Tiếng Thu
Ta Đã Ta đã bước phong trần nửa kiếp
Nhiều đêm mơ sum hiệp một ngày
Cố nhân chén rượu nồng tay
Cùng ta nhặt lá phong bay thu vàng
Ta đã lỡ đò ngang lỡ chuyến
Ba mươi năm còn luyến lưu tình
Em mùa xưa lụa nguyên trinh
Em mùa xưa lụa tà tinh trắng tà
Ta đã biết em à ta biết
Lần chia tay! Vĩnh biệt tình xa
Hai bờ vạn dặm đường là
Thái Bình Dương biển mộng đà vỡ tan
Ta buồn lắm! Từng trang con chữ
Vần tương tư câu tứ tương tư
Mực loang tím giấy mực chừ
Lệ lăn giòng xoá nét từ nét thơ
Ta ngồi tiếc ta giờ thương tiếc
Nửa đời qua dạ thiết tha tìm
Bóng hình mờ nhạt trong tim
Bóng hình nay đã đắm chìm thiên thu
Cố Quận
Gia Cát Say
Nhị là Gia Cát tên Say
Nên thu vàng lá cành cây lá vàng
Hương lá mục chín trên đàng
Hương lá mục đỏ trên ngàn heo may
Ngọn nào thổi khói hương bay
Lên lưng trời hoá mây đầy trắng giăng
Cho ngày viễn xứ hoài trăng
Quê nhà một tối cung hằng áo tơ
Hương làn tóc xoã ngang bờ
Vai ngà ngọc sợi hững hờ hương lay
Nhị là Gia Cát rượu tay
Còn năm ngón bấm...thu này tương tư
Cố Quận
Bóng Chiều
Ngoài kia ngày đã bóng chiều
Vàng tơ nhánh lá tiêu điều rừng thu
Trời giăng giăng khói sương mù
Đồi hiu hiu gió âm tù và đưa
Mục đồng trâu thả đồng thưa
Lão tiều gánh củi vai vừa cất vai
Bóng chiều đã xuống bên ngoài
Vàng tơ thu nhánh lá vài chiếc rơi
Cố Quận
Chiều Đây Người Cũ Đâu Rồi!!!
Chiều đây người cũ đâu rồi
Cầu bên sông vắng dòng trôi thu vàng
Nhớ xưa ta với bóng nàng
Ngồi vai tựa dưới trời mang mang buồn
Người rằng " Mai cách biệt muôn
Hỏi tình có lệ giòng tuôn không à!!! "
Chiều đây người cũ giờ xa
Cầu bên sông vắng! Dòng ra thu dòng
Cố Quận
Vườn Thu Người Sắc Tigôn
Vườn thu người sắc tigôn
Cành hoa tim vỡ đầu thôn hoa màu
Hồng như máu nhuộm tình đau
Hồng như huyết thổ tình mau quên tình
Tám mươi năm, hăm chín nghìn
Ngày đêm thơ cũ còn in khắc lòng
Sắc tigôn, áng thu trong
Vườn ai hoa nhánh giăng song cửa chiều
Cố Quận
Ghế Công Viên Vắng Người
Mùa thu vàng xác lá
Ghế công viên vắng người
Năm nao bờ tóc thả
Ngồi so bóng nghiêng cười
Mùa xưa chớm tàn mau
Hai ngả biệt thu màu
Lá vàng rơi...lá chiếc
Lờ lững nỗi niềm đau
Công viên mờ sương khói
Người về đâu cõi xa
Ghế nằm trên con lối
Chờ chẳng áo người qua
Ghế công viên vắng người
Cố Quận
Đường Tàu Một Bóng Gió Sương Hoàng hôn soi bóng đường tàu
Quạnh hiu sương khói xám màu cây thu
Vòng xe vượt cõi âm u
Vòng xe lao cõi mịt mù gió mây
Em ngồi trong góc toa này
Em ngồi một bóng hao gầy rưng rưng
Xe đi đi mãi chưa dừng
Người xa xa mãi tình chừng như xa
Từ chàng chữ biệt ly ta
Dòng thư tím nét! Tình là mất nhau
Hoàng hôn chìm dưới đường tàu
Quạnh hiu sương khói nhạt màu trăng đêm
Cố Quận
Ngờ Rằng!!!
Ngờ rằng vần chữ thuốc mê
Sao người vẫn tỉnh, ta tê tái lòng
Người tà lụa áo phố rong
Chiều hai vạt trắng thu phong gió lùa
Ta ngồi như kẻ phải bùa
Thẩn thơ tay chén rượu mua chén sầu
Mơ màng lụa trắng hoá mầu
Thành đôi cánh bướm vàng nâu xuống đường
Ngờ rằng câu chữ thơ vương
Sao người hờ hững...ta tương tư vần
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.11.2017 23:23:33 bởi Cố Quận >
Áo Trắng Xưa Một Thời
Lòng luyến lưu biết mấy
Áo trắng xưa một thời
Mộng mơ tìm đâu thấy
Nữa trên những nẻo đời
Gió sương giờ bạc mái
Phong trần kiếp tha hương
Nắng mưa dầm hải ngoại
Nhiều đêm nhớ đêm thương
Áo người hương bây chừ
Làn nguyên trinh tiểu thư
Sắc màu tinh trong nhạt
Mờ mực tím trang thư
Thơ ta vần nuối tiếc
Thơ ta chữ hoài âm
Lá xạc xào lá chiếc
Rụng thu về tiết âm
Lòng luyến lưu biết mấy
Áo trắng xưa một thời
Nay đường ba, năm, bảy
Ngả biền biệt phương trời
Tháng ngày trôi! Quá nhanh
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (6)
Đỉnh gió mùa thu bây chừ
Heo may khóc tiếng thu từ tạ xưa
Bay bay hạt nắng vàng thưa
Bay bay lá úa phong vừa rụng phong
Trong veo dòng chảy khe dòng
Trong veo dòng chảy chiếc bồng bềnh trôi
Lá rồi xa cội phong đồi
Vi vu đỉnh gió đêm hồi trống canh
Đêm chùa điểm khắc qua thành
Đêm sương khói phủ cúc cành gầy hoa
Trắng đang đoá nở sân nhà
Hiên ai bóng áo lụa tà vạt hư
Hao sắc hương buổi tạ từ
Mùa thu đỉnh gió bây chừ tình đau
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (7)
Ta về ngang đỉnh gió
Mùa thu người xưa đâu
Heo may lùa ngọn cỏ
Trên đồi cây lá nâu
Xạc xào phong từng chiếc
Bay lác đác sa dòng
Nước làn xanh biên biếc
Khe róc rách xuôi dòng
Lá trôi đâu...về đâu
Giăng giăng khói sương mầu
Dưới chiều hôm đỉnh gió
Mùa thu sắc mây sầu
Ta rồi đi...sẽ đi
Tình tan vỡ còn gì
Bóng dần phai ký ức
Trời thu tái thu di
Đỉnh gió mùa thu reo
Xào xạc tiếng thu vèo
Lá vàng phong từng chiếc
Chôn khối tình thu theo
Tháng năm mùa lại mùa
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (8)
Thu làn qua đỉnh gió
Heo may lộng tiếng mùa
Phong xạc xào lá đỏ
Rơi trên thảm cỏ mùa
Đồng khô vàng nắng buổi
Chiều lung linh áng tơ
Trôi dưới dòng khe suối
Thuyền ai cánh buồm mơ
Trong khoang bờ tóc xoã
Ngồi rưng rưng mắt trông
Lệ giòng tuôn ướt má
Chờ kẻ cõi mênh mông
Người đi! Không trở lại
Người đi chẳng quay về
Thu tàn thu...thu tái
Người xưa bặt bóng hề
Ngày thu vàng nắng buổi
Chiều lung linh khói tơ
Ánh hoàng hôn in suối
Thuyền ai cuốn buồm mơ
Xạc xào phong đỉnh gió
Đầu thu heo may lồng
Lá mùa rơi thảm cỏ
Lá mùa trôi trên dòng
Đỉnh Gió Mùa Thu buồn
Cố Quận
[link=https://www.google.com/url?sa=i&rct=j&q=&esrc=s&source=images&cd=&cad=rja&uact=8&ved=0ahUKEwjJja_tuu7LAhUFGCwKHdYvC8UQjRwIBw&url=https%3A%2F%2Ftravel.com.vn%2Ftin-tuc-du-lich%2Flang-man-mua-thu-xu-han-v11011.aspx&bvm=bv.118443451,d.bGg&psig=AFQjCNHYV6aXQ8J72RyKo6j6AzRf2LdadQ&ust=1459635034165059][/link]
Đỉnh Gió Mùa Thu (9)
Mùa thu đỉnh gió heo may
Phong xào xạc chiếc mùa bay lá vàng
Từ ta tình lỡ nhịp đàn
Âm xưa lỡ khúc tình dang dở tình
Ta sầu trút chén rượu quỳnh
Em sầu ướt mắt môi xinh gác ngà
Lệ xót xa! Giòng xót xa
Chữ vần nhuộm áng thơ ta chữ vần
Ta chân phiêu bạt phong trần
Em lầu son giấc phi tần gấm hoa
Áo trinh nguyên cũ úa tà
Hương trinh nguyên cũ nhạt nhoà sắc hương
Từ ta tình lỡ...gió sương
Em nhung lụa với đoạn trường tháng năm
Thu lên...thu vãng đà băm
Mấy thu dâu lỡ! Lỡ tằm đau thay
Mùa thu đỉnh gió heo may
Phong xào xạc cánh lá gầy chiếc rơi
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (10)
Ta, em đã tiếng từ ly đỉnh gió
Mùa thu nào lá đỏ nhánh phong bay
Lỡ tình duyên, lỡ hẹn ước kiếp này
Đời hai ngã! Đông tây trời hai hướng
Ta, em đã niềm vấn vương, trăn trở
Niềm vấn vương kẻ bến nớ người đây
Luyến tiếc âm xưa, hoài bóng lụa gầy
Hương tà hương cũ! Mờ phai nét áo
Ta, em đã tiếng biệt ly từ dạo
Đỉnh gió một ngày giông bão...tình tan
Từng thu qua thu lại cánh phong vàng
Rơi rụng lối! Xạc xào vang vang lá
Tiếng thu khóc chuyện mình xưa em ạ
Dòng thu trôi! Giọt tầm tã thu buồn
Giòng thu tuôn chiều tầm tã thu buông
Âm u đỉnh gió mây luồn mây cuốn
Ta, em đã mấy mươi thu sầu muộn
Cố Quận
Đỉnh Gió Mùa Thu (11) Lặng yên trời đỉnh gió
Mùa thu nhạt chén bôi
Tiệc chưa tàn bạn bỏ
Đồi hoang lạnh mây trôi
Thôi thì thôi câu chữ
Thôi thì thôi vần âm
Lá vàng cây khơi tứ
Bờ cỏ úa động tâm
Ừ! Bút gieo tứ tuyệt
Tím chiều năm ngón tay
Hoạ dòng xanh biên biếc
Khe đàn chim trắng bay
Hợp tan đời mấy cuộc
Trăm năm khởi tận rồi
Hoàng hôn chìm châm đuốc
Qua canh lụn tắt ngòi
Đỉnh gió mình tôi say
Trăng đêm khói sương dày
Thu mùa thu cánh lá
Xạc xào tiếng heo may
Đỉnh gió mùa thu buồn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.12.2017 19:14:15 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: