Tiếng Thu
Chiều Dần Rơi!
Chiều dần rơi! Dạt nắng
Vàng tơ dưới dòng trôi
Êm êm ngày lẳng lặng
Dần đi...áng chiều trôi
Mây ngàn lên khói vây
Che mất bóng trăng gầy
Vi vu luồng gió lạnh
Hạt vừa rơi! Hạt bay
Mưa thu về qua lối
Trắng màu phủ dòng trôi
Lá bềnh bồng lá vội
Theo dòng thu lá trôi
Đêm nghe tiếng mưa buồn
Cố Quận
Căn Nhà Thu Xưa Hoang Tàn!
Căn nhà thu xưa hoang tàn
Bao năm đỉnh gió thu vàng lá bay
Từ thu em bỏ chốn này
Từ thu em bỏ trăng gầy thu đi
Từ thu em bước vu qui
Từ thu em áo hoa thì nhà hoang
Bao năm đỉnh gió thu vàng
Lá bay lấp dấu tình tàn thu xa
Thu giờ nhện mắc giăng nhà
Thu giờ cỏ úa mọc đà đầy sân
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu
Em về ngang đỉnh gió
Mùa thu lá xạc xào
Sương ướt nền thảm cỏ
Giăng giăng khói trắng màu
Con đường xưa nay vắng
Bóng tình nhân trước đâu
Không gian ngày lẳng lặng
Buồn hun hút ngõ sâu
Em về qua đỉnh gió
Xạc xào thu tiếng chân
Lá nằm lan lối cỏ
Đường không bóng tình nhân
Người thu xưa giờ đâu
Giăng giăng trắng hạt sầu
Lệ giòng rơi thấm áo
Đời lạc nhau! Mất nhau
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (2)
Thôi tình xưa đã là kỷ niệm
Màu thu nay tím ngắt thu buồn
Đỉnh đồi lá đổ! Trời giọt thu tuôn
Mây giăng trắng lối thu luồn hiu hắt
Khóc vỡ tan! Khóc tình thu mất
Giòng rưng rưng khoé mắt rưng rưng
Khói sương lan chiều xám ven rừng
Phong nhành úa chiếc từng chiếc úa
Thôi người xưa bóng mờ vóc lụa
Tà tím nay mưa rửa gội màu
Hạt về trôi vạt trước vạt sau
Đồi thu lá vàng lao xao gió
Thôi tình xưa lạc rồi thu ngõ
Em và ta còn có nhớ nhau!!!
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (3) Chiều thu đỉnh gió gọi mùa
Lững lơ chiếc lá ngọn lùa rụng sông
Khói giăng giăng cõi mênh mông
Mây giăng giăng cõi bềnh bồng trắng mây
Dòng trôi hờ hững dòng đây
Bến thu hiu hắt! Bến này lá rơi
Chiều thu đỉnh gió ru hời
Khúc tình thu đã xa vời...vời xa
Đỉnh gió mùa thu vắng tà
Áo người thu tím mượt mà xưa đâu!!!
Cho ta với bóng chiều sầu
Cho ta với chén rượu bàu ngả nghiêng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.12.2014 12:58:34 bởi Cố Quận >
Đỉnh Gió Mùa Thu (4)
Đỉnh gió mùa thu em với ta
Xưa sương giăng trắng áo hai tà
Đuổi lá thu vàng rơi lối cỏ
Bây chừ hương sắc lụa mờ xa
Em có còn mơ màng tóc xõa
Khép làn mi, khẻ hát vu vơ
Trên vai ta, má kề nho nhỏ
Bài tình ca ai phổ từ thơ
Đỉnh gió mùa thu màu hiu hắt
Chiều lên! Chiều bóng ngã áng chiều
Tím cả không gian niềm tĩnh mặc
Tà xưa đâu thu nét diễm kiều
Đỉnh gió mùa thu nay lá bay
Vi vu đồng cỏ úa heo may
Vi vu nhánh lá vàng lá rụng
Ta với đây chiều em có hay!!!
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (5)
Hay ra thì đã muộn màng
Hay ra tình đã lỡ làng! Tình ơi
Đỉnh gió mùa thu khóc người
Khóc tà lụa cũ xa vời vợi đâu
Thu từng thu lá úa mầu
Thu từng thu chất chồng sầu lụy thu
Đỉnh gió giờ mây mịt mù
Giờ mưa trắng lối vù vù heo may
Tình đã lỡ làng mới hay
Muộn màng sống với tháng ngày tình đau
Cố Quận
Giờ Em, Ta Là Cố Nhân!
Rồi em, ta là cố nhân
Cuộc tình gãy đổ! Đường trần mất nhau
Là thu xám ngắt một màu
Là thu tê tái! Lá xào xạc rơi
Ngày thu buồn quá ai ơi
Ngoài mây giăng trắng, khói trời trắng sương
Là hình bóng biền biệt phương
Là ta với nỗi đoạn trường tháng năm
Tình xưa lạc chốn xa xăm
Người xưa đất khách! Gánh tằm tơ tan
Là thu ta không có nàng
Là thu ta đếm lá vàng rụng sân
Giờ em, ta là cố nhân
Cuộc tình xưa vỡ! Đường trần mất nhau
Cố Quận
Ta Mất Em Tà Thu
Ta mất em! Mất cả trời thu tím
Tà thu xưa màu kỷ niệm cuộc tình
Nay về đâu mờ sương khói u linh
Mờ nhân ảnh, hương trinh tàn phai vết
Ta mất em! Áo thu xưa tóc lệch
Làn bay bay trong nắng chếch chênh chiều
Khép làn mi, môi hé nụ tình yêu
Mê đắm chạm bờ phiêu lưu ngây ngất
Ta mất em! Cả trời thu tím mất
Đời bao năm thơ chồng chất nỗi buồn
Chữ vần trôi theo dòng chảy lệ tuôn
Tà xưa gió heo luồn hương áo lạc
Ta mất em! Mùa lá vàng tan tác
Chiếc thầm rơi trong chiều nhạt nắng chiều
Đâu làn môi chờ đợi nếm vị yêu
Năm xưa ấy giờ giạt xiêu đất khách
Cố Quận
Ta Mất Em Tà Thu (2)
Tà thu xưa tím xa rồi
Không gian lẳng lặng! Cây đồi lá rơi
Thu vàng buồn lắm ai ơi
Heo may lộng tiếng như lời oán than
Từ thu vắng áo tà nàng
Chiều buông sắc tím phủ hàng phong trơ
Nắng nhè nhẹ trải rừng tơ
Khói nhè nhẹ tỏa trắng hờ hững vây
Thu vàng buồn lắm nơi này
Heo may lộng tiếng lời cây cỏ đồi
Rằng tà thu tím xa rồi
Áo mùa xưa đã mờ trôi với chiều
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.12.2014 23:43:01 bởi Cố Quận >
Tà Tím Thu Vàng
Em xưa tà tím thu vàng
Heo may đuổi vạt trên đàng ngát hương
Mờ mờ trong cõi khói sương
Lững lơ chiếc lá phong đường lá phong
Chiếc nào úa rụng xuống dòng
Cho em thổn thức đôi giòng thu rơi
Cho chiều mây chiếm góc trời
Cho tơ nắng nhạt rã rời! Nắng tan
Em xưa tà tím thu vàng
Heo may thổi hạt xuống đàng áo run
Nay tà thu tím mịt mùng
Nay tà thu tím đã trùng trùng xa
Cố Quận
Em Không Còn Áo Tím
Em ngày xưa áo tím
Thu đất khách không còn
Đã nhạt màu kỷ niệm
Đã phai sắc lối mòn
Em ngày nay áo kín
Choàng khăn đứng bên dòng
Sông thu chiều lẳng lặng
Tình tơ vấn vương lòng
Ta ngày xưa thơ chữ
Đam mê áo lụa người
Vần âm câu tình tứ
Sóng mắt, nét môi cười
Ta ngày nay thơ khóc
Tà thu trong khói bay
Sương trắng mù con dốc
Chiều rưng rưng chén say
Em ngày xưa áo tím
Ta đất khách thơ tìm
Tà thu màu kỷ niệm
Giờ xa quá! Đâu tìm
Cố Quận
Lá Vàng Trên Lối Thu Xưa
Em có nghe tiếng lá vàng trên lối
Từng chiếc rơi thầm gọi áo thu xưa
Đã mờ tan hương sắc cũ, đã vừa
Bay đi mất mùa nắng thưa thu tái
Ta lòng biết tình qua không quay lại
Dòng thu trôi! Trôi mãi mãi đâu về
Những hạt mềm lạnh buốt nỗi tái tê
Mưa ướt đất đêm nằm mê tà mộng
Em rồi sẽ đời trăm năm kiếp sống
Ta rồi tay vần trầm bổng câu thơ
Tiếng lá vàng rơi trên lối, bến bờ
Tà thu cũ hững hờ bay mất dấu
Em có nghe âm thu về chưa bậu
Xạc xào trưa, tí tách thấu canh trường
Hạt nào rơi mù mịt trắng màu sương
Trời lộng gió heo may đường thu vắng
Cố Quận
Những Bài Thu Xưa
Bây chừ giấy ngã thu vàng
Lời bài thu trước rụng đàng gió bay
Hương thu lá mục lối ngày
Tình đêm thu tí tách hoài thu xưa
Bên đèn thơ khóc cùng mưa
Vần nào lạc tứ thơ vừa dòng buông
Dòng nào như nước ra nguồn
Nước đi đi mãi! Thu buồn buồn thu
Tà nào sương khói mịt mù
Tà nào ngọn gió đưa vù mênh mang
Thu xưa tình chữ rụng đàng
Thu nay tình hết! Lỡ làng tình thơ
Cố Quận
Biển Chiều Tím Màu Thơ
Thu tím màu biển mộng
Về đâu áo chiều mơ
Gió không lùa bạc sóng
Hoàng hôn buông áng tơ
Mười năm đời cách biệt
Ta và em mất nhau
Hai bờ thu nuối tiếc
Tình một thuở tàn mau
Bao giờ thu tái hợp
Màu biển mộng xưa còn
Tím tà bay trong lớp
Sóng ru bãi cát mòn
Hay là trăm năm sẽ
Tình dĩ vãng em à
Làn heo may nhè nhẹ
Cuốn hút áo thu là
Không tà trong biển mộng
Tình tan theo khói sương
Lặng im trời không sóng
Con nhạn tiếng kêu thương
Biển chiều tím màu thơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.01.2015 01:08:20 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: