Tiếng Thu
Ngủ Đi Em Mùa Thu
Ngủ Đi em mùa thu
Ta ru em ngủ
Để mai trời âm u
Hạt về mưa lũ
Trôi hương mục lá
Trôi dạt nắng mùa
Ngủ thôi em ạ
Ngoài cơn gió lùa
Lời thơ ta nhẹ
Vần chữ thu lên
Ngủ thôi em nhé
Câu thì thầm tên
Ngủ đi em mùa thu
Trời đà đổ hạt
Tầng mây âm u
Lá bay xào xạc
Ngủ đi em! Ngủ đi
Khép nhẹ làn mi
Ta ru em ngủ
Đừng vương vấn chi
Cố Quận
Em Về Mang Áng Thu Về
Em về mang ráng thu về
Trên hai tà tím chiều hề áo hương
Em về tóc mái mộng thường
Sợi lơ lững rớt xuống đường thành thơ
Ta sau nhặt tóc về mơ
Vần âm tím giấy thẩn thờ hồn câu
Thu vàng pha ánh đèn dầu
Thu vàng pha vách đêm mầu áo bay
Thu vàng rượu chén sầu cay
Thu vàng mười ngón khói tay thuốc vàng
Cho ta mơ bóng tóc nàng
Mơ tà hai vạt tím ngang lối nhà
Em về mang áng thu ngà
Con trăng bên đấy cùng mà về theo
Cho ta thơ mảnh trăng treo
Năm canh thức trắng! Ngoài heo may lồng
Cố Quận
Mùa Thu Buồn Lắm!
Mùa thu buồn lắm ai ơi
Nhớ tà xưa tím! Nhớ trời thu mây
Nhớ chiều thu áo lụa gầy
Nhớ cành thu đóa vàng này vườn hoa
Để vần chữ níu chân ta
Ngồi tay tím mực canh gà tím thơ
Từ ngày biết mộng nắng tơ
Từ ngày biết lá lững lờ lá bay
Từ ngày biết nhắp chén say
Là câu âm lấp bàu đầy bàu vơi
Mùa thu buồn lắm ai ơi
Nhớ tà xưa tím màu trời tím mây
Nhớ chiều thu bóng thu gầy
Nhớ cành hoa cúc vườn đầy vàng hoa
Bây chừ áo lụa tím xa
Mùa thu buồn lắm người à! Người ơi
Cố Quận
Thơ Biết Nói Lời Tình
Ngờ đâu thơ nói lời tình
Thơ đem trăng, gió, rượu, bình, chén mơ
Khe khẻ tiếng lá lững lờ
Vi vu heo nhẹ qua bờ bến sông
Xạc xào lau lách trên đồng
Róc rách khe nước dưới dòng thu trôi
Ngờ đâu thơ chữ hở môi
Thơ đem cây, lá, núi, đồi, hoa mơ
Cố Quận
Âm Dương Cách Biệt Thu Này
Thu mây xám phủ một trời
Gió heo se lạnh! Cành rời lá bay
Thu à tay cách tầm tay
Thu à cách biệt ta này người kia
Âm dương một cuộc phân chia
Đây hình đó bóng đã lìa xa nhau
Thông ngàn thu nhớ cỏ lau
Hạt sương thu khóc trắng màu bể xanh
Rì rào nước vỗ khe gành
Ngờ tri âm tiếng dỗ dành thu xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.11.2014 12:57:05 bởi Cố Quận >
Đâu Có Buồn...Chỉ Rưng Rưng Lệ!
Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Lòng đang vui, chợt hạt bụi sa
Đâu có buồn cuộc đời hưng phế
Lòng như hoa vườn nở ngàn hoa
Đâu có nỗi riêng tư nhớ gã
Người năm xưa mờ nhạt bóng hình
Đâu có tiếc thương gì ai cả
Tình năm xưa âm hưởng lạc tình
Đâu có buồn...chỉ rưng rưng lệ
Trời đang thu gió lộng, bụi sa
Cố Quận
Màu Thu Viễn Xứ Tím Chiều
Hai năm duyên gặp Tím Chiều
Hình thu lá rụng tiêu điều! Buồn ơi
Tái tê bóng tím mây trời
Thơ vần âm bổng rã rời thu sang
Hai năm duyên gặp Cô Nàng
Hình thu hoa đóa cúc vàng đang hương
Quang san một cõi đoạn trường
Màu thu viễn xứ! Nhớ đường thu xưa
Cố Quận
Mùa Thu Trong Âm Nhạc
Mùa thu trong âm nhạc
Du dương những nốt trầm
Lời buồn ru tiếng hát
Sầu man mác tơ cầm
Lá vàng bay trong gió
Kỷ niệm xưa chợt về
Chiều thu đi sắc đỏ
Tầng không cánh nhạn hề
Ngồi nghe âm tiếng hát
Du dương đuổi nốt trầm
Khóc đời ta lưu lạc
Run run những bước thầm
Mùa thu vàng viễn xứ
Người buồn ru khúc ca
Cho chạnh lòng khách lữ
Thương cuộc tình xưa xa
Thu bây chừ em đâu!!!
Cố Quận
Thơ Trôi Lên Giấy Trắng Màu
Thơ trôi lên giấy trắng màu
Thu vàng trên lối lá xào xạc bay
Hạt mưa thu ướt phố này
Vần câu thu bổng hao gầy thanh âm
Thơ trôi dòng mực tím nằm
Ngổn ngang lòng tiếng tơ cầm thu xưa
Trắng đường phố trắng mù mưa
Thơ trôi lên giấy giọt vừa ướt thơ
Cho tình một gánh thu mơ
Cho tình nửa kiếp tưởng bờ thu nao
Cho ngoài thu khóc nghẹn ngào
Rưng rưng hạt đổ! Rì rào hạt rơi
Thơ trôi lên giấy xám trời
Thu vàng thu cõi rã rời bóng thu
Cố Quận
Thu Trôi Lên Giấy Thu Vàng
Thu trôi lên giấy thu vàng
Xạc xào tiếng lá! Nhớ đàn thu xưa
Heo may thổi nắng tàn trưa
Bóng lung linh ngã bóng vừa qua sân
Âm nghe thoang thoáng rất gần
Giật mình thu tím đã lần về tây
Đã chiều loang áng thu gầy
Đã chiều nhuộm sắc trời đầy mây giăng
Thu trôi lên giấy tối trăng
Ngoài đêm mưa khóc hạt đằng xa bay
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 11:42:06 bởi Cố Quận >
Ngày Thu! Tiếng thu than thở Dòng thu bâng khuâng Hạt thu nức nỡ Trời thu rưng rưng Màu thu vàng nắng nhạt Tiết trời lạnh sắt se Giữa ngày cơn gió mát Đêm mù mịt sương che Sắc thu xám tầng mây Rừng phong trơ nhánh gầy Xạc xào tuôn lá úa Phủ bờ cỏ, cội cây Tiếng thu nức nỡ Dòng thu rưng rưng Hạt thu than thở Trời thu bâng khuâng
Cố Quận
Thu Trôi Lên Giấy Tím Hình
Thu trôi lên giấy tím hình
Đèn lung linh nét thơ tình thu xưa
Bên ngoài tí tách hạt mưa
Xạc xào tiếng lá thu vừa rụng sân
Thu buồn khóc Tấn thương Tần
Nhớ tà hương cũ nhạt dần sắc hoa
Lệ nhoè bóng kẻ phương xa
Khóc sông nước chốn quê nhà nay đâu
Nên thơ đây một bến sầu
Nên đây thơ một gác lầu u minh
Thu trôi lên giấy tím hình
Đèn le lói nét thơ tình thu xưa
Cố Quận
Chờ Người Thu Trước (2)
Mắt buồn vương khói mây
Băng đá lạnh trăng gầy
Chờ người thu năm trước
Bên đường chiếc lá bay
Bây giờ tình vĩ dãng
Người đi! Người đã quên
Bây giờ thu ta thán
Người ơi! Người nỡ quên
Mắt buồn vương mây khói
Băng đá lạnh trăng gầy
Đường về đôi chân mỏi
Xiêu xiêu bóng thu gầy
Cố Quận r
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.11.2014 12:35:44 bởi Huyền Băng >
Ba Năm Người Lệ Khóc Thu
Người đã ba năm lệ khóc mùa
Thu về rụng xác lá vàng đua
Lao xao dưới lối chiều loang nắng
Cành khẻ lung lay ngọn gió lùa
Cố Quận
Âm Dương Cách Biệt Thu Này Thu mây xám phủ một trời
Gió heo se lạnh! Cành rời lá bay
Thu à tay cách tầm tay
Thu à cách biệt ta này người kia
Âm dương một cuộc phân chia
Đây hình đó bóng đã lìa xa nhau
Thông ngàn thu nhớ cỏ lau
Hạt sương thu khóc trắng màu bể xanh
Rì rào nước vỗ khe gành
Ngờ tri âm tiếng dỗ dành thu xưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.12.2014 11:56:00 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: