Thơ Vui Cố Quận
Còn Leo Được Dốc!!!
Còn leo được dốc cứ vui
Mong chi tới đỉnh...tối thui O à
Ngang đồi tay chén kê cà
Ai lên, ai xuống ghé qua gặp mình
Còn leo được dốc thời bình
đeo lưng, tựa gốc hò nghinh tiếp người
Cố Quận
Chúc Góc Phố
Chúc Góc Phố, mùa Tạ Ơn
Gà tây nướng khói, tay đờn tay bia
Uống không say, sẽ không dìa
Tay chén đũa, tay muỗng thìa xúm vô
Cố Quận
Xách Guốc Rượt Theo
Thơ vơi thì cứ phang ngang
Ai đứt ruột, ai la làng mặc ai
Gã vịm, vò vứt! Chạy dài
Tiểu Thư xách guốc ngõ ngoài rượt theo
Cố Quận
Bàu Thơ Bí Chữ
Câu thơ O viết...bần thần
Dĩa xoài, mắm ruốc ăn dần sạch trơn
Chén, chung chúng bổng nổi cơn
Réo kêu bàu rượu! giận hờn sao lâu
Bàu rằng "Thu gió đau đầu
Nên thơ bí chữ vắng mầu mực thơ
Chúng bây định loạn đấy cơ
Ta đem rượu trút xuống bờ...đừng than"
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.10.2014 00:07:25 bởi Cố Quận >
Rớt Vần
Rớt vần cứ để rớt vần
Thơ cứ viết, kể chuyện trần cho vui
Chén, chung nổi loạn có tui
Nắm chân, đè cổ chúng lùi trốn đâu!!!
Cố Quận
Nhà Mình Mười Bốn Mạng
Nhà mình mười bốn mạng
Anh với em một đàn
Mười hai miệng ăn sáng
Chiều chén đũa cả sàn
Anh roi từng đứa khóc
Em hét chạy, nằm co
Anh chỉ bài chúng học
Em khâu áo, vải đo
Nhà mình mười bốn mạng
Lỗi nầy cũng do anh
Lời yêu thương buổi sáng
Thủ thỉ suốt năm canh
Mười bốn mạng nhà mình
Thiên hạ thấy mà kinh...
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.10.2014 11:52:37 bởi Cố Quận >
Lỡ Tình! Sống Với Mẹ Cha
Mẹ cha có mình...lỡ tình
Lỡ câu hẹn ước, nhớ hình bóng ai
Thu ngồi dưới nắng vàng phai
Nhớ người tình phụ! Thở dài vào ra
Lỡ tình...sống với mẹ cha
Cố Quận
Tội Cười Quanh năm chỉ cái tội cười
Họ quê, họ mắng "Thằng người tỉnh, say"
Quanh năm chỉ cái tội này
Khà khà sớm tối rượu bày, cuộc thơ
Ai giận gầy ốm họ cơ
Tớ cười, tớ khoái lắm mờ nghe ai
Cố Quận
Tại Mi Hũ Rượu!
Chuyện xưa nghe kể ngờ nay
Vừa cười thoả chí...hoạ bay tới liền
Lỡ đò, lỡ bến thật phiền
Lỡ nghe, lỡ viết ngả nghiêng nên rầu
Giờ muốn xoá, đã được đâu
Tại mi hũ rượu mà câu, chữ lầm
Tại mi! Cười lỡ...thẹn thầm
Cố Quận
Quét Lá Trong Mưa!
Cớ chi bắt nghỉ ở nhà
Gió mưa quét lá vàng là rụng sân
Trời nó lạnh đến co gân
Cóng tay, tê cẳng, gom gần, lượm xa
Cớ chi bắt quét lá à
Đày tui lội nước! Còn Bà chùm chăn
Cố Quận
Trong Mộng Thấy Hoa
Cám ơn O một nhành hoa
Một rừng sao ánh lập lòa cỏ may
Cho đêm nhớ bóng ngồi say
Cho ngày nhớ áo đồng này vạt hương
Cho màu lụa tím người vương
Trong giấc ngủ, mộng thấy đường lá thu
Thấy O và khói sương mù
Nhành hoa lan tím lù lù trên sân
Hoảng hồn mặt tái! Thất thần
Không giày, không nón đầu trần thoát đi
Bên tai tiếng réo như ri
"Bớ ông quận...trốn đâu nì mau ra"
Cố Quận
Hỏi Thăm Vài Tiếng Rồi Đi Hỏi thăm vài tiếng rồi đi Thơ không vào họa ít gì vui sao Hương còn phảng phất sân rào Áo hoa còn đậm sắc màu chữ, câu Hỏi thăm vài tiếng...về đâu Khi nào lại đến thơ hầu, đối thơ!!!
Cố Quận
Quăng Mi Xuống Sông
Cho mi nằm tận đáy
Ba ngày uống nước sông
Từ nay chừa tính quậy
Bỏ bớt chữ thơ ngông
Cố Quận
Nhớ Im Tiếng Cười
Hôm qua say nổi sân si
Quăng hũ rượu! Bởi tội mi thơ lầm
Nay ghiền lấy hũ đâu hâm
Thôi thời lặn xuống mò tăm bóng chìm
Tiểu Thư đi vắng...không ghìm
Ta tha mi đấy, nhớ im tiếng cười
Kẻo không lại chọc giận Người
Cố Quận
Hũ Rượu Mùi Bùn
Ối giời! Hũ rượu mùi bùn
Lấy chi đong lít tiệc tùng chiều nay
Không say sao ngắm áo bay
Không thơ sao đếm tiếng hài qua sân
Ối giời! Hũ rượu quỷ thần
Mới vùi nhất nhật bùn gần là hôi
Thôi đành quăng bỏ đi thôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 13.10.2014 12:10:58 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: