Tiếng Thu
Em Đi Bỏ Lối Thu Vàng!
Em đi bỏ lối thu vàng
Bỏ trăng đêm dưới gió ngàn lại đây
Nhớ giữ cho hương đừng bay
Giữ áo lụa với dáng gầy mà thơ
Hãy pha vào chút nắng tơ
Chút màu cỏ úa bên bờ sông trôi
Em đi! Chàng sớm lên đồi
Tìm trong nét mực thơ rồi thấy a
Thấy em với áo hai tà
Hôm kia chân xuống con phà...em đi
Cố Quận
Ngày Em Còn Áo Vàng Hoa Cúc
Ngày em còn áo vàng hoa cúc
Tôi vẽ vần âm nếp lụa tà
Trong thơ...con lối đầy lá mục
Em dưới đồi cây chiếc la đà
Ngày em còn tóc mây chở gió
Tôi ngồi bên quán cốc chờ hương
Cách nhau đôi bước đường rất nhỏ
Sao lời không tỏ tiếng yêu thương
Giờ em áo vàng phai nhạt sắc
Tôi đời khách lữ đếm mùa đi
Hai ta...hai cảnh đời lạc mất
Thu từng thu! Lệ khóc phân ly
Cố Quận
Em Của Ta
Em của ta...em của ta thuở đó
Tà áo bay trong gió sớm thu về
Lá bàng trên sân khô úa thân lê
Xào xạc tiếng! Thơ vần tê tái chữ
Em của ta...người em thời quá khứ
Hai vạt hương chiếm ngự lấy linh hồn
Ta anh học trò bao buổi hoàng hôn
Ngồi ru nhớ bóng hình Tôn Nữ Huế
Em của ta...em của ta diễm lệ
Cố Quận
Giấc Mộng Tình Thu Tan!
Em à! Đêm đã mười nghìn
Từ ta tình vỡ cuộc tình đau thay
Đời như một giấc mộng say
Mùa đi, mùa đến chốn này đếm thu
Lá rơi ngập lối sương mù
Ngọn heo may thổi mịt mù áo ai
Tôi chờ trên ngõ tiếng hài
Em xưa với dáng trang đài xưa đâu
Mười nghìn đêm lụa nhạt mầu
Mười nghìn đêm chữ thơ sầu thơ tôi
Tình ta ừ vỡ than ôi
Đời như một giấc mộng rồi mộng tan
Cố Quận
Thấp Thoáng Giai Nhân
Tơ vàng ẩn hiện dáng ngà
Rừng thu sương khói quyện tà áo tiên
Bên hồ tay chén muộn phiền
Cạn chung ân oán hậu tiền kiếp vay
Làn gió lay, tiếng lá bay
Đêm thu cánh vạt lạc bầy kêu trăng
Tơ vàng thấp thoáng giai nhân
Rừng thu sương khói áo gần...rồi xa
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2014 08:30:28 bởi Cố Quận >
Mộng Bướm
Đêm rồi mộng bướm Trang Chu
Cánh bay giữa ánh trăng thu tơ vàng
Đây với đấy, vài dặm đàng
Mà như xa lắm! Tình dan díu tình
Đây buồn cạn chén rượu quỳnh
Đấy buồn mắt dõi màn thinh không màu
Đen tợ hai bờ cách nhau
Đen tợ sân trước, vườn sau mịt mù
Đêm rồi mộng bướm Trang Chu
Say hoa dưới ánh trăng thu...mơ màng
Cố Quận
Mơ Hoa
Trong sương mờ đóa cúc
Nhụy vàng hương cánh hoa
Âm đàn du dương khúc
Điệu trầm bổng lan xa
Giữa vườn trăng cánh áo
Người thả bước, tóc bay
Bóng huyền huyền...ảo ảo
Tà theo gió thu lay
Giật mình...cơn mơ nhỏ
Hoài cành cúc trong sương
Tiếc tà bay trong gió
Hương còn lưu luyến hương
Đêm nằm mộng! Mơ hoa
Cố Quận
Áo Nàng Thu Xưa!
Thu xưa vàng cúc áo nàng
Choàng khăn lên đón gió ngàn đồi hoa
Cho hương tràn nếp lụa tà
Cho hương ve vuốt tóc là sợi hương
Chờ thơ người bóng chiều vương
Chờ đêm trăng trải tơ đường cỏ may
Thu nay hoa, áo vàng bay
Người thơ không đến! Chốn này không trăng
Cố Quận
Tà Mộng
Áo em trắng mộng đường thu mộng
Trong gió hai tà thả lụa hương
Đêm ngồi thao thức tàn canh trống
Đếm lá rơi đầy con ngõ sương
Em biết cho lòng ta đấy chăng
Đà vấn vương...từng chữ thơ rằng
Heo may hương áo người tưởng áo
Em hiểu cho tình ta chút chăng!!!
Cố Quận
Nhớ Tóc Hương Ai!
Chốn cũ bây chừ hương tóc phai
Âm xưa guốc mộc dạ tưởng hoài
Lá trúc thu từng thu lá rụng
Hồng hoa hạ nối hạ cành khai
Lụa trắng người em thơ mộng cũ
Tà bay! Mờ mịt tháng năm dài
Guốc mộc đâu vào ra lối nhỏ
Ngày đi ngồi nhớ tóc hương ai
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.02.2014 09:57:00 bởi Cố Quận >
Em Dưới Trời Mưa Thu
Em đi dưới trời mưa thu
Lá vàng từng chiếc nằm ru giấc tình
Em đi trong gió một mình
Khói sương mờ mịt màu thinh không chiều
Thương người chiếc bóng xiêu xiêu
Thương ta lạc cõi tịch liêu xứ người
Nên đời em thiếu môi cười
Nên thơ ta lệ sầu rơi khóc mùa
Em đi dưới ngọn gió lùa
Trong cơn mưa trắng phố khua gót hài
Giọt buồn đọng ướt bờ vai
Em đi sao chẳng một ai theo cùng!!!
Cố Quận
Bóng Chiều (2)
Trên đồi sương phủ bóng chiều
Gió lên rụng lá tiêu điều sắc thu
Khói lam giăng lối mịt mù
Thôn xa văng vẳng tiếng tù và vang
Giật mình thức giấc chim ngàn
Đám dơi trong núi kéo đàn đi đêm
Trên đồi sương phủ cành mềm
Trăng treo ngang nhánh soi thềm đá xanh
Bóng chiều thu tắt, trống canh
Chùa bên vừa điểm, trong thành nến khêu
Cố Quận
Thu Trong Thơ Ta
Thơ mời thu mời thu mùa lên nhé
Rừng thu mơ lá nhè nhẹ chiếc rơi
Heo may đưa sắc thu úa pha trời
Sương khói trắng chiều lả lơi tơ nắng
Ta mời thu mời thu soi chén đắng
Nửa vầng trăng thu lẳng lặng đây rồi
Nửa vầng trăng huyền hoặc tím dòng trôi
Đêm tĩnh mịch! Rượu mềm môi tưởng áo
Thu à thu! Tàn trăng nầy thu đáo
Tàn trăng nầy hương áo lụa thu về
Tàn trăng nầy mưa giọt nhỏ tỉ tê
Ta thơ đón màu sơn khê lá úa
Thu trong thơ ta tuyệt vời từ thủa
Biết yêu hoa từ thủa biết yêu hoa
Thu trong thơ ta tình tứ lắm mà
Năm canh đắm ánh nguyệt ngà thu tái
Cố Quận
Người Của Thu Xưa Đâu Giờ!!!
Người của thu xưa đâu giờ
Rừng thu sương khói mịt mờ bóng mây
Cho sầu cọng cỏ, nhành cây
Úa màu lá rụng rơi đầy thềm bên
Sông thu dòng chảy buồn tênh
Cầu thu vắng áo tà lên đuổi chiều
Nơi nầy thu cõi tịch liêu
Nơi nầy heo ngọn hiu hiu bến bờ
Người của thu xưa đâu giờ!!!
Chiều thu sương khói mịt mờ bóng mây
Cố Quận
Chiều Mây Trên Đỉnh Núi
Chiều mây trên đỉnh núi
Tàng cây dưới áng tà
Chim đàn trăm cánh duỗi
Sau trước trở lại nhà
Ai người lưng đá tựa
Tay chén rượu ngắm chiều
Mây la đà trôi giữa
Hai vách núi sương chiều
Chiều mây trên đỉnh núi
Tàng cây dưới áng tà
Ai người chân co, duỗi
Nâng chén nhắp...cười khà
Trên đỉnh núi chiều say
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.02.2014 16:02:02 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 2 bạn đọc.
Kiểu: