Tùy Bút Cố Quận
Bốn mươi bốn năm! Việt Nam giờ...
Việt Nam! Nước Mắt Và Máu Xương
Nước mắt và máu xương
Những ngôi mộ bên đường
Hồn trôi trên bể cả
Việt Nam một quê hương
Giờ biết tìm đâu lối
Em thơ lạc mất nhà
Chị tha phương bốn cõi
Lều tranh bóng mẹ già
Máu xương và nước mắt
Những ngôi mộ bên đường
Xác người nay hoá đất
Việt Nam một quê hương
Đói nghèo! Tội dân tôi
...là một chốn hoang tàn, xác xơ dưới tay bọn Việt Cộng Bất Nhân bên nhà, buồn thay.
Thân,
Nhị
Nhị em vào mượn ý bài thơ " Thảnh Thơi "của bác Nhật Đạo mà hoạ vài câu nghe bác.
Thảnh Thơi
Đời tợ giấc chiêm bao ảo mộng
Như đêm năm canh trống khởi tàn
Đầu hôm hợp! Cuối buổi tan
Khóc cười cái cõi dương gian đoản trường
Duyên với nghiêp lòng vương dạ vấn
Kiếp trăm năm đá nặng đeo mình
Mai rồi cũng cửa tử sinh
Xác thân bụi cát! Hồn linh đi về
Nên đã quyết bỏ hề được mất
Quẳng gánh lo tay nhặt thảnh thơi
Đến không...không lúc lìa đời
Phách thần bay bổng lên trời thế thôi
Cho phép nhị em mời Bác chén quỳnh nữa nhé, dzo^ Bác.
Thân,
Nhị Em
Anh lee vào mượn bức ảnh này mà xướng vài câu thơ nhớ người xưa cảnh cũ nghe Vũ, mời.
Việt Nam ơi...Việt Nam Đâu!!!
Giờ đâu những ngày tháng ấy
Dòng xưa bến cũ bên trời
Tìm đâu! Biết tìm đâu thấy
Người xưa bóng cũ trong đời
Ừ! Những con thuyền đi mãi
Mất còn dưới đáy Biển Đông
Hỡi những linh hồn trôi mãi
Lần quay về nữa hay không
Dòng xưa bến cũ đâu còn
Ai dời đổi cảnh nước non
Cho ta kiếp đời viễn xứ
Ngày thương! Đêm nhớ mỏi mòn
Việt Nam ơi...Việt Nam đâu!!!
Làm xong bài này! Nghe lòng mình buồn vương một nỗi buồn man mác Vũ ơi.
Thân,
Anh Lee
Nhị tôi vào mượn hình và ý thơ mà hoạ vài câu với chị Kim Ba nghe, mời.
Bây Giờ Đâu Áo Hạ Xưa
Bây giờ đâu áo hạ xưa
Đâu màu phượng vĩ nắng mưa sân trường
Đâu âm tiếng guốc trên đường
Con ve vọng tiếng ngày vương vấn tà
Đâu tay mười ngón ngọc ngà
Tay vịn nón, tay em là vở ôm
Đâu ta chiều khói sương hôm
Theo chân hoàng thị buổi nồm-bấc phong
Yêu thương giữ mãi trong lòng
Thương yêu ngày tháng đậm dòng thơ xưa
Bây giờ mùa nắng tiết mưa
Ven bờ phượng vĩ cánh vừa rụng sông
Lá rụng hoa trôi! Áo xưa của nhị tôi giờ cũng đã nhạt sắc phai hương rồi còn đâu...buồn như ly rượu cạn, không còn rượu để say.
Thân,
Nhị
Chiến thắng mùa xuân ư!!! Lũ Mọi Trường Sơn Việt Cộng chúng bây mở mồm thối huênh hoang mà không biết nhục sao Trọng-Phúc Ngân? Ba Mươi Tháng Tư Ba Mươi Tháng Tư! Nhà nhà hương lễ
Thắp nến trong mắt lệ chảy hai hàng
Bắc-Trung-Nam vấn vải trắng khăn tang
Ghi nét sử sang trang loài cầm thú
Chúng chiếu tiệc ngồi khoe nhau áo mũ
Vết máu loang mới cũ đỏ cổ bâu
Xé xác dân chia phần mắt, mũi, đầu
Nhai ngấu nghiến! Nhỏ to câu bán nước
Ba Mươi Tháng Tư! Người người nặng bước
Cúi mặt đi sau trước biết về đâu
Bắc-Trung-Nam vực thẳm khói giăng mầu
Sương tụ bóng ngựa trâu Diêm Đình cõi
Bầy đàn chúng xưng ta đây mường mọi
Giống cộng nô cười nói Trọng-Phúc-Ngân Rước giặc vào nhà! Bán đất đai biển đảo cho ngoại bang, cướp nhà cửa ruộng vườn dân đen trong nước, đẩy Việt Nam xuống tận cùng đáy vực sâu của ngày hôm nay...mà thắng ư lũ Mường Mán Việt Công? Nghe mà nực cười. Thân, Nhị
Chị Bảy Đại Kiều lại Đường Thi nữa rồi.
Bốn Mùa Viễn Du
" Xuân thăm miền cỏ mọc
Hạ thưởng chốn sen xanh
Thu say hoàng hoa cốc
Đông ngâm tuyết thi hành "
Bốn mùa vui trăng nước
Bạn hữu trên sông thuyền
Quân cờ sau tấn trước
Thua thắng dạ phỉ nguyền
Vào mượn ý thơ cụ Thôi mà hoạ bốn câu tặng chị Bảy vậy.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: