Mần thơ tặng thì dễ rồi, nhưng biết đời Lão có le lói hơn chút nào không...hay cũng chợt mưa chợt nắng như mọi ngày hả O!!! Có Người Xúi Tui Có Người xúi tui thơ tặng Lão Xem đời le lói chút nào không Nếu như chẳng ưng thì mau bảo Lặng im...tui viết đọc nói ngông Dạ có ưng không vậy Kiến Lão Nhân!!! Khà khà. Thân, Nhị
Yêu Một Mình Đành Sao Em!!! Em yêu một mình đành sao Để ta nhớ đóa hoa đào ngày xanh Dù hình bóng cũ mong manh Dù tình xưa tợ chỉ mành...luyến lưu Mối duyên không vẹn dự trừu Tháng năm mang nỗi oan cừu phụ ai Em yêu một mình là sai Cho ta vai sánh cùng vai tuổi già Ừ đi em...đời vui a Ừ đi em! Cho Lúa Nầy trổ bông em ơi; khà khà. Thân, Nhị
Guốc mộc ngày xưa đã mòn cả hai gót...sao O còn giữ chi cho chật phòng , chẳng quăng quách đi cho rồi!!! Giữ Chi Đôi Guốc Mộc Mòn!!! Giữ chi đôi guốc mộc mòn Tình xưa đã lỡ dạ còn tiếc thương Bây giờ nửa mái tóc sương Mà hình bóng cũ đêm trường còn mơ Giữ chi cho khổ thế! Hay là mai này đem ra đấu giá bán đồ cổ lấy ít tiền mua rượu uống một chầu thật say là quên tình xưa ngay O nhé; khà khà. Thân, Nhị
Chờ Thu Lên! Em ngồi chờ thu lên đếm lá Ta ngồi chờ thu lên làm thơ Se sắt heo may! Tàn buổi hạ Chiều mây lơ lững ánh vàng tơ Em ngồi chờ thu lên tưởng nhớ Ta ngồi chờ thu lên hoài mong Tình của đôi mình xưa một thuở Trôi rồi theo dòng nước trên sông Em ngồi chờ thu hương ươm tóc Ta ngồi chờ thu áo lụa về Ngõ trước chân người âm guốc mộc Là tàn buổi hạ! Chớm thu hề Em đi ngang nhà sao không ghé vào đọc thơ ta hả em!!! Khà khà. Thân, Nhị
Các Bạn Ta, Mấy hôm rồi nhị tui có nhận một số hình ảnh chụp nhân dịp Hội Ngộ Liên Trường Kiên Giang do Nguyễn Trọng Dũng, Xuân Phạm, Đỗ Mạnh Hùng và Bà Chị Họ Tui gửi. Nhìn hình các Bạn Ta bên nầy, tui nhớ các Bạn Ta bên nhà quá trời quá đất! Nhị tui đã làm đơn xin Bà Hùm Quận Sáu Tui cho phép tui về thăm nhà, nhưng Bà chưa chịu ịn móng cho đi...nên đành đêm đêm nhìn trăng viễn xứ nhớ quê xa vậy. Nhìn Trăng Bên Nầy! Đêm nhìn trăng bên nầy Thương dòng sông quê xa cạn vơi chén rượu đầy Hỏi người có nhớ ta!!! Thân nửa đời lưu lạc Bè bạn xưa mười phương Dăm ba đà cưỡi hạc Bỏ kẻ tóc màu sương Đêm nhìn trăng bên nầy Thương dòng sông quê xa Năm canh bóng hao gầy Biết người còn nhớ ta!!! Ừ...biết người còn nhớ nhị tui không các Bạn Ta hỉ!!! Thân, Lão Nhị
Tình Em Và Ta! Em xưa chân bước xuống đò Là quên tình tuổi hẹn hò ngày thanh Là duyên nợ ước không thành Là trăm năm mối chỉ mành rứt tơ Ta xưa một buổi ra bờ Là thân viễn khách mịt mờ nước mây Là hình bóng cũ hao gầy Là đời nửa kiếp bên nầy nhớ thương Tình em nhạt sắc phai hương Tình ta một gánh đoạn trường tháng năm Thơ ông đọc buồn quá! Đừng thơ nữa có được không ông thần say!!! Khà khà. Thân, Nhị
Thử vào phố nọ bị sụp hầm rồi sao mà không thấy tiếng tăm gì cả!!! Bớ anh TiCa... Sụp Hầm Thử vào phố nọ bị sụp hầm Không Đường Thi luận chữ cùng âm Ngũ độ thanh với là bát vận Lận sát bên lưng cũng sụp hầm Sụp hầm nào mà hơn tuần rồi không thơ gì cả vậy Lão Huynh!!! Khà khà. Thân, Nhị
Giờ Em Quên! Giờ em quên màu áo lụa Giờ em quên lời câu thơ Giờ em quên tình một thủa Giờ em quên người trong mơ Giờ ta nửa đời viễn xứ Tháng năm hoài sắc phượng hồng Nhớ tóc mây chiều Thượng Tứ Huế ngày xưa đã theo chồng Giờ băm mấy năm chẳng gặp Bài thơ ngày trước in lòng Của đêm quán nghèo nến thắp Bên nhau vần chữ gieo dòng Giờ em quên màu áo lụa Giờ ta còn giữ bài thơ Hai bờ cách ngăn từ thủa Là tình lỡ mất duyên tơ Giờ em đã quên thật rồi! Nhớ sao nỗi chuyện băm mấy năm ông ơi là ông; khà khà. Thân, Nhị
Hè người thì nóng, hè tui thì lạnh lắm anh Khoa ơi. Hè Người! Hè Tui Hè người ta thì nóng Hè tui lạnh tợ băng Yếm đào tơ lụa mỏng Rượu chè tê lưỡi răng Nên trong lòng tuyết rơi Thơ mùa đông Anh ơi Hè người ta thì nóng Hè tui lạnh quá trời Tui đi chùm mền nghe anh Khoa...kẻo không chết cóng Anh ạ! Khà khà . Thân, Nhị
Thơ mà không buồn đọc đâu phê mấy o, ôn hỉ!!! Tà Mộng Áo em trắng mộng đường thu mộng Trong gió hai tà thả lụa hương Đêm ngồi thao thức tàn canh trống Đếm lá rơi đầy con ngõ sương Em biết cho lòng ta đấy chăng Đà vấn vương...từng chữ thơ rằng Heo may hương áo người tưởng áo Em hiểu cho tình ta chút chăng!!! Biết rồi! Hiểu rồi...nghe mãi đâm chán ông thần say ơi; khà khà. Thân, Nhị
O Mà khen cò tui thêm vài tiếng nữa thì thơ tui nó nổi ngông lên lại khổ trang Áo Dài Ơi nầy lắm à nghe o Buồn. O Khen Vài Tiếng Là O khen vài tiếng nữa Thơ cò tui nổi ngông Áo Dài Ơi khôn chứa Vần câu chúng đơm bông O khen vài tiếng tiếp Thơ cò tui nổi điên Áo Dài Ơi hãi khiếp Bài sau trước miên miên O Đừng khen cò nữa Được không O...được không!!! Khà khà. Thân, Cò 5 Vịm
Ủa! Đã thơ bên Một Góc Phố, giờ còn đăng trên Chút Lưu Lại nữa sao O...chi cho tốn giấy và làm khổ nhị tui thế nầy!!! Nhớ Tóc Hương Ai! Chốn cũ bây chừ hương tóc phai Âm xưa guốc mộc dạ tưởng hoài Lá trúc thu từng thu lá rụng Hồng hoa hạ nối hạ cành khai Lụa trắng người em thơ mộng cũ Tà bay! Mờ mịt tháng năm dài Guốc mộc đâu vào ra lối nhỏ Ngày đi ngồi nhớ tóc hương ai Tại O mà nhị tui nhớ người ta, ngồi khóc như mưa bên hiên...lỗi tại O mọi đàng! Khà khà. Thân, Nhị
Đi Đâu Bỏ Góc Đời Thơ Đi đâu bỏ Góc Đời Thơ Úa màu cây cỏ! Vàng tơ nắng vàng Thất ngôn bát cú của Chàng Chữ câu chúng loạn giăng ngang bít đường Đi đâu trong cõi gió sương Mịt mù chẳng tiếng tăm vương bóng gầy Cho trời không nắng trời mây Cho đồng cỏ úa! Đồi cây lá vàng Bớ anh TiCa...giờ ở nơi mô!!! Khà khà. Thân, Nhị