Tùy Bút Cố Quận
Sáng vào đọc thơ của cô Cutin là nhị ca khỏi ăn cũng đã no bụng rồi. Vần Âm Cô Thăng Hoa Tay cô mà thủ bút
Vần âm thơ thăng hoa
Dòng câu ai ngõ cụt
Chẳng tìm ra đường ra
Ý từ tan biến đâu!!!
Nhị ca chúc Cô luôn vui và yêu đời nhé.
Thân,
Nhị Ca
Còn đến hơn tháng nữa mới tết, nhị tôi vào đọc bài này của chị Việt Đức xong thì đã thấy một trời xuân rồi.
Để chi Xuân Với Sắc Mầu Lại Đây Thơ người đã mầu xuân sắc tết
Đã tay nơ tóc kết đuôi gà
Đã lừng lụa áo hương hoa
Tà ve vuốt dáng kiêu sa tiết mùa
Thơ tôi sẽ chữ khua âm guốc
Ngồi vần đêm dưới đuốc nên câu
Hỏi ai chân sáo qua cầu
Để chi xuân với sắc mầu lại đây Thiệt là tình...o ác chi mà ác rứa? Khà khà
.
Thân,
Nhị Đệ
Năm nào cũng thế, cứ đến những ngày cuối năm tây và ta thì lòng nhị tôi đây lại rưng rưng nhớ nhà, nhớ quê! Mảnh quê hương thứ nhất mà mình đã sinh ra và lớn lên...giờ đã cách nghìn trùng xa lâu lắm rồi.
Cuối Năm! Lòng Rưng Rưng Nhớ Nhà
Cuối năm tây và ta
Lòng bâng khuâng nhớ nhà
Biển trời muôn dặm cách
Trùng trùng mây nước xa
Con sông nào nhánh đục
Đò ngang bến lỡ bồi
Dòng sớm khuya uốn khúc
Êm êm đấy đâu rồi
Cuối năm tây và ta
Lòng rưng rưng nhớ nhà...
Có ai hiểu cho, lòng kẻ tha hương này mang một nỗi buồn da diết không ai?
Thân,
Nhị
Ông nhị à! Hôm nay đã tháng mười hai ta rồi, cả đêm qua bắc tôi không ngủ được bởi nằm nhớ những mùa xuân xưa quá đi thôi ông nhị ơi.
Tháng Mười Hai Ta
Rằng đây đã tháng mười hai
Bên kia trời hẳn vàng mai lối nhà
Rằng người xuân có nhớ ta
Gã thư sinh thủa tầm hoa chữ vần
Rằng lòng hình bóng giai nhân
Ngõ xưa lụa áo mùa chân đi về
Rằng đây tháng mười hai hề
Bên kia trời hẳn làng quê tết chờ
Cả năm nay bị dịch Cúm Tàu! Công ăn việc làm không có, giờ túi chẳng còn một cắc...ông bắc còn lòng dạ để nằm nhớ xuân xưa được ư?
Thân,
Nhị
Tam tôi vào thơ vài câu đáp lễ nhị ca Lạc Nguyễn nghe, mời.
Xưa Mười Năm Kinh Sử
Xưa mười năm kinh sử
Tha hương! Bỏ lại nhà
Văn thơ lời ứ hự
Dư thiếu nét phiền a
Công mười năm vứt đi
Chúc Nhị Ca luôn vụi và yêu đời.
Thân,
Tam Đệ
Những ngày nắng ấm dưới ngọn gió đông nhè nhẹ bên này, làm nhị tôi nhớ những mùa bấc năm xưa lúc cận tết quá đi thôi ông bắc ạ.
Ngày Xuân Bên Này
Những hôm nắng ấm bên này
Gió đông lành lạnh tơ gầy hạt rơi
Đào xuân hoa sắc đỏ trời
Lòng ta nhớ buổi tết thời còn thanh
Lòng ta nhớ miếng dưa hành
Chả tiêu-nem ớt-tôm gành-cá hang
Bên bờ sông nhóm chợ làng
Cúc-lan-huệ sánh mai vàng nhánh cây
Những hôm nắng ấm bên này
Gió đông lành lạnh tơ gầy hạt sa
Ngồi nghe một nỗi nhớ nhà
Sắc màu xuân cũ! Dạ là buồn thiu
Ông nhị đừng viết nữa được không? Tết mà đọc phải thơ ông, là buồn cả năm.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 12.03.2022 01:07:44 bởi Cố Quận >
Nhị tôi cũng mượn tạm hình này làm bốn câu để tiễn hồn anh Trịnh Sơn Lượng. Tiễn Một Người Đi! Điệp Khúc Sầu
Tiễn một người đi tiếng nhạc buồn
Canh tàn nguyệt tận sớm mưa tuôn
Song thưa ngấn lệ dài rơi giọt
Thấm lụa màu tang trắng gió luồng
Tiễn một người đi! Điệp khúc sầu
Mong hương hồn anh sớm tiêu diêu nơi miền lạc cảnh vậy.
Thân,
Nhị
Ông nhị ơi! Bắc tôi cắt ít nhành đào trong vườn và mua hai chậu cúc trong xóm mang qua biếu ông chưng mấy ngày tết đấy, mau mở cửa ra mà lấy.
Xuân Chưa
Xuân chưa! Cây đào đỏ
Ngõ tết hoa cúc vàng
Hương đã thềm đông gió
Khuya sương sớm khói làng
Xuân chưa! Phố buồn thiu
Nhị tôi chỉ nhận rượu, chẳng nhận hoa...ông bắc mang về đi nhé.
Thân,
Nhị
Nhị tôi vào mượn hình người năm xưa của ông bắc đề thơ tặng ông mấy ngày trước tết nghe.
Trùng Xa Thiên Lý Xuân Buồn
Mùa nay âm tiếng khóc cười
Dấu yêu ngày cũ của người xưa phai
Hình đã khuất...bóng đã ngoài
Trùng xa thiên lý dạ hoài tiếc hương
Xuân nào hoa cúc trên đường
Hoa mai vàng đoá phố phường có ta
Và em tình giấc mộng ngà
Mơ trăm năm sẽ chung nhà thắm tươi
Mùa nay âm tiếng khóc cười
Dấu yêu ngày cũ của người xưa đâu
Mai mờ sắc...cúc nhạt mầu
Trùng xa thiên lý hai đầu biển xanh
Mùa xuân mà ông thơ buồn thế này thì...bắc tôi không nhận đâu, ông nhị mang đốt đi nhé.
Thân,
Nhị
Dạo này sao thơ ông nhị vần chữ sân si lắm thế?
Mai Thuyền Vứt Bỏ Khối Sân Si Mai thuyền vứt bỏ khối sân si
Nước chảy sông trôi chẳng vết tì
Giận xoá tên người thư giá hoạ
Hờn bôi họ kẻ ấn tang phi
Luân trầm bể khổ thân danh nhất
Vận kiếp oan khiên phận số nhì
Nhặt vết gom tì sâu oán hận
Mai thuyền vứt bỏ khối sân si
Ừ! Để mai này nhị tôi gom nhặt hết những vết tì của sự sân-si-oán-hận xưa nay, thuyền ra giữa dòng sông mà trút xuống hết cho nước trôi ra biển vậy.
Thân,
Nhị
Hôm nay rằm rồi, còn nửa tháng thôi đã tết...sao chưa thấy ai bày bán quà xuân cả vậy ông nhị?
Âm Tiếng Pháo Xuân Này Xuân này âm tiếng pháo
Mùa dịch bệnh phố buồn
Không tà hương sắc dạo
Người lưa thưa quán buồn
Ta ngồi đây chén rượu
Đèn đêm soi bóng hình
Trời không trăng...tinh tú
Mưa tí tách...vơi bình
Xuân này mấy ai vui
Thực phẩm thì ngày có ngày không, thì lấy đâu ra tiền mà sắm quà biếu tết hả ông bắc?
Thân,
Nhị
Nhị ca vào thơ ghẹo cô Tina mấy ngày trước tết nghe.
Áo Lụa Sắc Màu Hoa
Rằng cô áo lụa sắc màu hoa
Đứng mỉm cười duyên với kẻ mà
Vận tứ thơ mùa hôm trước gửi
Vần âm tết chữ chúc xuân a
Đúng vậy không cô phải thế không?
Chúc Cô một năm Con Trâu 2021 tràn đầy niềm vui nhé.
Thân,
Nhị Ca
Cảm ơn hai câu lục bát của anh Nguyên Khôi, xin mượn mười bốn chữ này để viết vài câu ngũ ngôn đáp lễ cùng anh vậy.
Thơ Người Vương Vấn Áo
" Thơ người quá đỗi mượt mà
Còn vương vấn mãi trên tà áo ai "
Nên về thương dòng chữ
Đêm mộng tưởng thanh âm
Áo ngồi câu tình tự
Niềm ước vọng trong tâm
Mong ngày xuân hội tương
Chúc anh Khôi và các Anh-Chị-Em trên đài có những ngày xuân Tân Sửu 2021 tràn đầy niềm vui nghe.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: