Tiếng Thu
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.09.2014 12:07:35 bởi Cố Quận >
Em Đừng Nói Tiếng Tạ Từ (2) Vội gì em thu vẫn
Còn đây chiếc lá vàng
Trên cao tầng mây trắng
Chiều tím bóng bên đàng
Thơ ta còn âm tiếng
Heo may ngoài song khuya
Thơ ta nào chén tiễn
Thu áo người về kia
Trăng vẫn mờ sương khói
Rừng cây đứng thân gầy
Con nai dừng chân đợi
Tình nhân lối thu này
Thu vẫn còn sao vội
Gì em câu tạ từ
Giữ lòng thôi...đừng nói
Cùng ta chén cạn chừ
Thu xạc xào điểm canh
Xa xa trống vang thành
Đầu tựa vai...sợi tóc
Hương vừa rụng mái xanh
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.09.2014 13:09:09 bởi Cố Quận >
Nắng Thu Vàng Trên Lối Nắng thu vàng trên lối Làn heo may xạc xào Chiếc vừa rơi dưới cội Phong, nền cỏ úa màu Thu bên này mây trắng Về vây cánh rừng già Mặt hồ yên, lẳng lặng Chiều in bóng trăng ngà Vầng lung linh pha khói Lay lay nhẹ làn tơ Nắng ngày xiêu xiêu rọi Con đò neo bến mơ Nắng thu vàng trên lối Sợi vừa tắt! Hoàng hôn Bóng chiều sao như vội Trùm phủ xuống làng thôn Trăng treo ngang ngõ trúc Trên lối ánh tơ vàng Heo may làn như giục Xào xạc lá cây ngàn
Cố Quận
Trăng Trung Thu
Ta đêm huyền thoại trăng rằm
Đèn sao năm cánh lối nằm trung thu
Ta trà với bánh...mộng du
Lên cây đa nhánh lá mù mù sương
Thoảng nghe tiếng lụa mềm hương
Thoảng nghe tiếng bước chân dường như bên
Đây này cận lắm dưới nền
Cung nga ngự điện thắp đền nến mơ
Và trong gió tiếng áo tơ
Của tiên mời gọi chàng thơ đăng đàn
Ta đêm huyền thoại mơ màng
Trung thu tai thoảng dây đàn đánh âm
Quanh đây len lén hương trầm
Dưới trăng tròn bóng ngấm ngầm vô sân
Cố Quận
Trăng Trung Thu (2)
Kìa trăng gần lắm...trăng gần lắm
Thời xuống đây ngồi chén rượu chơi
Trên kia với dưới chừng nửa dặm
Tội gì mà chẳng ghé trăng ơi!!!
Ta năm bảy bát rồi trăng nhé
Mồi ngon đôi ba dĩa sân si
Đã kêu! Hãy dọn mình cho lẹ
Chần chứ...ta mộc tiển bắn mi
Ừ trăng gần lắm...trăng gần lắm
Thời xuống đây thưởng tửu trung thu
Trên kia với dưới chừng nửa dặm
Tội gì mà không ghé...bát tu!!!
Ta với trăng chung bàn đối ẩm
Hết đêm nay thù tạc cuộc say
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 01.10.2014 23:03:24 bởi Cố Quận >
Giai Nhân Và Lão Tướng
Nói cười vai má hồng thưởng nguyệt
Nghe cành thu âm chiếc lá vàng
Đêm ta bên cạnh sáu nàng
Năm canh ả hát, ả đàn hầu canh
Ta chén rượu, người thanh xuân kể
Ta quăng bàu, người lệ nhỏ giòng
Thương thân phận gái long đong
Mảnh trinh tiết giữa biển đông nát đời
Ta tay kiếm một thời ngang dọc
Trời đất kia dạ dốc đem tài...
Bây giờ tóc bạc rụng vai
Giấc mơ nửa kiếp trần ai vỡ rồi
Thôi đừng nhắc! Nàng ôi đừng nhắc
Chuyện bể dâu một khắc lòng đau
Kìa thu úa cả một màu
Gian san xưa đã đắm tàu còn đâu
Nào hãy đổi qua câu phụng thúy
Nàng cùng ta lúy túy đêm nay
Cho cành thu gió lá bay
Cho thành trống điểm bóng ngày dần lên
Cố Quận
Hai Hàng Lệ Đẫm Yếm Tơ Yếm tơ đẫm lệ hai hàng
Khóc tình nay đã hai đàng âm dương
Thu vàng lá mục lạc hương
Thu vàng lá mục bên tường lá chôn
Thu vàng mây gió gọi hồn
Xạc xào lối cỏ vườn chồn chân em
Yếm tơ một bóng lên thềm
Hai hàng lệ đẵm vạt mềm chàng ơi
Khóc tình ly biệt nửa đời
Khóc thu vàng lá mục trời thu xưa Cố Quận
Rừng Thu Nay Nhớ Thu Xưa
Rừng thu nay lá thu vàng
Đã rơi từng chiếc xuống đàng lá reo
Dưới làn thu cuốn gió heo
Thổi qua xào xạc lưng đèo thu mây
Về mang sương khói trắng vây
Rừng thu xưa lối thu này vắng em
Tà hương lay vóc lụa mềm
Tóc mây sợi rụng giữa thềm cúc thu
Cho rừng một cõi âm u
Nhớ tia nắng nhạt...nhớ mù mịt mưa
Vắng em! Lá rừng thu xưa
Chiếc rơi trên lối thu vừa thở than
Nhớ chân gót giẫm lá vàng
Rừng thu nay nhớ áo nàng thu xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 17.10.2014 22:48:55 bởi Cố Quận >
Em Là Thu!
Em là mây là gió ngàn qua lối
Là mùa thu lá vội chiếc vàng rơi
Là sắc rưng rưng tím cả chân trời
Là chiều lặn bóng! Chiều ơi lặn bóng
Em là thơ trong hồn ta tiếng vọng
Vần âm thu sầu đọng giấc thu ngà
Song ngoài trăng vằng vặc, ánh sao sa
Đêm thu vắng sân, ta, bàu, chén rượu
Em là tơ nghìn sợi trùm câu phú
Nghìn sợi trùm dòng mực cũ, dòng nay
Chở những tương tư tà trắng tháng ngày
Mang niềm mong nhớ vạt bay thu chín
Em là thu tiết mùa ta bịn rịn
Ta tay run níu vịn lấy thu mà
Nhè nhẹ ru lời của bản tình ca
Khe khẻ tiếng trăm loài hoa thu nở
Em là thu cho ta nằm trăn trở
Cho ta nằm mơ mộng thuở đang yêu
Thuở ta em vai sánh bước dưới chiều
Và nay đã tiêu điều thu xưa chết
Em là thu trong hồn thơ ta vết
Lăn trầm như phiến đá vết hằn dao
Máu nhỏ dòng thơ ta thấm tế bào
Em thu hỡi! Dòng khô màu tím nét
Em là thu trong thơ ta giá rét
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ thu buồn
Trong thơ ta nhoè nhoẹt lệ dòng tuôn
Dòng thơ ướt nghìn muôn tờ giấy úa
Em là thu của riêng ta vạn thủa...
Cố Quận
Em Đi Trên Lối Thu Vàng
Em đi trên lối thu vàng
Em đi dưới bóng lá hàng cây rơi
Nắng thu sợi nhạt lưng trời
Sợi đeo vạt trước, sợi rời vạt sau
Sợi nằm hai vạt trắng màu
Sợi ve vuốt tóc đen ngào ngạt hương
Sợi nghìn sợi kết thảm đường
Sợi nghìn sợi chiếu cổng trường chân sang
Em đi trên lối thu vàng
Em đi giữa bóng lá hàng cây rơi
Cố Quận
Trời Thu Chợt Mưa Chợt Nắng
Em! Mùa thu trời chợt mưa chợt nắng
Em có còn áo trắng buổi thu nào
Em có còn chân đuổi tiếng lao xao
Công viên lối cỏ năm nao nhặt lá
Ta mùa thu quê người sương trắng quá
Ta vẫn hoài hương lụa áo người xa
Ta vẫn thương tóc thả xuống lưng mà
Công viên lối cỏ này tha thiết nhớ
Mùa thu xưa! Mùa thu tình ta thuở
Đắm say môi son nở nụ môi cười
Của tháng ngày ngây ngất tuổi hai mươi
Trong vòng tay ấm hơi người yêu...khúc khích
Em mùa thu trời bên kia mù mịt
Trời bên đây gió rít hạt mưa sa
Khóc mối tình tan! Khóc kẻ mất nhà
Khóc niềm ly biệt lụa tà xưa thu vắng
Em! Mùa thu trời chợt mưa chợt nắng
Trời đây buồn...lẳng lặng lá thu rơi
Công viên lối cỏ từng chiếc rã rời
Lấp chôn tình cũ nửa đời ta viễn xứ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.10.2014 00:02:43 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: