Tùy Bút Cố Quận
Trong thơ của Ông Anh có một chút thiền, một chút tình, một chút chán chường...nhị tui đọc thích lắm.
Thơ Anh
Đọc thơ anh...một chút tình
Chút thiền, chút chán chường nhìn nhân gian
Thơ như màn nhện tơ đan
Giăng dĩ vãng, với trăm ngàn tiếc thương
Mấy mươi năm! Cảnh đoạn trường
Tâm thiền mong thoát vô thường, đắng cay
Đọc thơ anh, chút nắng ngày
U minh trùm phủ, đời dày dạn thơ
Chúc Anh tâm bình an và sáng tác đều nghe.
Thân,
Nhị
Đời nhị tui có những thú vui mà người ta thấy, hiểu ra thì ghét cay ghét đắng; đó là rượu người mua tui uống, mồi làm sẳn tui nhắm, hình đăng lên tui thơ, bến giăng đèn tui hò và sông hồ của thiên hạ tui nhào xuống tắm, quậy đục nước...mát ơi là mát và đã ơi là đã.
Có Thực Mới Giật Được Đạo
Đời nhị có những thú vui
Người vừa đặt vịm tay khui vô liền
Làm vài cốc thơ như điên
Ăn lưng bát, cất giọng liên miên hò
Qua sông thì mượn lấy đò
Bên hồ ngắm áo mấy o mượn lều
Đời nhị tui thật đáng yêu
Đăng hình lên khỏi cần kêu với mời
Nhị thơ, hò bất tận lời
Bởi vậy quanh năm nhị tui cứ bị Bà Hùm Quận Sáu đánh về cái tội "Một miếng giữa làng là chàng thấy mặt" nầy! Mà roi chịu roi, đòn gánh lãnh đòn gánh...thà chết chứ thề chẳng bao giờ bỏ cái thú vui mà không phải ai muốn cũng được đâu, đúng không Phố!!! Khà khà.
Thân,
Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 11 bạn đọc.
Kiểu: