Tùy Bút Cố Quận
Nhìn chuyện sinh tử quanh mình từ lúc dịch Vũ Hán lan truyền khắp năm châu bốn bể! Ngẫm đời người thật ngắn ngủi thay, thấy đó rồi mất đó ai ngờ.
Tin Xa Bạn Mất
Đời người thật ngắn ngủi...buồn thay
Buổi trước nâng ly tiễn bạn ngày
Hạ chí lên thuyền câu ước hẹn
Tàn thu chén cạn ngắm phong bay
Tin xa bạn mất! Lệ giòng rơi
Ai ngờ hôm nay nhị tôi lại ngồi làm năm câu thơ này để tiễn hồn bạn mình...buồn thay.
Nhị
Nghe dạ xót, thấy lòng đau vô cùng cảnh người lao động Sài Gòn kéo nhau vượt nghìn dặm đường về lại quê nhà hầu lánh cơn Đại Dịch Cúm Tàu, tránh nạn trên đe dưới búa của đám Mọi Công An Ác Với Dân, Quân Đội Việt Cộng Hèn Với Giặc dưới sự chỉ đạo của đám Thủ Lĩnh Đảng Cướp Bắc Bộ Phủ. Nhìn Dạ Xót...Thấy Lòng Đau Nhìn dạ xót...thấy lòng đau
Cảnh dân bồng bế đèo nhau lên đường
Màn trời chiếu đất thê lương
Ngày phơi nắng cháy đêm sương đẫm mình
Quân bất chính...quan bất minh
Bắt vây gieo nỗi thảm kinh ấy người
Loài cộng phỉ! Lũ đười ươi
Tiệc xẻ xác, hút máu tươi đỏ màu
Nhìn dạ xót...thấy lòng đau
Cảnh dân bồng bế đèo nhau vượt đường
Sài thành tám nẻo thê lương
Ngày tơ vắng bóng đêm sương bặt hình
Nhìn nghe dạ xót, thấy thắt lòng đau lắm thay.
Thân,
Nhị
Đang buồn ngủ mà gặp phải chiếu manh, đang bí thơ hai buổi nay mà vớ phải thơ của ông Pháp Sư-Chim Gõ Kiến đường Võ Văn Sang thì còn gì bằng.
Anh Mời...Em Bỏ Chạy
Anh mời...em bỏ chạy
Đêm trăng lạc phải vườn
Đá nồi khoai...lửa cháy
Tắt ngấm! Lăn lóc tường
Anh kể...tai em nghe
Âm thoảng như đọc vè
Vào viết mấy câu...đọc lại thơ mình mới biết là không theo kịp với thơ ông Pháp Sư-Chim Gõ Kiến đường Huỳnh Tịnh Của vậy, buồn.
Thân,
Đứa Em Hoàng Diệu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 30.05.2022 04:46:16 bởi Cố Quận >
Ông nhị đề hộ bắc tôi bài thơ dưới bức hình này được không, tốn bao nhiêu rượu thế ông? Sớm Sương Chiều Khói Trời đã sắc sớm sương chiều khói
Ngọn heo may thềm gọi thu sang
Đường phong xào xạc lá vàng
Bến không trăng chiếu đêm bàng bạc mây
Đò ta chén khoang say dỗ mộng
Cố nhân xưa gió lộng hương tà
Bây chừ âm tiếng trùng xa
Sóng xô tỉnh giấc mình ta canh trường
Trời đã hạt dìm sương ấn khói
Lộng heo may dòng nổi thu sang
Lênh đênh phong cánh lá vàng
Bến không tơ nắng ngày bàng bạc mây Dạo này nhị tôi bị quan trong nhà cấm rượu nên lấy ông bắc một bàu quỳnh thôi...nhưng canh ba đêm nay ông lén đặt dưới bụi trúc trước cổng nhà rồi lặng lẽ về cho, nhị tôi sẽ canh chừng lúc quan ngủ mê mà ra lấy vậy. Thân, Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2022 02:40:53 bởi Cố Quận >
Sài Gòn của ngày hôm nay đây ư? Phố Xưa Giờ Chốn Điêu Tàn Biết mai đây về thăm phố
Sài Gòn ai mất...còn ai
Dấu xe...lâu đài kim cổ
Hàng cây lá sắc tàn phai
Phố xưa giờ chốn điêu tàn
Vì ai mà nên nỗi này?
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.06.2022 02:50:54 bởi Cố Quận >
Trời đã trắng hạt rồi ông nhị ơi...mưa thu đã về. Mùa Mưa Lại Đến Mùa mưa lại đến hạt mềm bay
Tí tách hiên đêm lất phất ngày
Giữa phố tay dù che kẻ bước
Nhanh về! Vội đến cửa chân quay
Mùa mưa lại đến hạt mềm rơi
Lộng gió heo may lá đỏ rời
Nhũng cánh phong bềnh trôi những cánh
Ra dòng nước lạnh cuốn mù khơi
Mùa mưa lại đến hạt thềm thu Nhị tôi đã nghe và thấy rồi ông bắc ạ.
Thân,
Nhị
Một lũ Mọi Việt Cộng lễ lộc, cười vui trên niềm đau và sự chết chóc của dân đen trong trận dich bệnh Vũ Hán đang lây lan khắp nước đây ư?
Những Chiếc Bình Báo Tang
Những bình vàng kia đựng
Tro cốt dân đấy ư
Hay bưng về mai hứng
Máu lũ Mọi bây ư?
Những chiếc bình báo tang
Bọn quan quân chúng bây đúng là một lũ Quái Vật có một không hai xưa nay mà.
Nhị
Thời còn bé, hai anh em tôi đi đâu thường có nhau, bởi bà cụ tôi sinh chúng tôi năm một. Giờ già mỗi người một nơi, cách nhau hơn nghìn dặm đường dài. Anh Em Như Thể Tay Chân Anh em như thể tay chân
Gần vui hớn hở...cách phân dạ sầu
Nhớ hình bóng, nhớ âm câu
Mỏi mong tương hội hầu nhau chén quỳnh
Cận kề đệ cạn đầy huynh
Nói cười nhắc chuyện đảo khuynh thánh thần
Anh em như thể tay chân
Gần vui được bấy...cách phân dạ sầu
Hôm nay nhị tôi sẽ đi đón em mình qua chơi, lòng trông mong khắc thời qua nhanh ...nằm không yên giấc được, bốn giờ sáng đã dậy rồi.
Thân,
Nhị
Sầu chi mà lắm nỗi thế hỡi ông anh Võ Văn Sang? Chiều Bến Nước Kiên Giang
Bến nước Kiên Giang óng ánh chiều
Tơ vàng sóng lượn...nhấp nhô xiêu
Buồm nương cánh gió vào ra cửa
Bể ấy thuyền đi...bến quạnh chiều
Vào viết bốn câu tặng ông anh Pháp Sư của nhị tôi vậy.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: