Tiếng Thu
Vườn Hoa Cúc Nhà Nàng
Nhà nàng thu một vườn hoa
Cúc nhành xanh đóa vàng a ươm vàng
Muốn sang nhặt cánh...chưa sang
Ngại hoa thu héo cành đang hương cành
Muốn sang mà danh chưa thành
Nghĩa chưa thuận chữ cao sanh chưa tròn
Chưa sang nên dạ héo hon
Năm canh thao thức! Mỏi mòn năm canh
Vườn hoa cúc dưới trăng thanh
Cách nhau một lũy tre xanh thế mà
Ôi tình xa! Ôi người xa
Hỏi nàng có biết lòng ta không này
Thơ sầu trút chén quỳnh cay
Vần âm gửi gió cùng mây đến nàng
Đêm trăng soi sắc hoa vàng
Soi cành xanh lá cúc đang độ mùa
Vườn hoa bên nớ gió lùa
Bên ni mành trúc cửa khua mơ màng
Cố Quận
Thu Đây Buồn Lắm Em (2)
Em à! Mùa thu nơi này buồn lắm
Trời viễn xứ mây giăng
Tái một màu thu sậm
Dòng nước biếc băng băng
Trôi về đâu! Về đâu lá ơi
Bên kia vùng biển Á
Sầu Mỹ Quốc khôn vơi
Tình xưa đà xa quá
Buồn lắm em mùa thu nơi này
Lành lạnh ngọn heo may
Vi vu từng chiếc đổ
Vàng nhạt nắng len cây
Không có em thu đây buồn lắm
Giòng rưng rưng nhỏ xuống thơ rồi
Giòng rưng rưng nhỏ xuống dòng trôi
Thu viễn xứ! Đời ta viễn xứ
Nên trời thu bên này
Buồn lắm em ơi
Lá bay! Lá bay
Rụng sầu chơi vơi
Cố Quận
Tím Về...Vườn Đỏ Màu Hoa
Tím về...anh chị em ơi!
Vần âm thơ gió lên trời thu mây
Ta ngồi chén rượu tàng cây
Phong xào xạc lá chiếc gầy khô reo
Chiều vàng sợi nắng lưng đèo
Rụng trôi xuống phố va bèo ao thu
Ta ngồi nhấc chén mà tu
Nghe thơ ai tiếng, gật gù khen hay
Tím về...vần chữ lên mây
Gió thu lộng xuống vườn này thành thơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2016 13:16:33 bởi Cố Quận >
Mùa Thu Bên Này
Bên này thời gian qua nhanh lắm
Mùa thu, mùa thu...lại mùa thu
Lá rơi, lá rơi từng chiếc chậm
Đầy sân ngoài! Lá úa màu thu
Ta đếm từng thu đi thu đến
Từng giấc mơ, nghe gió heo may
Vi vu trên bến chiều trên bến
Vàng tơ soi bóng nước hồ bay
Và thấy em! Tà xưa áo tím
Đò ngang sông vạt tím màu sông
Và thấy em! Tóc huyền mầu nhiệm
Dìm thơ ta vần chữ chìm sông
Bên này mùa thu trôi nhanh lắm
Thời gian vùn vụt thoáng mười năm
Lá vàng! Lá rụng từng chiếc chậm
Sân đầy sân lá mấy mươi năm
Mùa thu, mùa thu...rồi lại thu
Cố Quận
Chờ Trăng Đi
Trăng tháng mười mờ ảo
Tơ vàng trong sương đêm
Dải lụa người trắng áo
Mùa thu xưa giữa đêm
Trên sân nhà bước nhẹ
Vạt nào hương ướp thơ
Vần âm theo cửa hé
Xạc xào cây lá xơ
Ta ngồi bên khóm trúc
Đợi chờ áo trăng bay
Vầng dương soi lá mục
Rỗng bàu! Rơi chén say
Trăng tháng mười giờ đây
Không áo trắng người bay
Đêm chờ trăng đi nhớ
Màu thu cũ áo bay
Thu nhớ em...nhớ em
Cố Quận
Thu Rồi
Sáng nay lá rụng cây rồi
Rưng rưng trời giọt mưa đồi lá ra
Sông dòng cuốn chiếc vàng xa
Nước dòng đưa chiếc vàng là đến đây
Cho người vớt lá cầm tay
Về hong lá úa bên này con sân
Mai vào ép vở thu vần
Lung linh nắng nhạt đường trần tơ trôi
Để mơ bên ấy lá đồi
Xạc xào mưa giọt thu rồi hay chăng!!!
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.04.2016 22:54:36 bởi Cố Quận >
Thơ (3)
Không em! Thơ là con nước
Dòng xuôi dòng ngược trên sông
Không em! Thơ làn gió lướt
Ngọn nam ngọn bấc qua đồng
Tiếng lòng ta giăng năm tháng
Như màn nhện trắng lưới sầu
Tiếng lòng ta gieo tối sáng
Như tơ trăng ánh vương lầu
Chén thơ rót đầy nhắp cạn
Bàu thơ tay mở tay nghiêng
Vần nửa cân, âm nửa lạng
Mơ màu tà quỷ, áo tiên
Mời em ngón đàn cung trổi
Khúc ca từ buổi hôm đầu
Ta ngân mượn luồng thu thổi
Qua sông chắp cánh nhiệm mầu
Âm thơ xạc xào lá bay
Vần thơ tí tách hạt gầy
Hiên tuôn thành dòng thu chảy
Đi rồi! Thơ bổng hóa ngây
Không em! Thơ là cõi mộng
Giữ chi còn mất dạ buồn
Coi như họp sum, tiễn tống
Ngược xuôi con nước ra nguồn
Thơ ta giọt hòa với biển
Văn chương...tiếc nuối làm gì!!!
Cố Quận
[link=http://www.google.com/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&frm=1&source=images&cd=&cad=rja&uact=8&docid=qrDi1adYsZ1foM&tbnid=anwdaj_KwbSIaM:&ved=0CAcQjRw&url=http%3A%2F%2Fchaobuoisang.net%2Fmua-thu-vang-tuyet-dep-khap-nuoc-my-2135663.htm&ei=Lmw4VPD-G8z98AHXxoCIDA&bvm=bv.77161500,d.aWw&psig=AFQjCNH5n5QosekvFRURMvYwC8glcaYM1Q&ust=1413070190175167][/link]
Mưa Thu Trên Đồi Phong
Ừ mưa trắng phủ con đồi
Dòng thu cuốn chiếc lá rồi ra sông
Rào rào giọt chạm cành phong
Giọt rơi bong bóng bềnh bồng nước lên
Lá đồi lả tả hai bên
Bờ đông tây đá ven ghềnh chiếc trôi
Ừ mưa trắng phủ con đồi
Dòng thu cuốn chiếc lá rồi...lá xa
Cố Quận
Tình Xám Một Màu Thu
Yêu nhau khi xuân thắm
Tình ta đẹp muôn màu
Yêu nhau ngoài vạn dặm
Thổn thức! Nhớ thương nhau
Trách Ông Tơ ngăn lối
Bà Nguyệt chỉ se lầm
Nên tình ta mắt mỏi
Vời vợi khóc! Lệ thầm
Yêu nhau! Niềm tiếc thương
Hoa vỡ, mờ nhạt hương
Chữ vần thơ đã mấy
Chục năm dài luyến thương
Giờ đầu hai mái bạc
Phong sương mình gặp nhau
Anh ngồi đàn, em hát
Chuyện Tình Buồn...mà đau
Yêu nhau khi xuân thắm
Tình đeo mãi ta mà
Hai người nghìn vạn dặm
Gặp chi nữa để mà
Lòng vấn vương...vấn vương
Hoa vỡ! Mờ nhạt hương
Chữ vần thơ vạn mấy
Câu đoạn trường, luyến thương
Em ca, ta ngồi đàn
Khúc Sang Ngang thu sang
Tình bây chừ như lá
Chiều nay gió rụng đàng
Nhớ tình khi xuân thắm
Hai kẻ khóc! Nghẹn ngào
Rồi mai đường vạn dặm
Cho trúc nhớ thương đào
Tình xám một màu thu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 21.04.2016 23:44:59 bởi Cố Quận >
Vàng Rơi Thu Khẽ Qua Thềm
Vàng rơi thu khẽ qua thềm
Vi vu sân trước cành mềm rụng hoa
Tơ thu nhạt áng chiều tà
Soi màu lụa dáng ngọc ngà người sang
Bên này con lối tình lang
Đứng chờ sánh bước cùng nàng phố đêm
Vàng rơi thu khẽ qua thềm
Cánh hoa rụng bám tóc mềm người hương
Cố Quận
Thu Đã Về Trên Sân
Ngoài sân vàng lá rụng
Màu hạ xanh đâu rồi
Làn sương che thung lũng
Xa xa úa ngọn đồi
Dòng sông hơi khói bốc
Nắng ngày nhạt tơ trôi
Xạc xào cây bờ dọc
Lá rụng làn nước trôi
Thu đã về trên sân
Cố Quận
Ta Và Trăng Nhớ Người
Ta và trăng ngồi bàu nghiêng chén rượu
Nhắp làn tơ màu vũ trụ vàng tơ
Bóng cố nhân! Vùng dĩ vãng nhạt mờ
Sông nước cũ cành xác xơ thu tái
Ta và trăng thức tàn đêm nhớ lại
Làn hương trôi trên mái tóc ai bồng
Ngọt ngào môi ôm chặt lấy môi cong
Đêm hôm đó đồi phong thu tiếng lá
Ta và trăng luyến thương người xưa quá
Lệ giòng rơi! Trời tầm tả mưa sương
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2016 23:46:48 bởi Cố Quận >
Lá Mùa Thu Rụng
Ừ thu là chiếc lá
Vàng bay lá vàng bay
Ừ thu lên! Ta đã
Ngồi buồn bên chén say
Nghe vi vu ngọn gió
Mắt vời xa ngóng ai
Tà lụa thơm xưa đó
Trắng màu mây, tóc vai
Sợi dài lưng đen mái
Dưới chiều pha nắng tơ
Chầm chậm chân tiến lại
cho vần âm ngẩn ngơ
Cho ta lời thu khúc
Thì thầm môi mắt em
Cho ta lời lá mục
Thì thầm hương sắc đêm
Cho ngoài thu tí tách
Hạt nào rơi mái hiên
Cho căn phòng hai phách
Lên trời du cõi tiên
Run run từng ngón ngọc
Rã rời hơi! Dứt hơi
Em nhầu co dáng vóc
Ta đuối mình cuộc bơi
Tình rồi xa, rồi tan
Thương yêu vỡ! Tình tàn
Hai người hai lối để
Sầu chiếm ngự không gian
Từng thu ngồi đếm lá
Vàng bay chiếc vàng bay
Áo nàng thu trắng đã
Theo gió mùa xưa bay
Ta buồn thu chén say
Vần âm khóc thu gầy
Hắt hiu chiều nắng nhạt
Xạc xào cánh thu lay
Cho từng cơn lá rụng
Xuống vùi chôn bóng ai
Cho từng thu qua rụng
Dần những ký ức phai
Cố Quận
Trên Sông Tơ Khói
Trên sông tơ khói bóng chiều rơi
Dòng trôi biên biếc chở tơ trời
Chở nhánh phong già mưa đêm trước
Cành khô vài chiếc lá vàng phơi
Đò ai neo bến chèo gác mái
Cây cỏ đồng khô gió vi vu
Tiếng xào xạc lá mùa reo bãi
Văng vẳng tiêu sầu âm bến thu
Cố Quận
Tàn Thu! Hoa Nở Muộn
Vài cành hoa nở muộn
Tàn thu trên sân nhà
Sắc hồng trong nắng sớm
Làn heo may hương là
Pha thềm cây lá mục
Đêm qua hạt mưa rơi
Đông ngõ ngoài từng phút
Chờ len cánh hồng phơi
Đỏ màu hoa sương giọt
Đọng ướt chiều heo may
Tàn thu cành nhỏ giọt
Cùng với cánh hoa bay
Hoa tàn! Nhụy hoa tàn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2016 05:01:05 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: