Tùy Bút Cố Quận
O viết bài này hay lắm, xin bái phục; xin mượn ý thơ O viết vài câu hoạ nhé, mong O đọc đừng cười nhị này vậy.
Mong Hoa Cười Trên Những Áng Thơ Rơi
Những áng thơ rơi trên cành hoa chưa nỡ
Lời không chờ không đợi cánh vàng hương
Bởi mến yêu và chán ghét thói thường
Theo năm tháng tàn như sương như khói
Những áng thơ rơi rã rời âm chữ mỏi
Vần câu run nằm trên nhánh bình yên
Sắc lá xanh, vầng trăng ánh dịu huyền
Đêm tỉnh lặng nỗi niềm thơ lắng đọng
Đời quyền thế, tiền tài kia ảo vọng
Bạn bè ư thù địch chóng sớm mà
Tiếng ái thân tàn buổi ghét hận a
Người đổi mặt, thay lòng...ai gia đen bạc
Những áng thơ rơi! Ý từ tan tác
Cành hoa trong gió mát hé nụ rồi
Đoá vàng hương nhè nhẹ toả làn trôi
Thơ áng rụng dưới thềm loang phủ đất
Những áng thơ rơi quên đời tất bật
Quên có không bởi vạn vật vô thường
Đến và đi cùng bụi cát, tro xương
Thơ rồi sẽ ngày chẳng từ, chẳng ý
Chúc O có một ngày vui nghe.
Thân,
Nhị
Cô dạy toán thì được, còn dạy văn thì giảng bài bằng con số ư!!!
Dạy Văn Bằng Con Số!!!
Cô dạy toán rất cừ
Giờ bảo dạy văn ư
Luận bài con số nhảy
Ra cửa sổ kiếu từ
Nói cho vui vậy chứ...chừng nào cô đổi qua dạy văn thì cho nhị em ghi danh theo học với nghe cô Quỳnh Chi.
Học Trò Cô,
Nhị
Thơ có gì đâu mà dạy Cô Giáo ơi! Vài câu trôi theo âm tiết mưa, vần chữ nắng mà thôi.
Cà Phê Con Quán Nhỏ
Cà phê con quán nhỏ
Trên góc phố thân quen
Bên đường hoa phượng đỏ
Nghe dòng nhạc vàng len
Vào tim ta mấy hộc
Nhớ tình xưa! Bạn xưa
Ba mươi năm thoát chốc
Như ngày nắng rồi mưa
Cà phê con quán vắng
Lời nhạc, sắc phượng hồng
Từng ngụm đen, giọt đắng
Mưa tí tách trong lòng
Nhớ người xưa! Bạn xưa
Biết đến khi nào có dịp ngồi cà phê với Cô Giáo Quỳnh Chi, nhắc chuyện ngày nào còn cắp sách hai buổi đến trường...biết đến khi nào!!!
Thân,
Lão Nhị
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: