Thơ Vui Cố Quận
May Trước Giờ Chưa Biết
May trước giờ chưa biết
Chứ không đã cháy nhà
Quận hên...quận hên thiệt
Chứ không lửa rụi à
Cố Quận
Tắp Xe Vào Lề Rồi Thơ
Một dặm, rồi hai dặm vuông
Sao thơ cứ chảy, cứ tuôn ào ào
Thôi đành tắp chiếc xe vào
Ngồi mà viết đủ trăng sao ban ngày
Cố Quận
Biết Một Rượu Thôi O ơi!
Thơ, văn, hò, hát, rượu, cờ
Quận tôi biết một đã khờ khạo thân
Bây chừ O hóa phép thần
Cho là biết sáu...tần ngần muốn dông
Cố Quận
Thơ Ngủ! Tuyết Rơi Thơ mà ngủ hết mùa đông
Ôi thôi! Ngoài tuyết ngập đồng tuyết rơi
Vần câu chẳng bóng mặt trời
Ối giời! Nó lạnh...ối giời! Thơ run
Cố Quận
Vẫn Còn Đuôi
Thằn lằn vẫn đuôi...đời vẫn vui
Chưa dao, kéo cắt chỉ dập vùi
Chỉ ngày hai buổi quỳ với khóc
Thằn lằn vẫn đuôi...đời còn vui
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 09.03.2017 12:08:03 bởi Cố Quận >
Từ Từ O Mi Từ từ...tôi tặng thơ
Ngày tháng còn dài cơ
Trưa hồn năm bảy chữ
Chiều sáu tám câu mơ
Từ từ...còn lạ lắm
Chưa biết ai quen ai
Vài ba mùa trăng ngắm
Là hò ơ đến tai
Cố Quận
Bình Còn Nặng, Tình Còn Đầy
Bình còn nặng, tình còn đầy
Lòng tơ tưởng áo chốn này còn tân
Mai ta chờ bóng giai nhân
Mai ta chờ tóc mây lần lối thu
Chén còn nóng, ngửa cổ tu
Ta và trăng nước sông mù mù sương
Tà ai trắng quá bên đường
Đêm nay nghiêng bát hồ trường thơ say
Cố Quận
Mời Anh Bát Rượu Đêm Đông
Mời Anh bát rượu nồng
Uống ấm người đêm đông
Kem mà xơi có chết
Răng lập cập! Gió lồng
Cố Quận
Dở Hay Vốn Chuyện Bình Thường
Dở hay vốn chuyện bình thường
Cũng vần, cũng chữ, cũng đường, cũng sông
Cũng mùa xuân, hạ, thu, đông
Quanh năm tay bút họa dòng nét thơ
Cũng âm, cũng tiết dật dờ
Trên sáu dưới tám xa bờ đò trôi
Cố Quận
Chải Đầu Láng Cón Chải đầu láng cón đi cày
Như con trâu kéo thế này quanh năm
Bây chừ đầu bạc lâm râm
Tại con với vợ mà tầm nhả tơ
Người Ta hóng chuyện cười cơ
Chải đầu láng cón cày khờ người luôn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.03.2017 23:23:01 bởi Cố Quận >
Hai Con Rồng
Đã biết rằng sau trước hai "Rồng
Tôi lùi chân bỏ bộ...rồi dông
Chứ thôi trên dưới khè phun lửa
Là cháy vàng râu tóc! Da phồng
Cố Quận
Thơ Ta Tục Phàm!
Thơ ta người bảo tục
Ừ! Chữ nghĩa trần phàm
Mặn như là muối cục
Vần tứ đến ngồi làm
Trời, mây, trăng, gió, nước
Hoa, lá, cỏ, cây, nhành
Ngọt mà câu chẳng được
Nằm xỉn! Áo ngực phành
Thơ ta người bảo dở
Ừ! Chữ nghĩa có bao
Nhiêu đâu mà trách quở
Vần ý chẳng thanh tao
Thơ ta gánh tục phàm!
Cố Quận
Ối Giời! Áo Bay
Áo bay đi mất...ối giời
Cho thơ ở lại chịu đời đắng cay
Ra vào đầy cạn chén say
Áo à! Sao bỏ chốn này mà đi
Cố Quận
Chị Rồng! Em Cũng Rồng Chị tuổi rồng, em cũng tuổi rồng
Phun thôi là lửa đỏ trời đông
Mấy nghìn chiếc áo dài tro cát
Còn muốn chi tà nổi với phồng
Cố Quận
Đếm Tà Tơ
Năm mười ngồi đếm tà tơ
Trắng, hường, xanh, đỏ rồi thơ thẩn vần
Áo đất Tấn, áo nước Tần
Ối giời ơi chữ rần rần chạy vô
Cạn một hồ, khui một hồ
Ngả nghiêng trên lối cười rồ mình ên
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 29.03.2017 01:51:13 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 7 bạn đọc.
Kiểu: