Thơ Vui Cố Quận
Không Dám Đâu Tiểu Thư!
Tui mà bán Phùng Tiểu Thư
Người Ta tay chặt làm tư tui à
Rồi ngồi đánh chén ngân nga
"Vợ Ta ngươi bán thời Ta xơi người"
Không dám đâu Tiểu Thư ơi...
Cố Quận
Bạch Bang Chủ Mua Thơ
Sáng ra bán chữ không tiền
Bán thơ không bạc! Dạ phiền biết bao
Người Ta một tách đắng vào
Nghe nhạc, ngồi ngắm mưa rào dưới hiên
Tiểu Thư Tui đẹp như tiên
Hỏi ai mua hỉ...mua liền dùm cho
Huệ xa nhớ hát với hò
Nhớ trăng bến nước! Nhớ đò Sông Kiên
Sáng ra bán chữ không tiền
Bạch Bang Chủ, tội bạn hiền mua thơ
Cố Quận
Ai Bảo Thơ Nhị Ế!!!
Thơ nhị tui đâu ế
Tại bán! Bạn không mua
Vần câu đành phải để
Cho mọt gặm...hôi chua
Thơ nhị này đâu ế
Tại bạn tui vô tình
Mê chơi...đành cất để
Mai mọc nhánh cắm bình
Ai bảo thơ nhị ế!!!
Cố Quận
Đi Một Mình
Một mình...nhị đi một mình
Sếp thời ở lại chỉ hình gửi theo
Cũng tại cái số mệnh nghèo
Chồng đi! Vợ móc túi vèo trống trơn Cố Quận
Tại Kim Thơ Với Bạch Mai
Tại Kim Thơ với Bạch Mai
Nên thơ em mới dông dài tiền nông
Cô bảo không! Thơ em không
Chẳng vần tờ bạc...giấy đồng được chăng!!!
Cố Quận
Bây Giờ Tiếc Thay...
Ra ngoài chặn lấy mâm tiền
Đưa thì tha mạng...không phiền lắm a
Đánh lăn ra đất thế là
Mâm tiền rơi xuống gom mà cà phê
Nhìn mưa nhớ bạn, tình hề
Đưa người năm cũ đường về nhà run
Muốn hun...sao ngại không hun
Chàng ơi! Giờ cách muôn trùng tiếc thay
Cố Quận
Dễ Thương Thật A!!! Vần thơ dễ thương thật a!!!
Mời Anh chung rượu này à tạ ân
Lời khen lâu lắm...đã gần
Hai mùa mới có được lần nghe đây
Mời Anh chén cạn trên tay
Đưa tôi rót tiếp thơ gầy cuộc thơ
Dễ thương quăng quách ra bờ
Vần câu kể thuở dại khờ húi cua
Cố Quận
Đừng Nghĩ Quấy Cho Cô Giáo Tui!
Trước Cô nhìn anh Tiến
Sau Cô liếc mâm tiền
Thắng à bao nhớ hiến
Không! Thời sẽ lắm phiền
Đừng nghĩ quấy Cô Tui
Tội! Bát Tiểu Thư ui
Im...mai Cô đãi bún
Sáng, chiều chén rượu vui
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.02.2016 11:50:12 bởi Cố Quận >
Dịch Thơ!
O ôm mấy mươi bài thơ
Nhị dịch ra gió thổi bờ gió đi
Là vần chữ biến còn gì
Là câu ý rụng dòng thì thơ trôi
Đừng đem nhị dịch O ôi
Say thời vực thẳm với đồi như nhau
Cố Quận
Chết Nhát!
Thà mang danh chết nhát
Còn hơn bị Cô đòn
Là mình mông bầm nát
Thoa thuốc đắp bông gòn
Thà mang danh chết nhát
Cho yên cái thân già
Không nhận mình chết nhát
Thời chống đỡ sao nà!!!
Cố Quận
Chào Ở Đâu, Khi Nào!!! Chào ở đâu, chào khi nào
Sao tui không thấy áo vào vườn trong
Sao tui không thấy hình dong
Sao không tiếng...để phật lòng Tiểu Thư
Thân này đã chẻ làm tư
Chắc mai phân tám cho từ nay chia
Tám hướng trời mọc tới khuya
Tiếng hài, bóng áo người dìa...tui hay
Cố Quận
Mưa Nhớ Ai...Người Nhớ Ai!!!
Mưa nhớ ai mà trút hạt sầu
Người nhớ ai ngồi cà phê sáng
Nghe "Em hiền như ma sơ"
Nhớ tình hay nhớ bạn!!!
Cố Quận
Vái Đừng Tìm Được
Để tui đi tìm...đi tìm
Lá thư thăm hỏi ông dìm cạn...sâu
Dìm cạn thời mực tím mầu
Dìm sâu thì cá ngoi đầu mặt sông
Để tui đi tìm quanh dòng
Vớt được là chết! Đừng hòng chối nghe
Là tui bắt đánh, nhận ghe
Ông chìm! Lúc đó ông nè đừng than
Để tui đi tìm dọc ngang
Cố Quận
Chủ Đi! Thơ Cứ Thả
Chủ đi cứ đi
Thơ thả cứ thả
Mắc gì...mắc gì
Không vần âm hả!!!
Chủ đi cứ đi
Thơ tội tình chi
Vần âm không thả
Ừ! Mắc mớ chi!!!
Cố Quận
Hắn Giết Đời Tui!
Hắn giết đời tui đấy Chị ơi
Hắn đi! Hắn để hận trong lời
Hỏi nhị...tin gì xin hỏi nhị
Nằm say! Đâu mách nỗi Chị ơi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.02.2016 23:38:46 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 6 bạn đọc.
Kiểu: