Thơ Vui Cố Quận
Thơ Trúng Tà
Tại thơ níu áo trúng tà
Nên cứ khà khà sớm tối thơ ơi
Nên vần với chữ chúng rơi
Hết nửa cuộc đời mà vẫn chưa ngưng
Đọc thấy ớn quá chừng chừng
Sao thơ tưng bừng tà trắng...khổ tui
Cố Quận
Út Quậy
Út quậy quá! Nên cái bang
Trốn lên trên núi vô hang hết rồi
Chứ không níu áo đòi xôi
Đòi miếng thịt béo thì thôi đói lòng
Cố Quận
Ăn Gian Không Được...Bỏ
Ăn gian không được...bỏ
Kiện tụng tui chi phiền
Bùa yêu đương hoa, cỏ
Ai thơ áo sân tiền
Cây tương tư rụng trái
Ai nhặt hạt, ai trồng
Ừ! Lọ bùa tình ái
Tui tay mở nên phồng
Cố Quận
Mắc Gì!!!
Say ngồi nhớ lụa vạt hương
Nhớ môi mắt của người thương năm nào
Mắc gì Anh bảo đừng gào
Thơ tôi! Tôi khóc...tại sao bảo đừng
Thu tôi quét lá trên rừng
Đông tôi cào tuyết cho chưn nó lần
Xuân mai vàng nở trong sân
Hạ màu phượng vĩ hoa nâng niu à
Mắc gì cấm nhớ thương a
Thơ tôi âm chữ ngân nga...mắc gì!!!
Cố Quận
Ông Già Xách Gậy Rượt Tui
Ông già xách gậy rượt tui
Bớ làng! Hai lối biết chui ngõ nào
Ông già nắm được thì thào
"Chờ ta nghỉ mệt...gậy cao tay dần"
Cố Quận
Tội gì Không Vạt Với Tà!!!
Không thơ vạt với tà áo trắng
Cũng bị Người Ta đánh
Nên tình tang đấy mà
Đòn roi...làm sao tránh!!!
Cố Quận
Hắn Ghẹo "Hè"!
Hạ à! Hắn ghẹo Hạ à
Rồi cười nghiêng ngả...sao mà để yên
Hắn ca bóng áo tóc huyền
Hạ à! Lặn đục thủng thuyền hắn nghe
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.04.2017 11:10:30 bởi Cố Quận >
Em Đừng Có Dạ!
Em đừng có dạ! Đừng có dạ
Thà cứ đòn roi quát mắng mình
Em đừng chổi quét gom đám lá
Đốt cả thùng thơ những chữ tình
Thà em cứ đánh ngày ba buổi
Chớ đừng trói cẳng với cùm tay
Thơ kia không viết lời tiếc nuối
Vần, âm, ý nghĩ được! Chúng bay
Em đừng có dạ nghe...đây ớn
Cố Quận
Tôm Kho Tàu! Nghĩa Nặng Tình Thâm
Kiếm đâu chảo tôm kho tàu
Cái lưng chúng đỏ đậm màu yêu thương!!!
Dù cho roi vọt đoạn trường
Tình sâu nghĩa nặng một đường trăm năm
Tình tô dưa giá rau răm
Nghĩa nồi cơm nóng, dĩa dầm ớt cay
Dâng ta chén rượu nồng say
Tay nàng có quất! Dạ này nhất như
Chảo tôm kho tàu bùa thư
Cái lưng chúng đỏ màu ừ ta mê
Cố Quận
Nguyện Bà Tha!
Thưa! Đâu mơ Bà dạ
Chỉ nguyện ước Bà tha
Nghĩa tình cơm với cá
Một hồ rượu dọn ra
Mơ màng...nhị mơ màng
Cố Quận
Nàng (3)
Năm năm tám tháng thơ ta viết
Rồi đăng bốn, bảy cái diễn đàn
Bị cúi, roi, xiềng, gông, quỳ miết
Thành quen! Nên chẳng oán trách Nàng
Thơ ta áo, hoa, đò, sông, núi
Năm sáu mùa trăng tỏ trăng tàn
Nên quen bị đánh đòn! Nào tủi
Chẳng oán hờn hay trách giận Nàng
Cố Quận
Nghe "Hè"! Độn Thổ
Nghe kêu "Hè" Chú trốn
Không tiếng! Chẳng bóng hình
Nghe kêu "Hè" Chú độn
Thổ rồi sao...chẳng hình
Cố Quận
Một Rương Đồ! Một Bồ Rượu
Đồ một rương, rượu một bồ
Tay ôm tay xách giang hồ từ đây
Nhị Nương rằng "Ông Chồng say
Bước chân ra khỏi nhà này cho mau"
Rương đồ cõng ở phía sau
Bồ rượu phía trước trút bàu nhâm nhi
"Bà đuổi! Thời tôi phải đi
Giang hồ lang bạt vậy thì Bà nghe"
Cố Quận
Bún Mắm Nhìn tô bún mắm thịt heo
Quay da giòn rụm bụng reo, tay lùa
Rau muống, bắp chuối đang mùa
Hẹ, rau thơm mới vừa mua chợ ngoài
Sạch tô! Bao tử còn hoài
Mơ thêm tô nữa...tiếc thay hết tiền Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 28.04.2017 12:09:27 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: