Thơ Vui Cố Quận
Hè Người! Hè Tui
Hè người ta thì nóng
Hè tui lạnh tợ băng
Yếm đào tơ lụa mỏng
Rượu chè tê lưỡi răng
Nên trong lòng tuyết rơi
Thơ mùa đông Anh ơi
Hè người ta thì nóng
Hè tui lạnh quá trời
Cố Quận
O Khen Vài Tiếng Là O khen vài tiếng nữa
Thơ cò tui nổi ngông
Áo Dài Ơi khôn chứa
Vần câu chúng đơm bông
O khen vài tiếng tiếp
Thơ cò tui nổi điên
Áo Dài Ơi hãi khiếp
Bài sau trước miên miên
O Đừng khen cò nữa
Được không O...được không!!!
Cố Quận
Bùn Đất Dính Tà
Áo em bùn đất dính tà
Tại lùm hoa đoá ấy là đang bông
khom lưng cúi bẻ cành hồng
Trước sau hai vạt trắng thòng đất đen
Anh chàng đứng đấy miệng khen
Áo em bùn đất nước phèn vàng ăn
Đưa anh về giặt cho chăng
Hay em tình chịu tình rằng theo luôn!!!
Cố Quận
Một Cõi Yên Bình Thật Không!!! Hỏi rằng Một Cõi Yên Bình
Ướt Mi, Thi Hạnh, Lung Linh mấy người!!!
Rằng ba, nhe mấy răng cười
Yên Bình Một Cõi...nhà ngươi muốn gì
Chớ hòng mang gánh sân si
Vào đây đặt xuống rồi đi giáp vòng
Yên Bình Một Cõi...thật không
Để thơ tôi chữ thơ ngông chẳng đòn!!!
Cố Quận
Nhận Rượu Được Chăng Bác!!!
Tiền nhị tôi không có
Bác nhận rượu được chăng
Đường Xuồng hay Vang Đỏ
Bác nhận nhé...được chăng!!!
Vịm đầy thơ tay khắc
Năm chữ tám câu vầng
Tiền! Túi không một cắc
Rượu! Trên dưới mấy tầng
Cố Quận
Mắt Nhắm Mắt Mở Thơ...
Áo em xưa quá cũ
Tôi lại tưởng lấm bùn
Hỏi mang về giặt giũ
Em mắng tôi "Gã khùng!"
Hôm sau em áo mới
Tôi theo sau tà hương
Sao chân không dừng đợi
Cho tình vương vấn vương
Áo em xưa tà cũ
Tôi ngờ vạt lấm bùn
Nên thơ vần mơ ngủ
Em mắng tôi "Gã Khùng!"
Cố Quận
Năm Năm Thơ Mình
Năm năm thả thơ mình nhảy loạn
Chẳng ý gì đâu chỉ chữ vần
Chỉ mua vui, chỉ cười chốc thoáng
Chỉ hò ơ nhớ áo xa gần
Năm năm thả thơ mình mạng ảo
Chẳng ý gì đâu giết khắc thời
Giết quạnh hiu, giết niềm sầu não
Đời tha hương! Đã nửa cuộc đời
Năm năm thả thơ mình...lẹ thế!!!
Cố Quận
Một Cõi Yên Bình Cạn Bình!
Vào Một Cõi Yên Bình
Đã đụng đầu Lung Linh
Guốc hay không tuỳ hứng
Thời đâu đã yên bình!!!
Thôi thì chân đã lỡ
Bờ bến nước thân sa
Rượu không mau khui chớ
Ngồi ngâm vịnh, hò ca
Vào Một Cõi Yên Bình
Sớm đụng đầu Lung Linh
Mời O môi nhắp chén
Cho Một Cõi Yên Bình
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.01.2016 10:32:22 bởi Cố Quận >
O Tui Hiền!!!
Nhị dữ...Phố ai hiền!!!
O Siêu Quậy! Khiếp tiên
Thánh thần nghe danh trốn
Quỷ thấy bóng...lặn liền
Nhị dữ...O thật hiền!!!
Siêu Quậy! Tờ thiếp biên
Xóm làng nghe âm khóc
Tay đóng cửa...niệm thiện
Nhị dữ...O Tui hiền!!!
Cố Quận
Xin Đi...Bà Không Cho!
Xin đi Bà đã không cho
Thôi thì ngồi viết rồi hò...rồi ngâm
Rồi tay đánh khúc đàn cầm
Rồi mơ cánh áo lụa trầm hương bay
Rồi đêm chờ ánh trăng say
Rồi đêm đợi gió heo may gió về
Rồi ngồi đếm lá thu hề
Chiếc vàng khô rụng xuống lề ướt sương
Xin đi Bà nỡ cấm đường
Thôi thì trút nỗi đoạn trường vào thơ
Cố Quận
Tự Sát!
Nghe anh kêu nở...tui tự sát
Cắn lưỡi từ trong vỏ trứng rồi
Chứ sinh ra...lớn đời phận bạc
Lấy phải chàng say chén với mồi
Anh đừng kêu nữa...đừng kêu nữa
Đứng khóc làm chi tốn lệ tình
Tui không ưng...mệnh trời đôi lứa
Tự sát! Còn hơn nở đụng bình
Cho anh sớm tối kèm hũ rượu
Năm tháng vần âm áo và hoa
Cố Quận
La Làng!
Khi đó...có người dông
Ra cửa la làng
"Bớ người ta ơi Nàng
Vừa vứt tiền tôi nghìn bạc!"
Cố Quận
Ông Hùm Ôm Vai Đêm qua mộng gặp ông hùm Trên đường chân trước ôm chùm lấy vai Nhị mừng tay vuốt lông dài Hôn lấy hôn để...mong ngài tha cho Ông hùm thấy thích cái trò Rượu vô năm vịm lăn bò ra thơ Đêm qua bị nhéo! Nằm mơ May là gặp hắn, hắn lờ, hắn tha Chứ rủi mà đụng cọp bà Ả nhai, ả nghiến, ả là gặm xương Cố Quận
Gật Đầu Là Bỏ Xác
Gật đầu là bỏ xác
Đành đắp gối im re
Chịu! Cánh lông tan tác
Đành giả điếc không nghe
Sáng ra còn tiếng gáy
Đêm gật đầu tắt âm
Là ngày chùm chăn ngáy
Là lưng lạnh, đầu hâm
Gật đầu là bỏ xác
Đành giả ngủ! Im re
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 05.02.2016 03:52:19 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: