Tiếng Thu
Người Ở Phương Trời Ta Vẫn Đây
"Người ở phương trời ta vẫn đây"
Đếm từng thu đến tiễn thu gầy
Miên man nỗi gió niềm sương khói
Cười nắng và mưa khóc cỏ cây
Đêm hiên lặng lẽ thềm trăng thiếu
Ngày bến buồn hiu sóng nước đầy
Đếm từng thu đến thu đi nhớ
Người ở phương trời xa ấy mây
Cố Quận
Tháng Mười Mưa Nắng Thu Về
Tháng mười mưa hạt, nắng vàng
Lá rơi sân trước...gió đàng sau reo
Đi đâu! Chậm đã tôi theo
Hỡi cô áo trắng thu vèo tà hương
Cặp sách hẳn chân lên trường
Khoan đừng vào lớp cổng tường kia che
Để tôi trao chữ vần hè
Thơ hoa phượng vĩ chưa nhoè nét thơ
Đã đôi ba tháng qua chờ
Thu khai trường giấy dăm tờ tay trao
Tháng mười mưa nắng trên cao
Sao cô không nói lời nào với tôi!!!
Cố Quận
Giấc Tỉnh Say Nhớ Người
Giấc tỉnh say người trong ta mãi
Hình bóng xưa thu tái...thu tàn
Bên song nhìn khói sương đan
Vườn hoa tím cánh phong lan khóc mùa
Dòng dư lệ gió lùa ướt tóc
Giọt thầm lăn! Bóng độc...phòng đơn
Thanh âm khi oán lúc hờn
Trách cao sanh nỡ phân đờn cách dây
Ừ một giấc tỉnh say ly biệt
Người trong ta có biết lòng chăng!!!
Cố Quận
Thu Lá Vàng
Thu màu cây đã lá vàng
Thu rừng chiếc đã rụng đàng lá rơi
Cho heo may vút lưng trơi
Cho sương khói hạt rã rời khói sương
Cho bờ lá mục phong hương
Cho dòng in bóng mây đường xám mây
Cho kia sống lại lòng đây
Cho em dĩ vãng dáng gầy thơ tôi
Thu màu cây đã úa rồi
Thu rừng chiếc đã rụng đồi lá bay
Cố Quận
Thu Trong Thơ Tôi
Thu trong thơ tôi bất tận
Thu trong thơ tôi miên man
Tình xưa niềm sân hận
Duyên xưa nỗi bẽ bàng
Thu trong thơ tôi tiếng lá
Thu trong thơ tôi tà hương
Tình xưa lời đau quá
Tình xưa câu tiếc thương
Thu trong thơ tôi một người
Tình có thấu cho chăng!!!
Cố Quận
Phong Lá Nhà Cô
Hiên cô lá đỏ màu phong lá
Theo gió mùa bay xuống sân tôi
Chiếc gầy va vách tường xanh đá
Hương trời bên ấy lửng lơ trôi
Tôi đem lá ép vào trang giấy
Vẽ ít vần âm nét chữ đen
Tôi đem lá thả dòng qua đấy
Mà tỏ lòng tơ tưởng một phen
Hiên cô lá đỏ màu phong vắng
Chỉ gió mùa lay chút gió lay
Tiếng chiều êm tiếng ngày lẳng lặng
Tôi đứng chờ phong lá chẳng bay
Cố Quận
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2020 02:26:48 bởi Ct.Ly >
Đường Lá Phong (2)
Mùa lá phong thu đỏ
Hôm qua sắc nhuộm thành
Pha thềm xanh sân cỏ
Vi vu chiếc lìa cành
Lung linh làn nắng nhạt
Óng ánh dây tơ vàng
Hoa ven đồi hương ngát
Khoe nụ cúc hai hàng
Cành lá phong thu rụng
Bên sông sắc đỏ màu
Giữa dòng kia chiếc nhũn
Mềm theo nước trôi mau
Đường lá phong thu hề
Cố Quận
R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.08.2020 21:29:32 bởi Ct.Ly >
Thu Nhớ Hạ
Lá cây chiếc vàng chiếc xanh
Nửa thu sương nhánh nửa cành hạ tơ
Dạt nắng hôm kia đâu giờ
Cho bông cỏ rụng quanh bờ sông trôi
Vi vu gió lộng ngang đồi
Xạc xào con lối đêm rồi lá bay
Chiếc xanh chiếc úa màu cây
Nửa trăng thu nhớ nửa mây hạ buồn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.10.2020 01:17:30 bởi Cố Quận >
Lá Rơi Thắt Dạ! Se Tim Hỡi Người
"Lá rơi! Rơi rất im lìm
Mà sao thắt dạ, se tim hỡi người"
Nơi này thu vắng tiếng cười
Năm xưa trong gió mấy mươi thu vàng
Đâu rồi âm lá trên đàng
Xạc xào gọi áng thu sang bên trời
Đông kia một gánh tình vơi
Một xa xăm cõi tình ơi khóc tình
Nắng tơ, áo lụa, dáng hình
Chiều long lanh nổi, chiều linh lung chìm
Thu phong rụng cánh im lìm
Cho ta thắt dạ! Se tim nhớ người
Cố Quận R
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2020 02:33:46 bởi Ct.Ly >
Tím Bóng Hoàng Hôn
Màu thu tím bóng hoàng hôn
Tím cây khô nhánh, tím cồn đá sông
Bờ kia người nhớ ta không
Bờ đây ta nhớ thu đồng cỏ may
Thủa bông trắng trĩu thân gầy
Thủa ta người đuổi cánh đầy đường thôn
Giờ thu tím sắc hoàng hôn
Bóng cây khô nhánh trên cồn xưa đâu!!!
Cố Quận
Thu Chớm Sắc Màu
Thu đây chớm sắc màu ngày
Hồn thu ta đã nét gầy chữ thơ
Hiu hiu gió...nhè nhẹ tơ
Lênh đênh mây nước soi bờ bến trôi
Xạc xào phong lá trên đồi
Rưng rưng sương khói vây ngòi khói sương
Hạt tí tách suốt canh trường
Trăng thu nhạt ánh rơi đường ấy trăng
Kia trời một cánh sao băng
Ngoài sông lá chiếc thu đằng xa bay
Thu đây đà chớm bóng ngày
Hồn thơ ta sắc vàng gầy nét thơ
Cố Quận
Mai Thuyền Vớt Áng Thu Hề
Mai thuyền vớt áng thu hề
Vớt trăng thu ánh chiều quê trên dòng
Đêm ngồi phơi ngọn gió đồng
Ướp sương hạt của mùi sông nước mùa
Gửi người chút vị ngọt chua
Chút hương tơ với viền tua nắng vàng
Mực hàng tím sắc thu sang
Tím hoa cúc đoá đầu trang thơ tình
Mai thuyền ta một bàu quỳnh
Thả trôi sông vớt thu linh lung màu
Cố Quận
Ngày Em Tuổi Mười Ba
"Áo nàng vàng Anh về yêu hoa Cúc
Áo nàng xanh Anh mến lá sân trường"
Ngày em của tuổi mười ba áo trắng
Mùa thu bay trong nắng tà thu lay
Thơ tôi gieo từng hạt nhỏ tơ gầy
Rơi trên lối vườn cây chiều thu tím
Ngày em của tuổi mười ba nụ mỉm
Cười thơ ngây thầm ngự chiếm tim rồi
Dưới hiên nhà hong tóc thả làn trôi
Vàng hoa cúc nhành đôi ba cánh nở
Ngày em của tuổi mười ba âm nhớ
Vần tôi thương đêm trăn trở mộng tình
Của mày, mi, cằm, mắt biếc môi xinh
Người say đắm đảo khuynh lòng tôi chữ
Dòng tím mực! Tương tư em đậm tứ
Đậm sắc hương thanh nữ tuổi mười ba
Cố Quận
Lá Mùa Thu Xưa (2)
"Xưa người đếm lá rụng hiên
Xưa ta vần chữ thơ nghiêng nghiêng hàng"
Bây chừ thu lá rụng đàng
Sân bên vắng bóng! Buồn mang mang mùa
Xạc xào phong chiếc gió lùa
Không chân tiếng guốc nàng khua ngõ ngoài
Hỏi lòng ta nhớ thương ai
Vần âm lệ nhỏ thầm vai áo mình
Rằng ta nhớ một bóng hình
Đi về trong nắng lung linh xưa màu
Biết còn lần nữa gặp nhau
Hay là một kiếp tình đau khóc người!!!
Cố Quận
Người Đâu Mà Đẹp Mê Hồn
Người đâu đẹp thế vậy người
Trong thu vàng lá môi cười gió trôi
Âm qua bờ đến tai rồi
Ngẩn ngơ vần chữ bồi hồi tiếng thơ
Câu từ chìm dưới nắng tơ
Nổi trên dòng biếc! Lững lờ không trung
Người đâu đẹp đến lạ lùng
Chim sa cá lặn...anh hùng chết mê
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.12.2020 10:38:23 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: