Tiếng Thu
Tên Em Là Mùa Thu
Tên em là sương gió
Tự là thu nắng mưa
Chiều giăng đen con ngõ
Nhạt làn soi bóng trưa
Em muôn đời trong áng
Thơ tôi tiếng khóc thầm
Em muôn đời tợ bản
Tình ca gieo nốt trầm
Cười tươi như đoá cúc
Vàng hoa dưới hiên đêm
Trăng nằm treo nhánh trúc
Vằng vặc tơ khói êm
Tên em là ráng đỏ
Tự là thu mây vương
Chiều ngang qua con ngõ
Tôi vần âm tư tương
Em mùa thu đấy mà
Cố Quận
Lá Mùa Thu Xưa (3)
"Biết còn lần nữa gặp nhau
Hay là một kiếp tình đau khóc người !!!"
Mùa tàn tái mười mươi thu lá
Màu thu xưa vàng cả nhành phong
Gió lên chiếc rụng...ra dòng
Chiếc sa bến đá cho lòng nhớ thương
Nhớ vạt áo tóc hương ngày cũ
Thương môi cười ai mũ qua sông
Nắng rơi trên má xuân hồng
Long lanh mắt biếc lối đồng sớm mai
Mùa đi đến tàn phai tăm bóng
Người thu xưa vô vọng hội tương
Tiếng thơ nay luyến lưu đường
Con đò, bến nước, ngôi trường! Âm hao
Nên câu tứ biết bao vần chữ
Tím mực dòng tình tự thu sang
Cố Quận
Lá Mùa Thu Rụng
Ngoài trời thu đã hạt
Trên đường thu lá rơi
Xuống dòng đôi ba xác
Phong vàng ra ấy khơi
Mai về đâu hỡi lá
Chìm sâu đáy nước mùa
Mai về đâu cho dạ
Này thương nhớ xưa mùa
Thu ai vàng lụa áo
Một lần đi biệt xa
Thu thuyền trong giông bão
Lần đi! Bỏ quê nhà
Trăng màu thu khói nhạt
Sân ngoài sương trắng pha
Gió làn...cây xào xạc
Rụng nằm vương cúc hoa
Cố Quận
Thu Trong Kiếp Nhân Sinh
Kiếp nhân sinh thu màu phong úa
Cành lá rơi một thủa vàng rơi
Xưa ngồi thơ gió lên trời
Vi vu làn với câu lời nhớ thương
Nửa đời qua tha hương đất khách
Xạc xào canh hai vách trở trăn
Tình kia một chữ duyên hằn
Sâu trong tim lỡ loét lằn máu tuôn
Đêm thu tiếng lá buồn da diết
Cố nhân ơi! Người biết lòng chăng!!!
Cố Quận
Mùa Thu Hoa Sữa
Mùa thu hoa sữa nở
Trắng cành trên phố hương
Rụng đường cơn gió trở
Mình...đêm trăng khói sương
Tôi và em thủa ấy
Tình ơi! Con lối nhà
Tháng mười thu xưa ấy
Tình ơi! Mắt môi là
Mùa thu hoa sữa rụng
Trắng đường cơn gió bay
Giờ không em thung lũng
Buồn! Ai kẻ nắm tay
Cố Quận
Chỉ Một Chiếc Lá Trên Cành
Chỉ một chiếc lá trên cành
Heo may ngừng thổi sao đành mi ơi!!!
Đầu hôm thân đẫm sương phơi
Cuối ngày nắng trải vàng trời sắc thu
Mấy đêm chẳng tiếng vi vu
Chẳng mưa hạt nhỏ...chỉ mù khói bay
Cây độc bóng! Tủi buồn thay
Rưng rưng lá khóc giọt đầy...lá sa
Cố Quận
Giọt Sương Ngày Trên Lá
Giọt sương ngày trên lá
Vàng lung linh sớm mai
Luyến lưu vầng nguyệt dạ
Tàn thu! Phong sắc phai
Đâu trời vi vu gió
Làn reo tiếng heo may
Đâu hạt mềm ướt ngõ
Năm canh dài trắng bay!!!
Giọt sương ngày trên lá
Vàng lung linh nắng mùa
Vấn vương lầu nguyệt dạ
Mềm tơ giăng nhánh mùa
Sương chưa rụng thềm sương
Cố Quận
Tiễn Em Về Trong Mưa
Là thu nỗi tái tê tấc dạ
Mùa heo may phong lá cành rơi
Em đi bỏ lại đây trời
Đêm trên đường với chân rời rã tôi
Ừ chỉ thế! Thì thôi tình vỡ
Và nay duyên ta lỡ nợ tan
Bóng em mờ khuất kia màn
Khói sương thu kín một làn trắng mưa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.03.2021 03:50:23 bởi Cố Quận >
Giang Đầu Giang Vĩ Bao Độ Thu
Giang đầu giang vĩ khúc trước sau
Chỉ nước làn trôi nắng nhạt màu
Thu phong tàn tái dòng chiếc lá
Uá thềm hoa cũ! Khóc tình đau
Từ thủa người lên thuyền một tối
Vàng trăng...đi chẳng tiếng từ ly
Có biết em hai giòng lệ tủi
Chuyện mình tan vỡ buổi phân ly
Giang vĩ giang đầu lá vẫn trôi
Vẫn mây cùng gió lộng kia đồi
Thu bao độ đến trời tơ khói
Sương thềm! Em độc bóng hình thôi
Người mãi không về đây nữa ư!!!
Cố Quận
Lá Mùa Thu Của Tôi
Ừ em! Lá mùa thu của tôi
Đã vàng khô cánh gió trên đồi
Đêm qua mưa xuống xào xạc tiếng
Róc rách canh trường nước dòng trôi
Ừ em! Thu sắp tàn trăng nữa
Là lối mây về với sương che
Bến bờ không ánh sao giăng cửa
Là khói đông lờ lững quanh khe
Ừ em! Thu hững hờ...thu đi
Cố Quận
Cô À! Thu Tàn Rồi Ư
Cô à! Đã nhánh thu tàn
Đã cây thưa chiếc lá vàng rồi ư
Tôi về nhớ gió tương tư
Nhớ mây thơ thẩn câu từ lắm a
Vần âm dòng cận dòng xa
Hôm mưa hôm nắng! Hiên nhà chén say
Tưởng hình, lụa áo, tóc mây
Môi son, mắt biếc, mi mày của cô
Tôi buồn quá! Cạn cả hồ
Quỳnh kia ngồi tiếng cười rồ...giọng khan
Cô à! Cây nhánh lá vàng
Chiếc rơi lác đác thu tàn rồi ư???
Cố Quận
Sắc Lụa Hoà Lá Thu Vàng
Sắc lụa hoà lá thu vàng
Mùa xinh xắn lắm cô nàng kia ơi
Làm cho nửa gánh thơ rơi
Nửa còn lại vút lên trời còn đâu
Cố Quận
Lá Thu Trên Thềm Cỏ
Em mùa thu cành mềm
Mây trời giăng chiều êm
Hiu hiu làn cánh lá
Vàng rơi trên cỏ thềm
Kìa tình nhân hai bóng
Dưới tàng cây nắm tay
Lời yêu thương đắp mộng
Duyên đời trả nợ vay
Em mùa thu nắng hanh
Lung linh sắc lá cành
Vàng rơi thềm! Cánh gió
Xạc xào quanh lối quanh
Cố Quận
Đi Đâu Lạc Giữa Vườn Thu!!!
Cô đi đâu lạc giữa vườn
Thu vàng cánh lá phong đường lá bay
Dòng trong in bóng nhành gầy
In chiều thu khói sợi đầy sợi vơi
Lung linh màu nắng tơ phơi
Êm êm chiều xuống chân trời tím trôi
Đi đâu vào chốn kia đồi
À xem trăng ló lên rồi đấy ư!!!
Cố Quận
Áo Đỏ Sân Vườn Tôi
Này cô nàng áo đỏ
Ngồi nghỉ chân vườn tôi
Dưới nhành thu hiu gió
Nhạt nắng...mây mùa trôi
Cô ngồi yên tôi hỏi
" Nhà trong xóm...hay đâu
Chân đường xa có mỏi
Đưa về nói mấy câu!!! "
Cô áo đỏ sân nhà
Tôi...dừng chân nghỉ a
Vội gì đi! Thu nhớ
Hương sắc, dáng ngọc ngà
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 27.07.2021 11:40:53 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: