Thơ Vui Cố Quận
Giữ Nhà Có Trả Tiền Công!!!
Giữ nhà có trả tiền công
Chứ hò đã trả cho đồng nào đâu!!!
Vắng Tiểu Thư, nhị bạc đầu
Không ai ghẹo, chẳng móc hầu, trả treo
Không đò xuôi ngược tay chèo
Không món trước cửa canh mèo nó ăn
Giữ nhà có trả công chăng
Chứ hò! Đâu thấy O lần tiền cho
Cố Quận
Vái Trời Mê Hoặc Được O
Vái trời mê hoặc được O
Để khi năm vịm là cò tui thơ
Ru cho O ngủ đặng mờ
Cò tui móc túi mấy tờ rồi dông
Ra tiệm rượu, mấy hồ đong
Mấy hồ thơ thẩn giữa đồng ngồi say
Nhìn lá bay, nhìn mây bay
Là vần với chữ nét gầy, nét co
Vái trời mê hoặc được O
Cố Quận
Tình Yêu Không Biên Giới
Biên giới tình yêu năm bà
Bước thêm bước nữa thân là tàn thân
Biên giới tình yêu năm lần
Yêu lần nữa, năm bà dần nát xương
Cố Quận
Tính Thêm!!!
Người ta một, tui tới năm
Bà đánh, phạt, nhéo, đập, bằm ngán đâu
Người ta một đã phát rầu
Tui năm bà lại đếm đầu...tính thêm
Cố Quận
Nhà O Hương Vị Tết
Nhà O cành nở mai vàng
Là tôi hàng xóm mơ màng món xuân
Hai nhà sát vách, người dưng
Bên kia O nấu thơm lừng bên đây
Bên kia thực, bên đây say
Phải Kia lấy rượu trao này mồi ngon
Bên kia béo nục béo tròn
Bên đây ốm nhách ốm còn da xương
Phải Kia chịu chén quỳnh tương
Thời đây vác hũ leo tường tìm sang
Nhà O cành đã mai vàng
Là tôi hàng xóm mơ màng món ngon
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.12.2014 04:32:47 bởi Cố Quận >
Đường Dây Bị Cắt!
Dây thép bị cắt rồi O
Tiền mua rượu uống nên cò tôi không
Trả bill mấy tháng cho ông
Nên dây bị cắt! Thép, đồng lạnh tanh
Cố Quận
Lẩu Mắm Không Kêu!
Bên này buồn biết bao nhiêu
Bên kia O nấu không kêu bên này
Cho say ôm vịm ngồi say
Mùi hương lẩu mắm lừng bay...dạ buồn
Cố Quận
Nhận Sữa
Sữa mà đại bổ đâu dám chê
Lại là thượng hạng món sữa dê
Ba đêm thức trắng bàu rượu rót
Được thuốc này âu bỏ gối kê
Thơ Bác tám câu vần phải học
Âm phải nghe, đọc nhẩm vần âm
Hiểu ra trợn mắt, vò đứt tóc
Ôi! Từng câu, từng chữ nó thâm
Thôi thì sữa bổ nhận, đâu chê
Cố Quận
Bán Thiếp (2)
Bán thiếp thôi, chẳng dám bán "Bà"
Hùm quay qua chụp toi mạng a
Thơ ế! Phải đành đem bán thiếp
Chẳng dám rao, dám đụng đến "Bà"
Bốn thiếp đổi mười năm rượu uống
Ai chịu mua, mai gánh đem qua
Dịp này đây, bỏ đi rất uổng
Bốn nàng tên mây, khói, lá, hoa
Bán thiếp thôi, chẳng dám bán "Bà"
Hùm quay qua táp! Toi mạng a
Cố Quận
Tôi Viết Tên Anh
Tôi viết tên anh lên bâu áo
Đêm về ngồi lộn trái ra xem
Mực lan nét chữ! sầu ảo não
Hạt buồn đọng mắt ướt...tèm lem
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.12.2014 11:48:25 bởi Cố Quận >
Bảy Nàng Hầu Thiếp Bảy đêm toan tính bảy đêm
Đò, trăng, bến, nước, hiên, thềm, hồ...say
Bảy đêm...bảy vạt áo bay
Bảy màu, bảy dáng lụa bày cuộc thơ
Muốn rước bảy nàng đi cơ
Mười năm rượu gánh lại ờ mới yên
Chứ không chẳng chịu xuống thuyền
Bảy nàng hầu, thiếp múa quyền, đi roi
Bảy nàng! Huynh đỡ nhị coi
Trước, sau, phải, trái họ bồi...gãy xương
Cố Quận
Tiếng Ai Kêu!!!
Tiếng ai bên Quán Liêu Xiêu
Bởi rượu từ sáng đến chiều đã say
Nghe không rõ, tai gió bay
Tại con sông cách bờ này bờ kia
Có phải hia, có phải hia
Giồng Ông Tố, đúng không kìa đúng không!!!
Ngại cây cầu khỉ ngang sông
Đi qua chắc lọt xuống dòng...nên thôi
Hẹn mai qua ấy mềm môi
Liêu Xiêu Quán, Anh và tôi, Chủ Nhà
Tiệc nhậu bọn mình bộ ba
Cố Quận
Quan Van Em! Tha Quan Nghe kêu "Quan" hoảng vía
Thấy xưng "Em" khiếp hồn
Ông mặt trời bổng tía
Tin hung đến dập dồn
Đừng xưng "Em"! Quan tội
Gươm một nhát rụng đầu
Say rồi...mồm miệng nói
Mai vác chiếu đi hầu
Quan van "Em"...tha quan
Cố Quận
Canh Năm Thức Dậy Ngồi Thơ
Đi thơ thuở mộng ban đầu
Có nàng áo trắng trên cầu gió bay
Hẹn hò duyên nợ mượn vay
Nên trăm năm của kiếp này tả tơi
Canh năm thơ nhớ một thời
Cô nàng áo trắng! Giết đời cò tôi
Cố Quận
Không Bậu Nhảy Lầu!!!
Đời mà không bậu nhảy lầu
Ra vào không kẻ trao sầu tay tui
Bậu lo canh ngọt, cơm bùi
Bậu lo rửa bát, ngồi chùi cái xoon
Bậu lo nuôi nấng đàn con
Bậu tiếng nặng nhẹ, roi đòn nhị đau
Đời mà không bậu nhảy lầu
Xuống đất kiếm, mấy nàng hầu hò ơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 26.12.2014 08:08:59 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: