Tháng Ngày Xưa Áo Trắng Em và tháng ngày xưa áo trắng Nay về đâu hạ nắng phượng hồng Nay về đâu con đò nhỏ ven sông Bờ hiu quạnh! nước dòng trôi lặng lẽ Em và tháng ngày xưa tuổi trẻ Thuở mười lăm hoa hé nụ xuân tình Mắt biếc, môi son, hương, sắc thành khuynh Về đâu hỡi! Áo tà trinh nữ Em và tháng ngày xưa, quá khứ Còn trong ta vần chữ bàng bạt thơ Còn trong ta bao tiếc, nuối, đợi, chờ Ngày tháng cũ dật dờ cơn mộng mị Em và tháng ngày qua nhanh nhỉ Cho thơ ta hằn vết kỹ niệm buồn Cho thơ ta dòng lệ đẵm trào tuôn Tà xưa gió cuốn muôn phương! Mất dấu Nhớ gì mà mấy chục năm rồi không chịu quên cho vậy ông thần say!!! Khà khà. Thân, Nhị
Có O xếp cánh chứ sen nào lại xếp cánh bao giờ hả Nhỏ Nha Trang. Chàng Đừng Rơi! Tội Thân Em Rơi xuống hồ, quậy đục hồ Hoa tàn, sen rụng! Lưng bồ luốt lem Chàng đừng rơi, tội thân em Phải bơi ra vớt! Say mèm lội chi Khà khà. Thân, Nhị
Lên Chùa Hương sen toả khắp mặt hồ Chùa Trấn Quốc, cô phật đồ lên xuân Đêm nay lễ hội tưng bừng Phút trừ tịch, chén rượu mừng tay nâng Cô mang mấy nhánh sen dâng Thắp hương khấn nguyện thánh thần độ duyên Sang năm bến gặp đặng thuyền Kết thành phu phụ phỉ nguyền lứa đôi À! Thì ra là đi cầu duyên với nợ nên mặt mày mới tươi tắn thế; chứ không dễ gì cô chịu đội sương mà lên viếng chùa giữa đêm!!! Khà khà. Thân, Nhị
Quẻ Duyên Trên đường tóc thả...nhạn về Cánh nghiêng nghiêng nắng, bên lề áo bay Cô em chiếc nón cầm tay Lên chùa hương thắp, vấn thầy quẻ duyên Quẻ nầy thần bí, dịu huyền Bến thôn đoài sẽ hội thuyền thôn đông Sang thu làm lễ động phòng Mùa sau quí tử nối giòng người dưng Cô về dạ thỏa, mặt mừng Khoan mừng đã cô...coi chừng thầy coi lộn quẻ cô ơi! Khà khà. Thân, Nhị
Hồn Thơ Gửi Áo Tà Xanh Hồn thơ ta gửi áo xanh Hai tà chút nắng vàng hanh lối về Hồn thơ ta gửi tóc thề Ngang lưng chút gió chiều quê hương tràm Vần câu thơ nổi tục phàm Ý âm thơ hóa nhở nham áo người Mơ hình, tưởng bóng thơ cười Như điên như dại! Tà phơi phới tà Bớ người ta! Ông thần say sắp nổi điên rồi; khà khà. Thân, Nhị
Ịn Áo Lên Ịn áo mấy o ơi! Ịn áo Cho nhị vào níu vạt đề thơ Cho đôi guốc mộc khua, Phố dạo Cho chiều vóc lụa toả hương tơ Vào đây ịn áo lên mấy o ơi! Nhị chờ, khà khà. Thân, Nhị
Yếm Giận! Thôi rồi! Yếm đỏ giận rồi Gió mây nhớ bóng áo ngồi hồ sen Nắng chiều đi, sắc trời đen Bão giông qua Phố không đèn tối thui Nắp vịm chẳng thấy đường khui Quơ tay chén rớt bể rùi còn đâu Yếm ơi! Tại Yếm nằm rầu Hồ sen hồng búp nó sầu cong queo Yếm giận! Tội sen; khà khà. Thân, Nhị
Chuyện Tình Thu Xưa Nầy nàng thu của ta ơi Heo may đã lộng lưng trời lá bay Thu vàng nhạt dưới nắng ngày Thu dòng biên biếc trăng gầy khe trôi Thu long lanh sao trên đồi Thu giăng giăng kín mây rồi...giọt tuôn Mưa thu đưa lá xa nguồn Nàng thu ta hỡi! Chung buồn tay thơ Ta chờ thu đến áo mơ Ta chờ thu đến, áo chờ thơ ta Thu về thức trắng thu à Vần âm gieo áng thư là kết câu Bài thơ thu, mực tím mầu Trên giấy lụa, chuyện tình sầu thu xưa Vậy là đêm nay chung ngã, vịm lăn lóc ra nhà rồi đây; khà khà. Thân, Nhị