Thơ Vui Cố Quận
Ném Trái Tim Tình
Đành sao ném trái tim tình
Nó bay! Nó chạm phải bình hoa tan
Trăm mảnh dưới đất ngổn ngang
Giận ai đến thế hỡi Nàng Hạ ơi!!!
Hạ đang giận gã mê chơi
Không hoa gõ cửa mà mời áo hoa
Không thư nhận lỗi mình à
Hôm kia thất hứa! Rồi là bặt luôn
Bình hoa vỡ nát ngồi buồn
Giận người lỗi hẹn! Nổi cuồng ném tim
Bây chừ lá nổi, cành chìm
Bây chừ hoa nát! Biết tìm tình đâu
Cố Quận
Ở Thì Ở...Sợ Chi!!!
Ở thì ở...sợ ai O!!!
Sáng rượu đế, chiều rượu nho với mình
Chén lên, chén xuống cạn bình
Có trăng với gió, trúc xinh lá cành
Có vàng tơ chiếu bóng xanh
Có hương áo lụa người quanh quẩn mà
Ở thì ở...sợ ai a!!!
Say nằm ngủ với tiên, ma cũng đành
Cố Quận
Lần Này Quyết Ở Lại Luôn
Lần này chạy giặc ở luôn
Nói ra lại sợ O buồn...O lo
Có ghế ba chân, bụng no
Có vài ba vịm nằm khò...Bình Yên
Lần này khắc chữ, dạ nguyền
Nơi đây lều cắm, giong thuyền đêm trăng
Bỏ hết mấy chuyện lăng nhăng
Hò ơ, ngâm vịnh lời rằng...ở luôn
Cố Quận
Người Về Nhớ Rủ Tôi Về Người về nhớ réo tôi về
Thăm Cô Bạn Cũ vậy hề Người ơi
Cô nấu bát bún tôi xơi
Rót ly bia đắng nghe lời...ngọt thay
Người về nhớ cho tôi hay
Chứ đời viễn xứ bên này nhớ thương
Đám bạn xưa! Thuở chung trường
Bây chừ mỗi đứa mỗi đường vời xa
Người về nhớ rủ tôi a
Để tôi xin phép vợ nhà về theo
Cố Quận
Thư Rơi!
Thư rơi! Bà đừng gửi thư rơi
Có ngon thì viết quảng bá chơi
Chứ lén ra vào đây biện chứng
Là tôi rất rành mạch ông ơi
Thư rơi! Xin bà đừng gửi nữa
Trò này kém lắm...trò này xưa
Đã biết, biết bà mưu kế rửa
Hận mình nhờ kẻ khác chặt, cưa
Thư rơi! Bà cho mình cao kiến
Biết rồi lòng dạ ấy nhỏ nhen
Đánh hùa để cầu mong danh tiếng
Trong ngoài ai cũng thấy...nhỏ nhen
Thư rơi! Đừng gửi nữa hoài công
Bà ơi tôi...không thấu ý ngông
Cố Quận
Đánh Hôi
Thơ lời cáo thị "Đánh Hôi"
Xem bên nào thắng thơ tôi đánh hùa
Đánh cho câm miệng kẻ thua
Văn chương khét tiếng chanh chua bút vào
Trống đàn tay khảy, tay quào
Nhạc câu chữ chỏng mông gào biểu dương
"Đánh Hôi" thơ dán giữa đường
Ai cần lên tiếng thơ chường mặt ra
Địch một! Ta thời tới ba
Nhào vô tát, đấm thế là địch câm
Cố Quận
Đánh Tục
Đời lắm tay đánh tục
Năm ba kẻ vây người
Trước sau đầu núp, phục
Loạn đả! Thắng đứng cười
Ai tan tác mặc ai
Mình chung bọn sánh vai
Hô là đồng thanh ứng
Hét là tương khí khai
Đời nhìn tay đánh tục
Năm ba kẻ đè người
Trước sau mà thấy nhục
Bàng quan mắng...vẫn cười
Cố Quận
Đánh Hội Đồng
Lỗi tại con mọi đàng...mọi đàng
Năm mà đả một dám đâu than
Dám đâu! Bởi ông bà tay, cẳng
Văn, thơ cùng thanh khí chung sàn
Mọi đàng lỗi tại con...tại con
Mai này cuốn gói thẳng lên non
Sống với thú rừng hoang, chim chóc
Cho toàn tính mệnh bé cỏn con
Lỗi tại con! Lỗi con mọi đàng
Đánh đà miệng toát tiếng nào than
Tiếng nào chưa thoát ra đã tắt
Năm đả một, lỗi con mọi đàng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.02.2016 10:58:34 bởi Cố Quận >
Ai Mua Phùng Tiểu Thư!!!
Ai mua Phùng Tiểu Thư
Chắc Chàng Ngọc kia ư!!!
Nửa đời gia khổ nạn
Tiếng gầm thét mãnh sư
Thôi thì coi như kiếp
Nhân sinh ba vạn ngày
Còn nửa đời nghe tiếp
Tiểu Thư tụng Ngọc này
Cố Quận
Cắn Tai!
Đâu một thời oanh liệt
Bị người ta cắn tai
Giờ phương trời cách biệt
Thơ lời nhớ thương ai
Bà Năm Trầu đêm ấy
Nỡ nào cắn, răng nhai
May là dày chưa sứt
Nên tai còn liền tai
Đâu một lần oanh liệt
Người ta cắn không la
Giờ hai bờ cách biệt
Người có nhớ thương ta!!!
Cố Quận
Xin Đi Thăm Bạn
Mình! Cho em xin đi thăm bạn
Tâm tình thuở cắp sách hàn vi
Mình! Cho em xin đi một tháng
Tâm tình thời áo trắng trường thi
Cố Quận
Nhị Tui Người Hiền Mô Phật! Nhị tui người hiền
Người ta chưa nói tay liền tay thoi
Đồng bọn năm bảy đánh hôi
Phe nhóm đánh tục liên hồi không ngưng
Lạy Chúa! Nhị tui ông từ
Người ta chưa viết thơ ừ chữ thơ
Đồng bọn vẽ nắng hoạ tơ
Phe nhóm khen bến thưởng bờ chìm ghe
Lạy Đời! Nhị tui hiền nè
Người ta chưa động là đè ra sân
Đồng bọn năm bảy rần rần
Phe nhóm hò hét...dành phần hiền nhân
Cố Quận
Xin Về...Sếp Không Cho
Có xin...mà Sếp không cho
Nghi rằng về Rạch Giá hò hẹn ai
Nàng tóc ngắn, cô tóc dài
Áo tà, áo cánh, chân hài, guốc cao
Có xin...mà Sếp không trao
Tờ giấy phép, nên nhị nào dám đi
Cố Quận
Lỡ Tay Thơ Lỡ Thơ Rồi! Lỡ tay thơ lỡ thơ rồi
Cõi Bình Yên gió trên đồi gió lên
Thôi lửa bốc! Thôi cung tên
Tiếng dây vừa dứt...lăn kềnh vịm, chung
Bớ Phố! Nhị bước đường cùng
Núp sau gốc liễu hãi hùng, chân run
Thơ bút lỡ vần âm phun
Cõi Bình Yên dám tiêu tùng bỏ thây
Làm sao đây...làm sao đây!!!
Cố Quận
Dạy Văn Bằng Con Số!!!
Cô dạy toán rất cừ
Giờ bảo dạy văn ư
Luận bài con số nhảy
Ra cửa sổ kiếu từ
Cố Quận
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: