Thơ Vui Cố Quận
Năm Phụng! Một Rồng
Năm phụng vây một rồng
Khiếp vía! Bay lên không
Nửa chừng rơi lộn cổ
Năm phụng đá một rồng
Vẩy, kỳ chi cũng rụng
Râu đứt, sừng gãy ngang
Nằm trên sân mềm nhũn
Năm phụng mổ! Máu lan
Rồng da tróc! lòi xương
Năm phụng đứng rào tường
Mấy mười mươi móng nhọn
Cào, cấu đến tận xương
Cố Quận
Sinh Nhật Battai
Sinh Nhật Anh, mời một ly
Rượu ngon nhắm thịt hưu tỳ ngồi thơ
Cho âm vào tiếng đàn tơ
"Nửa Bài" nghe đã thẩn thờ hồn ai
Cố Quận
Bày Tỏ Nỗi Lòng
Bị Người Ta hạch sách
Thơ bày tỏ nỗi lòng
Kẻo không Người Ta trách
Chân nặng tợ mang còng
Cố Quận
Phải Chi Hai Bến Cùng Dòng!!!
Bến Đời giết Bến Kiên Giang
Bên chén rượu vắng! Bên đàn người đông
Phải chi hai bến cùng dòng
Đò tui qua chở...mấy anh chồng về say
Cố Quận
O Mi Đãi
Anh, tôi đũa gắp nhâm nhi
Ba ngày tết, o Ướt Mi đãi mình
Áo Dài ơi! Thơ cả nghìn
Đồ chua không tặng, rượu bình không cho
Hay O ghét, O giận cò!!!
Cố Quận
Uống Nhiều! Đời Mảnh Tả Tơi
Uống nhiều! Đời mảnh tả tơi
Hương phai, hoa rụng đất trời ngả nghiêng
Sau này giận trách Ông Thiên
Sao mưa đêm ấy lụy phiền đến thân
Cho sầu giăng lối sông ngân
Cho sầu tám ngả đường trần gian đây
Uống nhiều hoa rụng! Hương phai
Đất trời nghiêng ngả với loài yêu tinh
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2014 12:25:07 bởi Cố Quận >
Oan Tình!
Mời thật...O nghĩ mời lơi
Oan tui Ông Địa! Giận ơi Ông Thần
Sợ say nổi tính tục trần
Sợ say phải trái khôn phân làm liều
Người ta chung phận nàng Kiều
Người ta chung số hẫm hiu má hồng
Mời thật...O biết đâu lòng
Oan tui Ông Địa! Giận không Ông Thần
Cố Quận
Cognac
Một ngụm là hết nửa chai
Là mặt đỏ, là nóng tai hết rồi
Là muốn rủ ra tay đôi
Người lăn ra đất, còn tôi đứng nhìn
Thêm ngụm nữa, nghe bình bình
Ối giời! Làng xóm hoảng kinh, then cài
Một ngụm là hết nửa chai
Chưa thấy đã, ực ngụm hai...chúi đầu
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.11.2014 12:37:30 bởi Cố Quận >
Tết Này Có Tiệc Kêu Tui
Đăng hình hạp ý, tết này
Bên sông Ai có tiệc bày hú tui
Chèo đò qua đấy chung vui
Ngày xuân chia miếng thịt đùi nướng than
Uống vài ba chai rượu vang
Ngồi xem người hát, kẻ đàn nghe Ai
Để mà thơ cúc, thơ mai
Thơ đào thêu vạt áo dài mấy o
Đăng hình hạp ý, nhớ cho
Tết này có tiệc thời hò kêu tui
Cố Quận
Oan Tôi!
Oan tôi với oan Thị Mầu
Xưa, giờ sao lại đụng đầu vào nhau
Dặn lòng ôm hết thương đau
Ai hờn, ai giận! Làm màu cho thơ
Hãy nắng thì chữ vàng tơ
Còn mưa thơ chữ nét mờ lạnh run
Oan tôi cái chén tương phùng
Cái chung từ biệt nghìn trùng! Ngồi thơ
Cố Quận
Trả Treo Lặng Tiếng
Trả treo! Lặng tiếng trả treo
Đêm qua cục mỡ sáng mèo nó ăn
Mê mồi bỏ trái rụng sân
Bỏ con cá lội tung tăng trong hồ
Trả treo vắng tiếng...về mô
Đêm qua cụt mỡ mèo vồ rồi đi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.11.2014 12:43:49 bởi Cố Quận >
Sẳn Đây Bốn Người
Sẳn đây ba mặt mời O
Hoàng Hôn vào cuộc hát, hò, thơ chơi
Sẳn đây bốn kẻ ta thời
Trống, chiên, đàn, địch dậy trời cho vui
Chê mồi, rượu để phần tui
Thích trà, bánh bốc hương mùi phần ba
Hễ say miệng cứ khà khà
Sẳn đây bốn đứa ta cà với kê
Không sạch tiệc, quyết không về
Cố Quận
Thêm Nàng Hầu!!!
Chúc tôi thêm nhiều nàng hầu
Để lo rụng tóc trên đầu...trọc trơn
Nàng trách, nàng giận, nàng hờn
Nàng mắng, nàng nhiếc nghe lờn cả tai
Nàng vòi, nàng níu, nàng sai
Nàng réo, nàng gọi chạy dài ra sân
Nàng hầu thêm nữa rần rần
Là nhà sập vách! Là trần nhà bay
Cố Quận
Khà Khà Quanh Năm
Quanh năm bầu rượu, túi thơ
Lễ này mới đặng anh Mơ tặng hình
Đã quá! Môi mộng, mắt tình
Khà khà tới hết giáng sinh Anh à
Quá đã, quá đã khà khà
Cố Quận
Tiểu Thư Không Trở Lại!!!
Tiểu Thư không trở lại
Nhị vào khóc đêm ngày
Lòng có yên, tự tại!!!
Đi, về nhớ định ngày
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.11.2014 11:37:12 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: