Tùy Bút Cố Quận
Trưa nay thơ ghẹo Lục Tiểu Thư Họ Phùng Chùa Tam Bảo, giờ thấy thơ của Hiền Tỷ mới nhớ ra rằng...đã lâu lắm rồi đệ đã không thơ cùng Bà Chị của Bạn Mình.
Tháng Chín Rừng Cây Rụng Lá Vàng
Tháng chín rừng cây rụng lá vàng
Phong xào xạc tiếng buổi thu sang
Ly nhân tứ chữ niềm thôn xóm
Viễn khách từ câu nỗi tỉnh làng
Bốn chục năm tàn thương bất tận
Trăm hai tiết khởi nhớ mênh mang
Phong màu đỏ úa thu về giữa
Tháng chín rừng cây rụng lá vàng
Bèn vào viết tám câu trên tặng Ngũ Tiểu Thư Phùng Gia vậy, chúc Hiền Tỷ và Ox luôn vui.
Thân,
Nhị Đệ
Ông nhị ơi! Đêm qua bắc tôi nằm mộng thấy mình vượt biên, trốn chạy khỏi thiên đường của bọn Mọi Trường Sơn Việt Cộng ngày nào, tỉnh giấc ngồi nhớ quá dòng sông Kiên xưa ông ạ.
Dòng Sông Nào
Dòng sông nào thuyền ra một buổi
Tối không trăng rong ruổi dặm trường
Sóng xô vào gió cùng sương
Ta nay mệnh số ly hương thế là
Thân phận kẻ biệt nhà vong quốc
Có thấy áo trắng nữ sinh chân xuống đò qua sông lên trường mỗi độ thu về không vậy ông bắc?
Thân,
Nhị
Vào mượn hình này thất ngôn bát cú với hai nữ thi nhân Rạch Giá nhé, mời.
Sầu Thu
Sầu thu bến cũ gió mùa vây
Sóng vỗ bờ xưa cánh bọt gầy
Sớm khói chân trời lam vạt nắng
Chiều sương mặt bể trắng chòm mây
Buồm giong kẻ ở giòng lau mắt
Lái khuất người đi giọt chặm mày
Sóng vỗ bờ xa xưa tống biệt
Giờ thu bến cũ nỗi niềm tây
Cảnh vật và người trong ảnh làm nhị này cũng sầu thu quá đi thôi mấy tiểu thư Kiên Giang ạ.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2021 08:32:40 bởi Cố Quận >
Cho anh lee mượn tạm bức hình này để đề vài câu thơ nghe Vân.
Rừng Sương Bến Khói Mịt Mù Sông
Rừng sương bến khói mịt mù sông
Gió nổi truyền lan lửa rực đồng
Tám ngả đường dân lành bỏ phố
Tàn tro trắng bụi phủ bờ đông
Đồi tây đứng khóc cảnh nhà tan
Cầu mong nạn lửa này sớm qua vậy.
Thân,
Nhị
Nhị ca vào mượn ảnh thơ tặng o Oanh nghe, mời.
Đàn Thu văng vẳng Đêm
Đàn thu ai đánh tiếng
Sân rụng phong lá vàng
Dư âm làn động kiểng
Làn lung lay tóc nàng
Đàn thu văng vẳng đêm
Chúc O luôn vui và yêu đời vậy.
Thân,
Nhị Ca
...Cùng dãy nhà Hương đi thêm dăm căn phố là tới nhà Cố Quận. Nhà nó ở xóm biển nơi sáng trưa chiều tối nhìn biển đến mòn con mắt, sáng mở mắt ra là nhìn thấy biển, chiều hoàng hôn phủ xuống cũng là biển nhưng biển chiều lãng mạn hơn nhiều, có chim hải âu bay lượn có ông rùa thấp thoáng phía trời xa, là xóm biển nên người dân nơi đây cũng sinh sống bằng những nghề liên quan tới biển như xẻ cá làm khô, đan vá lưới và buôn bán cá biển...ôi ! Thương làm sao hình ảnh đẹp của những người dân “nhà xóm biển”. Đọc hết đoạn kết của bài văn ngắn viết về " Xóm Biển Rạch Giá " của nhà văn Hình Toàn, làm nhị tôi nhớ lại những tháng ngày tuổi thơ đến thời thiếu niên khi gia đình mình còn cư ngụ tai căn nhà số chín đường Hoàng Diệu quá đi thôi.
Xóm Biển
Xóm biển ngày tôi tuổi ấu thơ
Thuyền neo kín bến đảo xa mờ
Kiên Giang gọi tỉnh người tư tưởng
Rạch Giá thành kêu kẻ mộng mơ
Vận đổi tình thân ly bốn cõi
Thời thay bạn hữu biệt đôi bờ
Thuyền ra một tối không trăng bỏ
Xóm biển dòng rêu cảng cột trơ
Làm xong tám câu...lòng nhị tôi quặn đau, buồn.
Thân,
Nhị
Vừa đăng bài " Xóm Biển " lên...đã thấy Tiểu Thư và Cậu Em Trại Kèn vào đọc, chắc phải làm thêm bài trại kèn trả nợ ân tình mới vui lòng người đây?
Trại Kèn
Thiếu niên di dời đến
Trại Kèn dăm nóc gia
Sách đèn đêm thắp nến
Vần âm thi tứ sa
Hiên bên cô thôn nữ
Lược chải tóc dài hương
Tím dòng trang giấy chữ
Lời mi mắt môi vương
Thanh niên từ biệt xóm
Trại Kèn! Bước lưu vong
Lòng còn thương nhớ trộm
Hình bóng cũ...trông mong
Lần hội tương cố nhân
Nhị tôi chẳng có giữ tấm hình nào của Trại Kèn thủa trước cả, nên đành mượn tạm hình trên Google làm cảnh cho thơ...Tiểu Thư và Cậu Em xóm cũ có thì cho nhị tôi xin nghe; khà khà.
Thân,
Tên Bạn Trại Kèn
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.11.2021 03:27:27 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: