Tùy Bút Cố Quận
Chuyện đời như hai mặt trên một đồng tiền, phải trái khó phân lắm! Từ từ suy rồi hãy luận cho nhị tôi được học hỏi nghe mấy bác
Hai Mặt Một Đồng Tiền
Hai mặt một đồng tiền
Hình chữ bất vị thiên
Chính tà phân tả hữu
Tường tận! Bớt luỵ phiền
Chứ mấy bác ngồi đây chè chén...chẳng làm được gì lợi ích cho thiên hạ thời nay cả, mãi phán loạn lên thế này thì hạng tục tử như nhị tôi đây càng thêm đần độn ra thôi mà! Nhị lạy mấy bác ạ...từ từ nói, không khéo lại thượng cẳng chân hạ cẳng tay với nhau sứt đầu mẻ trán bây giờ.
Thân,
Nhị
Lời văn của Bà Chị mộc mạc nhưng đầy ắp tình thân của người miền nam...hay lắm.
Người Quê Tôi
Người quê tôi mộc mạc
Chan chứa đầy tình thân
Như đồng xanh, cánh vạc
Chiều bay xa cuối chân
Trời tha hương phận người
Viễn xứ lệ thầm rơi
Xuân hồng soi song nắng
Lòng thương nhớ khôn vơi
Người quê tôi! Mắt buồn
Viết mấy câu thơ cảm tác tặng Bà Chị, chúc chị Hình Toàn luôn vui vậy.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.07.2021 23:36:57 bởi Cố Quận >
Ông nhị à! Ông có nghe tin làng trên xóm dưới đồn ầm lên chưa?
Nghe Đồn Cô Sáu Thợ May
Nghe đồn cô sáu thợ may
Cách ly tháng mấy chân tay no tròn
Sáng bún giò chả chiên giòn
Trưa nấu chao vịt thơm ngon khắp nhà
Tráng miệng ổi xoài an-ca
Xong chè xôi bắp vào ra tới chiều
Cá lóc kho với cơm niêu
Tối khô thiều nướng mùi tiêu cay nồng
Nghe đồn tội nghiệp ông chồng
Cách ly tháng mấy ẵm bồng chẳng kham
Nếu ông nhị không tin tôi thì lên Facebook thì thấy ngay thôi, dân Rạch Giá họ đăng trước sau dày đặc đấy nhé. Giờ thì tôi phải đi trốn, kẻo không Phùng Tiểu Thư mà túm được cổ là lãnh vài kéo vào bụng ngay...mai này đâu còn chỗ chứa bia cùng ông? Khà khà.
Thân,
Kẻ Phao Tin
Bác Bắc giết nhị tôi rồi còn gì? Đã bảo bác đừng đăng bài thơ nhị tôi vừa viết tặng, bác nào đã chịu nghe...chuyến này thì hoa lây cả nhị tôi rồi.
Đã Bảo Bác Đừng Đăng Thơ
Đã bảo bác đừng đăng thơ nhé
Hứa rằng không hứa sẽ chẳng đăng
Bây giờ cô sáu cười gằn
Hỏi ăn cô đãi tôi bằng kéo kim
Đã bảo bác giữ im kín tiếng
Hứa rằng thơ lộng kiếng trong nhà
Bây giờ vần chữ đâu ra
Cô sáu có hết! Chết cha tôi rồi
Bà Hùm Quận Sáu à! Lẹ tay quơ bọc đồ rồi nhảy lên lưng tôi cõng xuống bến đò qua sông đi trốn Bà Nó ơi.
Thân,
Lão Nhị
Vâng ạ! Niềm lục dục thất tình trong lòng nhị tôi vẫn còn nặng lắm mấy bác.
Tâm An...Đời An
Đi về tự tại
Ngồi đứng thong dong
Nhục vinh sẽ phải
Dìm nước đục trong
Tiết mùa bao buổi
Bách tuế rồi qua
Bận lòng đeo đuổi
Còn mất mãi xa
Tâm an...đời an
Kiếp này khó mà từ bỏ được, thật khổ lắm thay.
Thân,
Nhị
Nhìn cảnh Đồng Khô Hồ Cạn của Miền Nam Việt Nam hôm nay mà lòng thương xót cho chín mươi triệu người Dân Việt quá đi thôi.
Đồng Khô Hồ Cạn
Ta thấy cảnh đồng khô hồ cạn
Thương người dân phải nạn đói nghèo
Mai này binh lửa trời gieo
Mất còn ai buổi hò reo thái bình
Ta lệ mắt nhoà thinh không cõi
Việt Nam kia...dạ hỏi bao giờ
Thoát tan hoang! Khỏi xác xơ
Đồng xanh nước đục sông lơ lửng dòng
Thôi thì phải đành gánh chịu một cuộc can qua! Rồi mới thấy được ánh dương quang nơi cuối chân trời vậy nhé người Dân Việt của tôi.
Thân,
Nhị
Thấy tin Bạn Tôi đăng trên Facebook, Ông Anh Cả của Bạn Tôi vừa mất, lòng tôi đau buồn lắm. Ngồi nhớ lại những tháng ngày mà bọn chúng tôi còn áo học trò, Những lần được nghỉ Springbreak thì năm bảy đứa chất đồ cá nhân lên chung một chiếc xe, đi từ miền Bắc California xuống miền Nam là ghé lại nhà Anh tá túc, luôn được Anh Chị lo cơm nước rất tận tình và chu đáo cho đám học trò nghèo chúng tôi. Giờ Anh đã không còn, tôi sẽ chẳng còn dịp để ngồi hầu chuyện cùng Anh, một Người Anh đáng kính, nhân từ và độ lượng.
Mong Hương Linh Vãng Sanh
Nghe hung tin anh mất
Mắt rưng rưng lệ giòng
Hợp tan này đau thật
Sinh tử ấy thắt lòng
Mong hương linh vãng sanh
Thôi thì tôi đã không đến được để đưa tiễn Anh đi! Bởi lệnh cách ly trong mùa đại dịch Vũ Hán. Nguyện cầu cho hương linh Anh được sớm vãng sanh nơi miền lạc cảnh vậy.
Kính Tiễn,
Nhị
Ơ này! Sao bác Bắc còn dám mang đầu về đây, mấy hôm rồi Cô Sáu Thợ May và đàn em truy tìm tông tích của bác khắp Kiên Giang Thành để mà thanh toán...bác không hay biết gì cả đấy ư?
Nghe Đồn Cô Sáu Thợ May (2)
Tin đồn kia đăng báo
Trang Trung Học Kiên Thành
Tôi nào đâu khoét láo
Chứng cứ ấy rành rành
Nên giờ chẳng sợ ai
Kim ngắn với kéo dài
Bởi thần dân Rạch Giá
Họ biết hết trong ngoài
Tôi về lại đây thôi
Nói gì thì nói ông thần ơi, mau vào đây nhị tôi cho mượn tạm bộ giáp mà trùm...bởi Minh Thương Dễ Tránh, Ám Tiễn Khó Phòng à nghe bác; khà khà.
Thân,
Lão Nhị
Vâng chị Thu, ai cũng có một thời học trò đầy mơ mộng, lòng ghi nhớ mãi trong đời. Những Hoàng Thị Năm Xưa (2) Về đâu áo trắng xưa hoàng thị
Tà trinh nguyên ấy luỵ tình thơ
Sắc thu vàng nắng quanh bờ
Sông Kiên trưa sớm lững lờ chữ âm
Nhị tôi viết bốn câu gửi tặng Chị, chúc chị luôn vui nhé.
Thân,
Nhị
Bớ ông nhị! Mau nhào ra cứu bắc tui với...không thì tàn mạng già này ông ơi.
Nghe Đồn Cô Sáu Thợ May (3)
Đụng mặt là cô sáu thợ may
Giò co đá bụp! Đấm ngang mày
Quay lưng thượng sách nhanh chân tẩu
Chậm sẽ thân mềm chết dưới tay
Trời! Sao ông nhị không đứng lại can gián Cô Sáu Thợ May, mà chạy trước bắc tui thế này? Thiệt là tình.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: