Thơ Vui Cố Quận
Rửa Tô
Muốn mồi muốn rượu rửa giùm
Đống tô cao ngất dưới lùm cây me
Mặc ông là cống hay nghè
Muốn ăn...trước hãy ra hè rửa tô
Cố Quận
Canh Chua Đầu Cá Lóc
Canh chua mà nấu với đầu
Cá lóc...là rượu cạn bầu không say
Mời Hiền Tỷ một bát này
Uống cho ấm áp dạ dày rồi xơi
Từ từ Hiền Tỷ Tôi ơi
Cái đầu gắp hết! Tôi thời ăn chi
Canh chua nước còn nóng thì
Chan vào bát bún trắng nì hết chê
Cố Quận
Đền Bốn Câu
Buồn thơ...thì thơ xin đền
Bốn câu lục bát dưới nền dâng O
Ý thơ không phải! Tha cho
Tại hình mà chữ thơ mò vào thơ
Cố Quận
Hò Nhớ Bỏ Dấu Chữ Có hò...nhớ bỏ dấu giùm
Không say ngồi đọc hiểu tùm lum a
Tết này cũng muốn thăm nhà
Hỏi xin mấy đợt nhưng Bà đâu cho
Bỏ giùm dấu trước khi hò
Không thôi hiểu lộn ý cò nghe Cô
Cố Quận
Em Đâu Là Nghệ Sĩ
Em mà là nghệ sĩ
Ôi thôi! Tội xóm làng
Âm ồn ào bể nhĩ
Đứt cả sáu dây đàn
Em đâu là nghệ sĩ
Đùa chi Cô Giáo ơi
Say ngồi cao tiếng hí
Hò với hát ra hơi
Cố Quận
Canh Chua Đầu Cá Lóc (2)
Xứng danh Hiền Tỷ của em
Cái đầu cá lóc không thèm...tặng mi
Tô rau, nước húp xụp xì
Sau thành chánh quả đặng thì thành tiên
Đẹp quá xá đẹp ba miền
Không ai sánh nỗi sắc Hiền Tỷ Em
Cái đầu cá lóc chả thèm
Nhường cho mi cạn hũ hèm...mi say
Cố Quận
Gieo Quẻ! Quẻ Chưa Ứng
Gieo quẻ tiền Minh Mạng
Không xuôi gió thuận buồm
Tết này mà lạng quạng
Là gió nổi! Gãy buồm
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.05.2017 09:50:06 bởi Cố Quận >
Có Bao Nhiêu Chơi Bấy Nhiêu
Có bao nhiêu, chơi bấy nhiêu
Dzo^! Mình cạn đến xiêu xiêu mới về
Ngoài sương chiều trắng tứ bề
Dzo^! Mình cạn để cà kê, chuyện trò
Bao nhiêu chơi bấy nhiêu cho
Ai người đến muộn thì lo dọn bàn
Cố Quận
Từ Từ Em Đăng
Dạ! Thơ xuân em từ từ
Đăng lên để Tiểu Thư ừ hàng giao
Kẻo không các Bạn Ta gào
" Thơ! Sao không thấy vần màu áo xuân???"
Cố Quận
Vợ Đánh! Chuyện Bình Thường
Vợ đánh là chuyện bình thường
Không quyền với cước...hai đường cách ngăn
Vài ba hôm phải cho lằn
Chổi lông gà nện thơ xằng ý ngông
Vợ đánh...là phải đưa mông
Không vợ quất hụt! Da phồng tay đau
Cố Quận
Cô Cho Em Xin Mấy Hộc Bàn
Cô à! Một khối tình si
Một thời nó nặng như chì em mang
Cô còn trống mấy hộc bàn
Cho em xin để thơ nàng cất vô
Để vần chữ mực tím khô
Vài chục năm nữa mơ hồ ngồi xem
Ừ! đây một khối tình em
Của thời tóc ngắn ướt mèm lệ tuôn
Khối tình nặng quá thơ buồn
Nhiều không chổ cất bấy nguồn nặng mang
Nghe Cô còn mấy hộc bàn
Cho em Cô nhé! Thơ nàng liệng vô
Cố Quận
Ông Nhớ Cô Nào???
Ông nhớ em nào thế ông
Em trên chợ, Em bên sông áo tà!!!
Em trên chợ! Tình được ba
Trăng thơ dệt mộng là xa nhau rồi
Em bên sông! chẳng chung đôi
Bởi duyên lận đận nên tôi với nàng
Hai người vượt biển hai đàng
Chứ không...đâu oán đâu than thể này
Ông mau nằm cúi xuống đây
Cho Tui tay nện vài cây hả lòng
Cố Quận
Thích Một Chữ Đã Mừng
Thích một chữ đã mừng
Hai câu, nhảy tưng tưng
Mai này thơ ta tiếp
Cho Người khen, dạ mừng
Cố Quận
Xử Tội Chồng Không cơm! Không ngủ trong phòng
Ông ra nằm ghế salon đi à
Không mền, không gối kê a
Không cho bật máy thơ xa thơ gần
Mai này vào sở bằng chân
Tiền xin vài chục lận thân...chớ hòng
Kêu tình si cứu đời ông
Chứ Tui cơm nước thì không nấu gì
Cố Quận
Bè
Người trao thước! Kẻ đưa roi
Chắc là mạng nhị tui toi chuyến này
Bà cầm hai thứ trên tay
Quất thôi lia lịa rách thây, đỏ lằn
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 11.05.2017 11:19:18 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: