Tùy Bút Cố Quận
Ngôi trường trong hình này, lúc đó vẫn còn nằm trên đường Hoàng Diệu, sát bờ biển Rạch Giá vào những năm đầu thập niên sáu mươi thì phải? Nhị tôi xin phép vào làm một bài bảy chữ tám câu để nhớ về một thời xưa thân ái nghe mấy bà Chị, mời.
Ảnh Cũ Trường Xưa
Ảnh cũ trường xưa ấy một thời
Hương mùa gió bể sóng trùng khơi
Thôn trên ruộng lúa bông vàng nước
Xóm dưới vườn hoa đoá đỏ trời
Bạn hữu chung đường gom đến bỡn
Người thân khác lối tụ về chơi
Hương mùa gió bể...giờ ai gửi
Ảnh cũ trường xưa ấy một thời
Gửi chi những hình ảnh cũ, cho lòng người viễn xứ như nhị tôi nhớ khôn nguôi...buồn vời vợi vậy hả trời?
Thân,
Nhị
Nhị ca vào mượn hình để thơ nghe Cutin. Cung Đàn Xưa Cung thương vừa dứt nhịp
Tay người giọt châu rơi
Khóc tình chàng với thiếp
Duyên cùng nợ vỡ đôi
Xa vọng tiếng tơ sầu Viết năm câu tặng mi, hầu trả công đã đăng bài thơ hay lên đây cho nhị ca vào đọc vậy. Thân, Nhị Ca
Cảm ơn hiền tỷ đã bỏ công lộng thơ vào hình và cho đăng lại trên trang Trung Học Kiên Thành nghe...giờ nhị em vào lục bát mười hai câu trả công Hiền Tỷ vậy, mời
Màu Xanh Thời Gian Giờ Xa
Đâu rồi màu xanh thời gian
Thu nay mang gió thu làn nhớ ai
Áo xưa người dáng trang đài
Đường xưa người tóc mây dài tóc bay
Sớm sương chiều nắng ngõ gầy
Vườn hoa cúc dưới trăng dày vò tơ
Ta đêm thắp nến ngồi thơ
Tình ơi sao nỡ hững hờ thế ư
Cho lòng ta gánh tương tư
Vần âm ta với câu từ thở than
Bây giờ màu xanh thời gian
Thu nay đưa gió thu làn...gió xa
Chúc Hiền Tỷ luôn vui, luôn yêu mình...yêu người...và yêu thơ nhé.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.04.2022 02:19:45 bởi Cố Quận >
Nhị tôi có được chút ít vốn liếng về toán học trong đời, một phần cũng nhờ công thầy Thành giáo huấn năm xưa. Nay hay tin thầy mất! Mà không thể đến thắp được một nén hương đưa tiễn vong linh người...thật là lỗi đạo sư-đồ vô cùng vậy.
Thắp Nén Hương Lòng! Tiễn Đưa Thầy Thắp nén hương lòng! Tiễn đưa thầy về đất
Tưởng nhớ thời nhật nhật sách đèn xưa
Tiếng giảng vang vang! Giờ nhớ mấy cũng thừa
Hình bóng cũ...người như vừa trong gang tấc
Thắp nén hương lòng! Giòng rưng rưng lệ mắt
Nhị tôi vào viết năm câu, hầu tiễn hương hồn người thầy kính mến của mình về cõi vĩnh hằng mà nghe lòng đau lắm thay.
Kính Điếu,
Nhị
Sinh ra làm người đứng giữa đất trời này, mà đạo lớn trong đời chưa trả hết, nghĩa lớn trong đời chưa đền xong...giờ soi gương đầu đã bạc, nghĩ đến mà lấy làm thẹn lòng.
Nghĩ Đến Lòng Thẹn Lòng
Đạo lớn đời chưa trả
Nghĩa lớn đời chưa đền
Soi dòng xanh mái bạc
Sau trước người...nhớ quên
Nghĩ đến lòng thẹn lòng
Trăm năm đoản thế ư? Buồn.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: