Tùy Bút Cố Quận
Bức hình này làm nhị em nhớ ngày đi bỏ lại một quê hương và một thời tuổi trẻ của mình quá Ông Anh Họ ơi!
Biển Chiều Mùa Đông Thuyền Đi
Biển chiều mùa đông trùng mây
Thuyền đi trong gió mưa vầy
Bến bờ mênh mông trắng hạt
Về đâu một cõi trời tây
Thôi rồi! Quê hương bỏ lại
Bên này của tháng năm xưa
Những tình thân và dấu ái
Bên đời đêm, sáng, chiều, trưa
Bóng mẹ cha, anh em đợi
Chờ cơm rau đắng bát canh
Miếng khô cháo ngày...vời vợi
Mà chân bặt tiếng ngõ quanh
Biển chiều mùa đông thuyền đi
Gió mưa....sóng vỗ rào rì
Mênh mông bến bờ đâu cõi
Trời tây! Mỏi cánh chim di
Bay tìm Tự Do-Nhân Bản
Làm bài này để hồi tưởng lại những ngày thuyền lênh đênh trên biển của ba mươi mấy năm về trước vậy Anh Họ nhé.
Thân,
Đứa Em Họ
Thu chưa tàn hẳn mà chị Phương Loan đã réo đông và nhắn xuân rồi ư, không sợ thu giận thu hờn...thu khóc thành mưa dầm chăng???
Thu Tàn! Đông Sang (2)
Thu đà chưa tàn hẳn
Ai xuân nhắn, đông kêu
Cho thu hờn! Thu giận
Thu mưa đường tịch liêu
Cây phong vàng thu khóc
Người vừa đi kiến đông
Cho lá nằm trơ gốc
Chờ người xuân tái sông
Thu buồn! Mây thu làn
Bay tìm chốn quan san
Qua ải, thành, thôn, phố
Đâu hình bóng thu tàn!!!
Cây trụi nhành! Tuyết đông
Vào mượn ý thơ của O mà hoạ vài câu Ngũ Ngôn Tứ Tuyệt cho vui, mong o Phương Loan đừng cười nhị tôi nhé.
Thân,
Nhị
Nhị tôi nhớ hình này chụp vào mùa xuân 2006 thì phải, năm đó nhị về ăn tết với Mẹ Già...phải vậy không các Bạn Ta??? Thấm thoát đã mười một năm, thời gian trôi qua nhanh thật! Giờ thì Mẹ Già của Nhị Tôi đã không còn nữa để mà về thăm người và có dịp gặp lại các Bạn Ta thường như trong tháng ngày này nữa rồi.
Đâu Quê Hương...Đâu Mẹ Già!!!
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ Già tóc bạc màu sương
Trông con xa về ăn tết
Chờ tôi! Đứng đợi bên đường
Giờ đây mẹ già bóng khuất
Ngàn xanh kia! Cõi trùng mây
Xuân từng xuân sầu dâng mắt
Rưng rưng lệ....dáng hạc gầy
Xưa tôi có một quê hương
Mẹ già tóc bạc màu sương
Lâu rồi...chưa về ăn tết
Thăm mộ mẹ tôi bên đường
Đâu quê hương...đâu mẹ già!!!
Nhị ngồi viết vài dòng câu nhớ lại một thời còn Mẹ để về bên nhà, còn dịp gặp và được ngồi chung bàn tiệc xuân với bè bạn để thấy mình còn một quê hương! Một nơi chốn đi về trong kiếp tha hương, đời khách lữ xa quê đã bao năm phong trần trên đất người. Giờ thì Mẹ Nhị Tôi đã mất! Quê Hương không còn đậm đà trong tim mình như ngày nào nữa, buồn thật các Bạn Ta ạ.
Thân,
Lão Nhị
Nhị tôi xin phép vào góp ít lời thô thiển của mình nghe chị Tuyết Dương và Hiền Tỷ Tôi, có gì không vừa ý...xin hai Bà Chị tha cho và đừng chấp nhị này nhé. Bản thân nhị thì chỉ mới viết lách và thơ thẩn lại trong thời gian gần đây thôi, chưa được chục năm! Nhưng đối với thể thơ Thất Ngôn Bát Cú (1* bằng bằng trắc trắc trắc bằng bằng-Luật Bằng Vần Bằng, 2* Trắc trắc bằng bằng trắc trắc bằng-Luật Trắc Vần Bằng) thì nhị tôi đã không mấy gì ưa cho lắm từ cái thủa còn ngồi trong cửa lớp, hồn mộng áo sân trường bên nhà, bởi lý do nó gò bó đến độ làm lạc mất tứ thơ của người ta mỗi khi viết. Còn dạo sau này khi ngồi thơ cho vui, cho qua tháng ngày, nhị tôi đã bỏ hẳn không màng tới nữa mấy cái vụ Phá Đề, Thừa Đề, Niêm Luật, Độc-Nhị-Tam-Tứ-Ngũ-Lục-Thất-Bát-Cửu và Bù Vận (nói đùa cho vui thôi nghe), câu 3 và 4, 5 và 6 phải đối từ hoặc ý với nhau...v..v. chi chi cho mệt cái đầu đã hai thứ tóc và đã nửa kiếp sống trên xứ người này. Cho nên nhị tôi bây giờ muốn thơ là thơ thôi hai Bà Chị của Tôi, ai cười mặc ai...vậy đi nhé chị Tuyết Dương và Hiền Tỷ Trúc Lan.
Bố Cha! Cái Luật Trắc Bằng
Bố cha! Cái luật trắc bằng
Nó gò nó bó cái thằng thơ tôi
Nó nóng như ăn phải vôi
Nó lạnh như rớt hồ hồi tháng đông
Bằng trắc xéo khỏi mặt ông
Kẻo đây chặt xé vứt đồng khô a
Thất Ngôn Bát Cú bố cha
Mầy mau đi khuất...không là ông thiêu
Giờ nhị nướng Thất Ngôn mà nhậu, trải Bát Cú ra để khi say còn lăn ra sàn gạch nằm ngáy cho êm cái lưng nghe hai Bà Chị Tui; khà khà.
Thân,
Nhị
Nhị tôi vào mượn hình của cô TJ Phung để thơ mùa đông nghe, mời Cô thưởng thức.
Vườn Đông Mưa Tuyết Rơi
Vườn đông ngày đã tuyết
Trắng một màu mưa rơi
Bài thánh ca da diết
Buồn ơi! Mùa buồn ơi
Trong sân lời cánh gió
Vi vu...khói sương mờ
Về ngang qua con ngõ
Mây trôi! Mây lững lờ
Vườn mùa đông đã tuyết
Hoa bay trắng hạt bay
Phòng trong buồn da diết
Lệ giòng sa! Ướt tay
Chúc Cô và Gia Đình có một mùa giáng sinh đầy niềm vui trong tình thương yêu của Đức Chúa Trời nghe.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: