ???
Thân,
Nhị
Nhị em xin phép vào hoạ ít câu thơ thiền với chị Ngọc Thanh nhé.
Giữ Tâm Yên Tịnh Toạ Thiền
Người động...tâm ta tịnh
Kẻ đi! Ta chân về
Mai này hồn ngự đỉnh
Phách tầm chốn sơn khê
Ngày nghe con chim hót
Đêm nhìn ánh trăng treo
Khói sương dày trắng đọt
Trùng trùng mây...suối reo
Người động! Tâm giữ yên
Hai mắt nhắm toạ thiền
Gửi người dương gian gánh
Phong trần...ta tu tiên
Dưới cây cỗ thụ già
Chúc Chị có những ngày tháng tâm tịnh dạ yên, vui đường Phật Pháp vậy.
Thân,
Nhị Em
Nhị em vào thơ trả ơn Thầy đã vun xới và bón gốc cho cây luôn xanh tươi, lá luôn kín cành và đào tạo ra một đám học trò năm xưa...giờ đứa văn hay chữ tốt, đứa thơ tuyệt vần thông nhé thầy.
Trả Ơn Thầy Cô-Cha Mẹ
Mai này dạ quyết trả ơn
Thầy tôi vai gánh giang sơn huấn mình
Mười năm một chuỗi ân tình
Dạy dỗ công kế, dưỡng sinh công đầu
Tung hoành bốn bể năm châu
Toạ xe tứ mã nhờ đâu ta người
Trả ơn thầy chén rượu cười
Thầy rưng rưng mắt bảy mươi hả lòng
Nhị em viết tám câu này tặng Thầy đọc bên chén trà chung rượu chiều nay nghe.
Thân,
Nhị Em
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: