Ối Giời! Đêm qua gió lạnh...mai tôi rụng gần hết rồi còn gì. Mồng Ba! Hoa Mai Rụng Mồng Ba! Thềm rụng cánh Ngoài sân nhạt sắc hoa Đêm rồi cơn gió lạnh Thổi vàng mai đất sa Ngờ rằng xuân đã hết Không! Ngõ áo hương người Bóng vờn câu đối tết Trên vách đọc môi cười Mồng ba! Mai cánh rụng Vàng hoa sân trước ai Bày đèn nhang lễ cúng Tết chưa tàn...chưa phai Ông Thiên thiệt là...khà khà. Thân, Nhị
Hôm nay cậu Tư lại yêu hoa mến sắc nữa rồi! Đúng là Con Nhà Tông...không giống lông cũng giống cánh mà cậu Tư Đức hỉ??? Bảy tui vào làm bốn câu ngũ ngôn tặng cậu Tư nghe, mời. Loài Hoa Không Tên Có loài hoa không tên Nở trên cành đỏ thắm Đợi chờ tia nắng lên Sắc trêu người muôn dặm Lỡ có giống Ông thì giống ít thôi nghe cậu Tư, giống nhiều quá! Phiền lắm đa; khà khà. Thân, Bảy Mập
Nhị tôi vào mượn bốn chữ " Những Chuyến Đò Thơ " của anh Lạc mà thất ngôn tứ tuyệt nghe, mời Anh. Những Chuyến Đò Thơ Gửi Lại Người Những chuyến đò thơ chở mộng ngà Nhân sinh một giấc đến rồi xa Đêm say rượu chén dòng xuân chúc Tỉnh áo choàng đông lửa ấm trà Những chuyến đò thơ cuộc bể dâu Nhân sinh thoáng chốc đã bạc đầu Lên non toạ cốc vần suy ngẫm Chữ có muôn rồi cũng ấy câu Những chuyến đò thơ gửi lại người Bớ làng! Ông nhị đem thơ lên đò ra sông dìm giữa dòng hết rồi kìa làng ơi, có ai muốn vớt không...sao chẳng thấy bóng người nào cả vậy??? Khà khà. Thân, Nhị
Nhị ca đã làm ba bài " Mimosa Và Thơ "...giờ thấy hình của Mi, vào hoạ bốn câu nghe Khánh Nga. Mimosa Và Thơ (4) Mimosa đã nở Nhành xuân sắc vàng hoa Hỏi người xưa bên nớ Giờ còn nhớ thơ ta!!! Giời à! Nhị ca thơ tặng nhiều người thế, ai nhớ cho nỗi; khà khà. Thân, Nhị Ca
Bớ làng! Cô Sáu Tôi trộm xoài kìa làng ơi. Cô Tôi Trộm Xoài Bớ làng! Cô Tôi trộm xoài Đã chân qua chốn thôn đoài ngồi xơi Thôn đoài đãi kẻ sống đời Đãi người quân tử nhắc thời xuân thanh Nhắc thời áo trắng đường quanh Tà tơ chở gió hạ thành Kiên Giang Cô Tôi trộm xoài...bớ làng Thôn đoài tay đã cùng chàng gọt ăn Đọc xong bài này, chắc Cô Sáu Tôi từ nhị này mất!!! Khà khà. Thân, Tên Cháu Trời Thần
Giờ nhị tôi quay lại thất ngôn tứ tuyệt đáp tạ công Nhị Nương Việt Đức lộng thơ vào hình, Đại Nương Ngọc Huệ vào khen và Lữ Khách (Chắc là phe Tóc Ngắn!!!) vô hoạ thơ cùng nhị tôi nghe. Nguyệt Bạch Đêm Xuân Hề (2) Trùng mây đất khách nguyệt giăng đầu Tháng chạp về tơ khói ngõ sâu Phủ nhánh hoa thềm xuân nụ nở Đào trong gió rụng cánh đêm mầu Trùng mây đất khách tết tha hương Tiếc thủa xuân xưa sắc phố phường Đỏ áo xanh hài chân chợ sớm Hàng dưa! Quán rượu bánh trời sương Nguyệt bạch đêm xuân chén nhớ nhà Giời ạ! Đã qua Rằm Tháng Giêng rồi, sao thơ ông vẫn Tháng Chạp vậy hả ông thần say??? Khà khà. Thân, Nhị
Khoan về đã các Thi Nhân Vườn Thơ Ngọc Huệ ơi...chờ đò nhị tôi sang ngồi rượu, hoạ ít vần âm xuân và thưởng nguyệt Tết Nguyên Tiêu với. Vườn Hoa Xuân Thơ Nguyệt Hoa xuân vườn đỏ sắc Rằm tháng giêng nguyệt thơ Rượu quỳnh khoang đếm khắc Mùa trôi nổi vàng tơ Dòng đông mù sương khói Đò khuya mái chèo mau Gió làn vi vu gọi Người sang bến hội nhau Thơ nguyệt vườn hoa xuân Ối giời! Ông chèo chậm thế này thì...đến nơi chắc rượu chẳng còn một giọt, dĩa mồi sạch bách rồi còn gì ông lái đò ơi??? Khà khà. Thân, Nhị
Ý! Tam Nương Hương Huệ nói thế thì...nhị tôi phải vào lục bát xuân rồi vậy. Sao Đi Vội Thế Hỡi Nàng Xuân!!! Rằng đây đào đỏ...mai vàng Sao đi vội thế hỡi nàng xuân ơi!!! Chờ thơ vần chữ mùa chơi Tứ âm màu sắc hoa thời đoá hương Cánh hứng khói, nhuỵ ngậm sương Đêm cành níu nguyệt in tường lá lay Ngờ hôm áo lụa tà bay Ngờ hôm tóc thả sợi gầy gió hong Đào đỏ! Mai vàng rụng dòng Sao trôi vội thế xuân...lòng ta đau Giờ thì nhị tôi đi trốn nghe Hiền Tỷ Hương Huệ! Chứ không...chốc nữa Ngũ Nương La Thuỳ đến là lấy thơ vùi mất xác nhị tôi a; khà khà. Thân, Nhị Đệ
Đệ trốn sau lùm cây! Rình cô chủ nhà đi vắng mà vào trộm hoa...chứ chưa đi Đại Ngương Ngọc Huệ ơi. Trộm Hoa Vườn ai hoa đào nở Xuân khách lữ xa nhà Sắc mùa lên dạ nhớ Người năm cũ...trộm hoa Về tay chưng lọ tết Hiên chén rượu hoài hương Sắc mùa tơ nắng lệch Xuyên mành cửa...vấn vương Vườn ai hoa đào nở Xuân khách lữ mơ tà Áo người sân bên nớ Thầm trách kẻ...trộm hoa Cho nhành xuân gãy nhánh Bớ làng! Lão nhị leo rào vào trộm hoa nhà La Thuỳ Tôi; khà khà. Thân, Nhị