Tùy Bút Cố Quận
Thay đổi trang: << < 949596 > >> | Trang 94 của 383 trang, bài viết từ 1396 đến 1410 trên tổng số 5742 bài trong đề mục
Cố Quận 08.09.2014 12:32:20 (permalink)
Bà Chị Người Ta thương em thấy mà thương; Đệ là tay giang hồ lang bạt, thời ngõ ngách nào mà Đệ của Bà Chị tìm không ra, Bà Chị đừng lo.

Sợ Em Không Kiếm Ra Nhà

Sợ Em không kiếm ra nhà
Chị đây bắt nước luộc gà đầu thôn
Đãi người chén rượu đế cồn
Chờ em mà tiệc dưa bồn gỏi tôm
Sao về "Phố" đã mấy hôm
Nhà không ghé lại xem còn nhà không
Hay là lại tính chuyện dông!!!


Dưới lòng bàn chân em có chín nốt ruồi, mệnh em bốn phương là nhà...chắc là Em đi tiếp nghe Bà Chị! Chị có nghìn nào nhét túi cho Em thời Em cám ơn Chị nhiều lắm lắm vậy; khà khà.

Thân,

Nhị



Cố Quận 08.09.2014 12:36:03 (permalink)
Đã nghe và đã đọc câu "Mùa thu...mùa của thi nhân" nhiều lần; giờ nhìn lại dòng thơ nhị tui, mới giật mình là nhị tui cũng đắm say thu nên vần âm nhỏ lệ mưa thu, rạt rào theo gió heo thu về trên lối, Ôi! Mùa thu của nhị cũng buồn lắm ai ơi.

Mùa Thu Buồn Lắm!

Mùa thu buồn lắm ai ơi
Nhớ tà xưa tím! Nhớ trời thu mây
Nhớ chiều thu áo lụa gầy
Nhớ cành thu đóa vàng này vườn hoa

Để vần chữ níu chân ta
Ngồi tay tím mực canh gà tím thơ
Từ ngày biết mộng nắng tơ
Từ ngày biết lá lững lờ lá bay
Từ ngày biết nhắp chén say
Là câu âm lấp bàu đầy bàu vơi

Mùa thu buồn lắm ai ơi
Nhớ tà xưa tím màu trời tím mây
Nhớ chiều thu bóng thu gầy
Nhớ cành hoa cúc vườn đầy vàng hoa

Bây chừ áo lụa tím xa
Mùa thu buồn lắm người à! Người ơi

Giời ạ! Buồn thu chi mà lắm thế này, buồn đến héo cả ruột gan vậy ông thần say ơi; khà khà.

Thân,

Nhị



Cố Quận 08.09.2014 12:39:39 (permalink)
Vắng mặt một thời gian! Xuất hiện là đăng ba bài, phục thật.


Về! Ba Bài Thơ Đăng

Đi! không tăm, không tiếng
Về thơ khởi ba bài
Mưa, say ngồi nhớ biển
Nhớ em bóng trang dài

Đi! Đầu con trăng trước
Về tàn ánh trăng này
Lệ đàn chim ô thước
Nhỏ xuống chén rượu đầy

Về! Ba bài thơ đăng


Mong Anh ở lại đây thường cho nhị tui có bè có bạn nghe; chúc vui.

Thân,

Nhị



Cố Quận 08.09.2014 12:44:48 (permalink)
Em Là Thu!

Em là mây là gió ngàn qua lối
Là mùa thu lá vội chiếc vàng rơi
Là sắc rưng rưng tím cả chân trời
Là chiều lặn bóng! Chiều ơi lặn bóng

Em là thơ trong hồn ta tiếng vọng
Vần âm thu sầu đọng giấc thu ngà
Song ngoài trăng vằng vặc, ánh sao sa
Đêm thu vắng sân, ta, bàu, chén rượu

Em là tơ nghìn sợi trùm câu phú
Nghìn sợi trùm dòng mực cũ, dòng nay
Chở những tương tư tà trắng tháng ngày
Mang niềm mong nhớ vạt bay thu chín

Em là thu tiết mùa ta bịn rịn
Ta tay run níu vịn lấy thu mà
Nhè nhẹ ru lời của bản tình ca
Khe khẻ tiếng trăm loài hoa thu nở

Em là thu cho ta nằm trăn trở
Cho ta nằm mơ mộng thuở đang yêu
Thuở ta em vai sánh bước dưới chiều
Và nay đã tiêu điều thu xưa chết

Em là thu trong hồn thơ ta vết
Lăn trầm như phiến đá vết hằn dao
Máu nhỏ dòng thơ ta thấm tế bào
Em thu hỡi! Dòng khô màu tím nét

Em là thu trong thơ ta giá rét
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ thu buồn
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ dòng tuôn
Dòng thơ ướt nghìn muôn tờ giấy úa

Em là thu của riêng ta vạn thủa...

Ông đừng thu nữa nghe! Thơ Tui tự vẩn à; khà khà.

Thân,

Nhị
 

<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.09.2014 11:05:47 bởi Cố Quận >
Cố Quận 09.09.2014 11:06:22 (permalink)

Huynh Muội Gầy Cuộc Rượu Thơ

Có huynh, có Muội, rượu, thơ
Dưới hiên ngồi ngắm thu bờ thu lên
Xạc xào cây lá một bên
Chiếc rơi dòng nước bồng bềnh lá trôi
Bên kia đồng cỏ úa rồi
Vi vu lau lách lưng đồi heo may
Có huynh, có Muội chén say
Cuộc thơ một cuộc thơ gầy rượu thơ

Ừ! Có huynh, có Muôi, có rượu thì gầy cuộc thơ được rồi Du Muội hỉ; khà khà .

Thân,

Nhị Ca



Cố Quận 09.09.2014 11:22:57 (permalink)
Thơ biết nói chứ! Không thì nhị ca đâu phải khổ với nó năm này qua năm khác Út Chiều ơi; giờ nhị ca xin phép đổi đề mục nghe, Màu Thu Trên Đất Khách mãi buồn lắm.


Thơ Biết Nói Lời Tình

Ngờ đâu thơ nói lời tình
Thơ đem trăng, gió, rượu, bình, chén mơ

Khe khẻ tiếng lá lững lờ
Vi vu heo nhẹ qua bờ bến sông
Xạc xào lau lách trên đồng
Róc rách khe nước dưới dòng thu trôi

Ngờ đâu thơ chữ hở môi
Thơ đem cây, lá, núi, đồi, hoa mơ


Ngờ đâu...thơ cũng biết nói Út hỉ!!! Khà khà.

Thân,

Nhị Ca



Cố Quận 09.09.2014 11:27:15 (permalink)
Đúng đó! Nói xấu chồng mãi thì có ngày...

Làm Vợ Nói Xấu Chồng

Làm vợ mà nói xấu chồng
Hai hàm răng rụng xuống phòng có hôm
Không còn một cái nghiền cơm
Không còn một cái trong mồm làm duyên


Có ngày...không còn cái răng nào à nghe Cô Em Út Tui; khà khà.

Thân,

Anh Bảy
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 11:59:21 bởi Cố Quận >
Cố Quận 10.09.2014 12:00:13 (permalink)
Nhị ca biết Út Chiều đâu có buồn...chỉ thỉnh thoảng rưng rưng lệ vì bụi bay vào mắt thôi.



Đâu Có Buồn...Chỉ Rưng Rưng Lệ!

Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Lòng đang vui, chợt hạt bụi sa
Đâu có buồn cuộc đời hưng phế
Lòng như hoa vườn nở ngàn hoa

Đâu có nỗi riêng tư nhớ gã
Người năm xưa mờ nhạt bóng hình
Đâu có tiếc thương gì ai cả
Tình năm xưa âm hưởng lạc tình

Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Trời đang thu gió lộng, bụi sa


Đâu có buồn đâu...đâu có lệ đâu, tại bụi thu sa vào mắt biếc thôi mà nhị ca!!! Khà khà.

Thân,

Nhị



Cố Quận 10.09.2014 12:02:55 (permalink)
Đời vốn vô Thường! Mất còn như cơn gió thoảng; những người hôm qua đây còn nói cười bên nhau, hôm nay đã ra người thiên cổ, âm dương hai đàng, nghìn năm cách biệt. Chỉ còn lại chăng là những kỷ niệm vui buồn, những bức ảnh ngã màu vàng úa ngày nào, những dòng thư đã mờ nhạt màu mực tím và những dư âm của ngày tháng cũ thoang thoảng bên tai...đời vốn vô thường! Mất còn như một giấc mộng ngắn mà thôi.

Đời Vô Thường

Đời vô thường như cơn gió thoảng
Như cơn mộng còn, mất, hợp, tan
Như đóa hoa sớm nở tối tàn
Như chiếc lá trên đàng rụng lối

Hạt thu rơi! Theo dòng lá vội
Lá ra sông trôi nổi lá chìm
Rã mục thân nằm đáy nước im
Hòa bụi cát, rong rêu hóa kiếp

Đời vô thường trăm năm là nghiệp
Mất, còn, tan, hợp tiếp liền nhau
Như đóa hoa đậm sắc...phai màu
Một cơn gió thoảng cành chao rụng đất

Đời vô thường! Hợp, tan, còn, mất
Như giấc mộng ngày chợp mắt đời không
Như chiếc lá trôi, lá mục đắm dòng
Như trăm năm kiếp long đong tá túc

Đời vô thường! Nay rời chốn tục
Hồn mai này quỳ phục dưới tòa
Hồn mai này quỳ phục thềm hoa
Sen lạc cảnh...sáng lòa sen lạc cảnh

Đời vốn vô thường! Mất còn như một cơn gió thoảng, hợp tan như một giấc mộng ngắn mà thôi người ơi.

Thân,

Nhị



Cố Quận 10.09.2014 12:05:23 (permalink)
Nhìn chín bài "Màu Thu Trên Đất Khách" được cho vào hình làm vần âm nhe, nhàng hẳn đi, thật là không uổng công nhị ca vung bút thành câu vậy; cảm ơn Út Chiều nhiều lắm nghe.




Thơ Tôi...Người Ấy Lộng Hình

Thơ tôi...Người Ấy lộng hình
Biết bao giờ trả được tình tri âm
Thôi đời còn nửa gánh tầm
Gánh tơ nửa gánh Người cầm hộ cho
Về mà dệt lụa thơm tho
Để may áo mới sau đò sang sông
Thơ tôi...Người Ấy hoa hồng
Tôi về đóng sách mai chồng gửi theo


Mai này Út Chiều có chồng...nhị ca sẽ gom đống thơ do chính tay Út lộng hình gửi theo làm của hồi môn nghe, chịu không vậy Út!!! Khà khà.

Thân,

Nhị Ca
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.09.2014 06:35:59 bởi Cố Quận >
Cố Quận 11.09.2014 06:36:48 (permalink)
Biết thế rồi Cô Em ơi! Nhưng răng thật bao giờ cũng quí hơn nhé.

Người Răng Xinh

"Trăm quan mua lấy miệng cười
Nghìn quan không tiếc...tiếc người răng xinh"


Giữ răng như thể giữ tình
Một chiếc rụng! Là dạ mình nát tan
Nghèo tiền, được bộ răng sang
Cười duyên nửa nụ khối chàng ngả nghiêng


Em Tui mà cười chắc có khối chàng đâm đầu xuống sông nhảy tự vẫn hỉ!!! Khà khà.

Thân,

Anh Bảy



Cố Quận 11.09.2014 06:51:34 (permalink)
Nhân cách con người sinh ra ở đời thường giống nhau, câu " Nhân Chi Sơ, Tính Bổn Thiện" của Khổng Gia đã nói lên được điều này; nhưng kiếp đời trăm năm trần tục đã làm ô nhiểm cái bổn thiện này qua năm tháng nên cốt cách con người sẽ thay đổi dần với thời gian vậy. Viết ra điều này bởi mình nghiệm lấy chính mình, thấy được những sân si trong lòng mà giật mình! Sống hơn nửa đời, kiểm lại thì cái nhân cách của mình nay chẳng còn được bao nhiêu, tà tâm nhiều hơn chính ý...buồn.

Nhân Chi Sơ, Tính Bổn Thiện

Đời đã nhuộm tục trần
Tính chi sơ nay mất
Tà tâm lộ sắc thần
Bổn thiện mờ quang mắt

Bởi nhập giang tùy khúc
Bởi nhập gia tùy tục
Ăn nằm co thẳng túc
Dòng lượn quanh trong đục

Đời đã nhuộm tục trần
Tính bổn thiện còn đâu
Tà tâm lộ sắc thần
Trăm ngả đường bể dâu

Nhân Chi Sơ, Tính Bổn Thiện giờ đã mất hẳn rồi! Buồn thay.

Thân,

Nhị
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.09.2014 19:26:30 bởi Cố Quận >
Cố Quận 13.09.2014 19:27:14 (permalink)
Chắc vậy...chắc vậy.

Anh Bảy!!!

Ới cái anh bảy chà
Da đen răng trắng ngà
Nhe ra cười thấy khiếp
Ban ngày tưởng gặp ma


Chắc là anh bảy đấy o Tre ơi; khà khà.

Thân,

Anh Bảy Cố Quận



Cố Quận 13.09.2014 19:31:44 (permalink)
 


Đời Vô Thường (2)

Tục trần tám cõi mịt mù
Mười phương u tối! Hận thù mang mang
Ngày mây trắng một màu tang
Đêm đen triệu vạn ngõ đàng tối tăm
Lần tay đếm kiếp trăm năm
Đi về tợ gió âm thầm làn qua
Đất không ta! Trời không ta
Chỉ là hạt bụi thôi mà người ơi
Tục trần tám cõi lệ rơi
Mười phương sầu đọng rã rời xác thân
Vô thường đời ngộ là thần
Ni Mâu câu niệm kiếp trần tục tan


Làm bài này trả công Út Chiều đã lộng hình bài thơ trên của nhị ca đấy nhé.

Thân,

Nhị Ca


Cố Quận 13.09.2014 20:02:50 (permalink)
Thiện tai! Thiện tai...lúc nào chọt được thì chọt để rửa hận, để khi ngồi niệm người chọt mình phải im thinh thít vì sợ mình lại phạm sát giới đấy thôi Trần Cô Nương ạ.


Bên Tai Còn Tiếng Áo Bay!


Ta thiền tọa niệm Di Đà
Bên tai còn tiếng áo tà người bay
Kinh thư vừa vuột khỏi tay
Di Đà quên hết! Kiếp này đành thôi
Kiếp này tình lụy lắm rồi
Hình cô gái Huế trên đồi thu xưa
Ta thiền tọa niệm gió mưa
Bên tai còn tiếng lá vừa rụng sân
Tâm còn luyến gánh si sân
Đành thôi xuống núi mà trần tục thay


Mô Phật! Tha cho con kiếp này bởi Cô Trần chọt con...con phải xuống núi hoàn tục mà thôi, kiếp sau con hứa sẽ dốc hết lòng tu tịnh vậy; khà khà
.

Thân,

Lão Nhị
 



<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2014 12:40:19 bởi Cố Quận >
Thay đổi trang: << < 949596 > >> | Trang 94 của 383 trang, bài viết từ 1396 đến 1410 trên tổng số 5742 bài trong đề mục
Chuyển nhanh đến:

Thống kê hiện tại

Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu:
2000-2024 ASPPlayground.NET Forum Version 3.9