Tùy Bút Cố Quận
Đời Vô Thường (3)
Ta dương gian danh tướng
Tam thập niên tung hoành
Lục mã xa tám hướng
Chém then khóa đoạt thành
Một thời danh tiếng khét
Nghe tên thất đảm hồn
Làn đao nhanh tợ sét
Xác ngã! Chiếm cứ đồn
Rồi ngày kia vận mạt
Non nước đổi thay cờ
Tướng mất thành! Tự sát
Hương linh cõi dật dờ
Ta dương gian danh tướng
Nghìn quân nắm binh quyền
Cõi âm ty tám hướng
Đâu hầu cận cửu tuyền!!!
Đời vô thường sắc không
Lợi danh xưa nay hết
Mười phương tối mênh mông
Tay chẳng lần ra vết
Đời vô thường! Vô thường
Mô Phật! Đời vô thường, có có không không...tất cả chỉ là cánh phù du trong gió mà thôi.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.09.2014 23:45:13 bởi Cố Quận >
Tình yêu và mùa thu trong âm nhạc bao giờ cũng mang theo những âm tiết buồn! Những nốt trầm trong lòng người viễn xứ khi nhìn những chiếc lá vàng bay trong gió, lòng gợn lên biết bao là kỷ niệm của thời mới lớn, chân vừa bước lạc vào con đường tình ái đầy hoa thơm, cỏ lạ; để rồi hoa tàn! Cỏ úa và tình yêu ngày nào đã chìm sâu dưới đáy đại dương trong một ngày thuyền lênh đênh giữa cơn bão dữ. Từ đó mùa thu như những hạt lệ của từng cơn mưa về, làm giá lạnh biết bao con tim nơi góc trời lưu lạc, mà trong số đó có ta...anh của em ngày nào em ạ.
Mùa Thu Trong Âm Nhạc
Mùa thu trong âm nhạc
Du dương những nốt trầm
Lời buồn ru tiếng hát
Sầu man mác tơ cầm
Lá vàng bay trong gió
Kỷ niệm xưa chợt về
Chiều thu đi sắc đỏ
Tầng không cánh nhạn hề
Ngồi nghe âm tiếng hát
Du dương đuổi nốt trầm
Khóc đời ta lưu lạc
Run run những bước thầm
Mùa thu vàng viễn xứ
Người buồn ru khúc ca
Cho chạnh lòng khách lữ
Thương cuộc tình xưa xa
Thu bây chừ em đâu!!!
Thu bây chừ em đâu còn áo tà trong gió như những ngày ta vừa quen nhau, tà áo tím xưa đã theo em chìm vào lòng Biển Đông rồi...còn đâu.
Thân,
Nhị
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.09.2014 21:17:07 bởi Cố Quận >
Cõi tục trần này, cứ trai gái mà có lời qua tiếng lại, trên đường lỡ gặp nhau trò chuyện vài ba câu mưa nắng đất trời là thiên hạ đồn ầm lên "Đấy! Hai đứa nó đang tò te với nhau", chứ ít ai nghĩ...
Ra Đường Gặp Ả Hỏi Đường
Ra đường gặp ả hỏi đường
Lối này có phải tới vườn hoa không!!!
"Vườn hoa rẽ trái, đi vòng
Qua đò, lên bến, vượt đồng thấy ngay"
Thiên hạ thấy chúng ban ngày
Lại cho hò hẹn, lại bày gái trai
Rằng tình với tứ sớm mai
Rằng ân với ái đêm dài sắc hương
Ra đường gặp hắn hỏi đường
Ngõ kia có phải gặp vườn hoa không!!!
"Vườn hoa rẽ phải, đi vòng
Qua cầu, xuống xóm cành hồng đang hoa"
Chúng nó trao đổi kiến thức với nhau, kết tình huynh muội mà học hỏi những điều hay trong đời để cuộc sống mỗi ngày một thăng hoa hơn. Cái cõi tục trần này thường là thế đấy, chán thật.
Thân,
Nhị
Đời Người Như Bóng Câu Qua Cửa
Đời người như bóng câu qua cửa
Như lá mùa xanh lá mùa phai
Thoáng thấy! Giờ tìm đâu ra nữa
Hai tà lụa tím áo hình mai
Đời người kiếp trăm năm quá ngắn
Tợ một cành hoa nở...rụng hoa
Thoáng buổi ngạt ngào hương nhụy thắm
Tuần tan sắc màu nhạt đài sa
Đời người tử sinh mi mắt chớp!
Mượn bốn chữ "Người Như Bóng Câu" của bài thơ trên mà họa thơ với Du Muội cho có huynh có muội nghe; chúc vui.
Thân,
Nhị Ca
<bài viết được chỉnh sửa lúc 19.09.2014 22:25:04 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 9 bạn đọc.
Kiểu: