Tiếng Thu
Hồn Thu Gợi Ý Thơ
Hồn thu trôi nhè nhẹ
Hôm qua ngõ lá vàng
Sân ngoài âm khe khẻ
Mưa! Hạt rớt trên đàng
Thơ ai vần gọi gió
Tình ai chữ kêu mây
Thu úa màu cây cỏ
Xám màu không gian đây
Hồn thu reo xào xạc
Hôm nay ngõ lá vàng
Hiên ngoài vang tiếng hạt
Mưa rơi! Đẫm hoa giàn
Hồn thu thổn thức thơ
Cố Quận
Thu Của Em Và Tôi Giờ Xa (2)
Thu của em và tôi giờ xa
Đã từ lâu lắm...mộng thôi mà
Đêm kia đường lá xào xạc tiếng
Giật mình! Song gió thoảng làn qua
Thu của em và tôi dĩ vãng
Ừ! Bóng hình chia cách biệt rồi
Đã xưa...đã chữ lời ta thán
Vần đã dòng lem luốc hỡi ôi
Thu của em và tôi thôi nhé
Mình giữ lòng riêng giấc cũng riêng
Thủa màu thủa sắc thu...mai sẽ
Dần tan! Tình khuất cõi thanh thiêng
Thu của em và tôi nay buồn
Cố Quận
Hoàng Hôn Xuống Chân Đồi
Hoàng hôn đã xuống chân đồi
Đâu nhân tình dưới gốc sồi thu xưa
Heo may nhè nhẹ làn đưa
Xạc xào cánh lá phong vừa chiếc bay
Không em thu nhớ dáng gầy
Nhớ hương sợi tóc mây ngày thu qua
Hoàng hôn vàng ánh dương tà
Đâu nhân tình vóc ngọc ngà xưa đâu!!!
Cố Quận
Khúc Đàn Thương Nhớ Thu Hề
Người đàn khúc nhạc thu về
Thanh âm như lá phong hề cánh bay
Xạc xào rơi lối trăng gầy
Nhớ thương ai thủa tháng ngày nữ sinh
Trưng Vương vạt trắng nguyên trinh
Tà ngang con dốc đậm hình bóng xưa
Tháng chín chợt nắng, chợt mưa
Dòng xuôi bong bóng giọt vừa vỡ đôi
Bây chừ bến cũ mùa trôi
Áo năm nao đã khuất rồi! Áo tan
Người tay năm ngón khơi đàn
Thanh âm hoài sắc phong vàng thu xa
Cố Quận
Biết (2)
Người hỏi ta có biết
Thưa rằng "Vẫn chưa a"
Là quay đi biền biệt
Để mùa đây với ta
Năm mười thu bặt bóng
Hai ba mươi tiết về
Tiết đi đồi phong vọng
Âm hương áo thu hề
Ta hỏi người có biết
Không tiếng! Chiều gió đưa
Phong già rơi rụng chiếc
Lá vàng...đâu dáng xưa!!!
Cố Quận
Thu Của Em Và Tôi Giờ Xa (3)
Hoài thu của em và tôi
Đã xa xưa lắm mùa trôi tiếp mùa
Như trời bông cỏ gió lùa
Đồng khô chiều vắng đồng xua nắng vàng
Từ tôi em khác hướng đàng
Lòng trăm nghìn nỗi niềm mang mang buồn
Tình rụng như giọt ngày tuôn
Như đêm lá cánh phong buông xác thềm
Hoài thu của tôi và em
Đã xa xưa lắm tình xem như tàn
Cố Quận
Ta Rồi Biết
Ta rồi biết ngậm ngùi, thương tiếc
Tháng ngày qua người biệt phương nào
Bên thềm thu lá xạc xào
Heo may với những xanh xao khúc tình
Dây sáu nhịp tính tinh hiên cúc
Đàn run âm tiếng thút thít buồn
Trông trời hai mắt lệ tuôn
Vời xa xăm đó! Tình muôn dặm tình
Ta rồi biết chuyện mình xưa lỡ
Đã tàn phai duyên nớ, nợ đây
Rằng ai có thấu nỗi này
Nhớ mong! Chờ đợi hao gầy tháng năm
Cố Quận
Ừ Em! Thu Lá Rụng
Ừ em! Thu lá rụng
Vàng tơ nắng đây rồi
Khói mờ vây thung lũng
Mây đã trắng lưng đồi
Em có về nhặt lá
Mùa phong bay...cánh rơi
Cỏ mềm thân chiếc lá
Vàng phong sa! Xác phơi
Ừ em! Thu lá rụng
Chìm tơ nắng sau đồi
Sương mù vây thung lũng
Che trăng sáng thu rồi
Ừ em! Thu đã sang
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.05.2020 11:42:16 bởi Cố Quận >
Tay Cô Giữ Mặt Trời
Này cô tay giữ mặt trời
Tôi thơ mấy chữ vần thời hãy buông
Kẻo không chiều gió đây buồn
Chiều mây đây khóc! Nước nguồn đây trôi
Nhạn không bóng trước sau rồi
Người trên dưới một con đồi lạc nhau
Thu vàng tơ nắng nhạt màu
Mùa lung linh chén rượu bàu ngả nghiêng
Mặt trời cô giữ ngang triền
Tôi xong mấy điệp khúc phiền muộn thơ
Cố Quận
Em Và Thu
Em và thu vẫn trong hồn ta bấy
Lâu nay dòng nước chảy lá mùa trôi
Tóc xanh xưa! Mày liễu ấy đâu rồi
Thơ ta nhớ phong đồi nay vắng bóng
Em và thu vẫn hương tà áo lộng
Vẫn màu tơ lụa sống động vần âm
Vẫn vi vu cành lá đổ xa mầm
Cây khô nhánh vào cùng thâm sâu lối
Em và thu trong thơ ta một khối
Tình còn đây sớm tối...tình còn đây
Cố Quận
Áo Vàng Hoa Cúc Xưa Đâu!!!
Bây giờ nửa cuộc bể dâu
Áo vàng hoa cúc tìm đâu sắc tà
Tìm đâu hương lụa thu ngà
Chiều xưa thả tóc bên ta đón mùa
Tìm đâu âm tiếng guốc khua
Trên thềm thu lá cành đua nhau rời
Chiếc theo dòng lạc phương trời
Chiếc nằm mục lối tình ơi...ơi tình
Bây giờ ta cách biệt mình
Áo vàng hoa cúc! Mờ thinh không chiều
Cố Quận
Em Có Nghe Thu Về
Này em có nghe thu về
Heo may lộng gió bốn bề vi vu
Bờ đông sông khói mịt mù
Hiên tây trăng nửa mảnh lù lù trăng
Bên này nghìn cánh sao giăng
Bên kia mưa nặng hạt hằng vạn sa
Trùng trùng phong cánh rừng già
Chiếc rơi rụng chiếc úa là lá rơi
Xạc xào âm tiếng đêm trời
Thu như than oán những lời từ ly
Tình ta từ buổi phân kỳ
Yêu thương dưới nhánh dương thuỳ xưa tan
Này em có nghe lá vàng
Heo may lộng gió trên ngàn thu reo
Cố Quận
Em Có Nghe Thu Về!!!(2)
Em có nghe không này
Xạc xào xác lá bay
Cành phong kia cánh úa
Rụng đàng gió heo may
Và em à có thấy
Sương khói chiều thu giăng
Tơ vàng đêm thu nhạt
Ánh lưng trời thu trăng
Cho tình thơ ta khóc
Dòng nào rơi! Chữ rơi
Cho tình thơ ta dọc
Ngang dòng tím chơi vơi
Nỗi niềm thu xưa đã
Tàn phai sắc hương rồi
Áo người thu xưa đã
Mờ phai tăm bóng rồi
Em có nghe không này
Xạc xào âm lá bay
Phong đây cành rụng chiếc
Úa màu thu cánh bay
Và em à! Ta nhớ
Người thu xưa...mùa xưa
Nên vần câu nức nở
Tà hương xưa...sắc xưa
Em có nghe thu về!!!
Cố Quận
Nào Phải Vì Đâu Chẳng Tại Thu
"Nào phải vì đâu chẳng tại thu"
Hồn thơ ta khóc gió mây mù
Khóc niềm cô lữ! Thân lưu khách
Nào phải vì mưa nắng nhạt thu
Người ở trời đông ta cõi tây
Nghìn đêm thao thức dưới trăng gầy
Nhớ trời thu nhớ đường thu gió
Lùa áo ai thềm vương lá bay
Nào phải vì thu với mùa đâu
Hồn thơ viễn xứ khói sương mầu
Trắng vườn hiên trắng năm canh trắng
Nào phải vì mưa tiếng buồn đâu
Ừ! Chỉ là ta dạ khối sầu
Cố Quận
Thu Phong Rụng Lá Vàng
Thu phong rụng lá vàng
Xạc xào heo may sang
Rơi dòng trôi biên biếc
Thu phong sóng rợn làn
Hôm rồi chim di đã
Về nam tiếng gọi nhau
Ngang đây miền thôn dã
Hoàng hôn nắng chìm mau
Thu phong vàng lá rụng
Xạc xào ngõ heo may
Đêm trăng mờ thung lũng
Sầu vương bóng cỏ cây
Thu phong...thu phong về
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 18.08.2020 02:44:42 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 1 bạn đọc.
Kiểu: