Thơ Vui Cố Quận
Đốt Thơ Lấy Tro
Mai đem thơ đốt lấy tro
Gánh qua bên ấy tặng O vung vườn
Cây ăn trái, sai lạ thường
Hái ăn thoang thoảng mùi hương áo tà
Mai đem đốt hết thơ a
Gánh tro qua tặng O ra vung vườn
Cố Quận
Hắn Nổi Máu Tặc Răng
Mai này! Ông cháu trời thần
Của Em nổi máu Tặc Răng nữa rồi
Vần chữ như nước mây trôi
Viết từ sáng sớm chưa thôi Mai à
Xưa đi học, đâu biết là
Hắn người lắm chuyện vậy a nên lầm
Kết giao, giờ dạ than thầm
Vì hắn cháu vợ! Bất khâm...Vợ buồn
Cố Quận
Lẩu Mắm Nhà Ai
Ngửi mùi lẩu mắm từ nhà
Mùi thịt, cá, khổ qua, cà tím bay
Rổ bông súng, muống, ngổ đầy
Bên sông bụng đói nhị này muốn sang
Hỏi xin nửa bát mà chan
Vào tô cơm trắng sợ nàng không cho
Hay đem thơ đổi hoặc hò
Vậy Cô có chịu...tôi đò tháo dây!!!
Cố Quận
Tôm Hùm Hại Nhị Rồi!
Rượu mà đụng phải tôm hùm
Say lọt xuống nước cái ùm không hay
Mấy Tiên sao chẳng ai tay
Nắm cổ áo...vớt nhị này thế ư!!!
Cố Quận
O Là Yêu Tinh!!!
Đâu biết O là yêu tinh
Mỗi lần gặp mặt ghế rinh tọa gần
Từ nay nhị biết phòng thân
Đụng đầu O sẽ phóng chân...biến à.
Cố Quận
Mau Đem Thơ Ra Đốt!
Những bài thơ xưa viết
Đâu đã là cho em
Khôn sao không giấu biệt
Còn đăng lên người xem!!!
Mau mang ra đây đốt
Tật từ nay phải chừa
Xác hồn giao em nốt
Vần chữ cấm viết bừa
Tiếc tình sao ngồi khóc
Đã nói oan gì nào
Ngày đêm mơ áo, tóc
Vạt với mái cô nào!!!
Không khai...biết tay em!
Cố Quận
Sao Bậu Phụ Mình!!!
Hạnh phúc lắm rồi bạn ơi
Sáng bàu với vịm chiều rơi mé đầm
Sen hồng sen trắng mà nằm
Chờ trăng lên chữ vần ngâm ý tình
Ớ này sao bậu phụ mình
Cho say với xỉn té sình bậu ơi
Cố Quận
Lỡ Thời Lỡ Vận Đòi Trời
Lỡ thời thì tạo lại thời
Lỡ vận! Tay kéo Ông Trời mà thoi
Đem thời đem vận cũ đòi
Bắt Ông Trời trả hẳn hòi hãy ngưng
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 20.11.2018 23:33:17 bởi Cố Quận >
Thơ Là Nhựa Sống Của Đời Tôi
Vâng thơ là nhựa sống
Thiếu như rượu cay nồng
Nửa ly là lật gọng
Nằm thẳng cẳng thư phòng
Chén vào...vần âm lên
Bạn bè ấy tuổi tên
Tóc đuôi gà, tóc ngắn
Ngồi nhớ hết...chẳng quên
O nói đúng quá trời
Cố Quận
Tôi Đấy Sao!!!
Tôi đây sao...tôi đấy sao!!!
Trông người ú thế chắc hao tốn nhiều
Sữa bò năm bảy chai tiêu
Nửa đêm xả nước làm xiêu góc nhà
Cố Quận
Tiết Canh Vịt
Thộp một con! Đè cổ ra
Cắt sâu cho máu nó sa xuống sành
Đánh đều tay làm tiết canh
Đặt vào tủ đá đông nhanh thế là
Đồ lòng xắt nhỏ trải ra
Dĩa thêm đậu phộng rang a, hành, ngò
Cạn hết nửa vịm chân bò
Góc nhà gục xuống mũi khò khò say
Thộp một con! Tiết canh này
Thịt luộc cất lại ta bày tiệc khuya
Cố Quận
Chàng Đen Nàng Trắng
Thộp con nữa đủ màu
Chàng đen, nàng trắng phau
Lội qua dòng có cặp
Vô nồi cũng chung nhau
Tôi thịt luộc-tiết canh
Em gỏi bắp-cháo hành
Sống tình kia đã vẹn
Chết xương cạnh giồng xanh
Hai người ven sông chén
Cười vui hỉ hả mà
Tiết tôi hình như bén
Họ nâng, cụng, dzo^ nà
Tôi em cặp đủ màu
Nam đen, nữ trắng phau
Nên hai người họ thộp
Cho sinh tử trùng nhau
Cố Quận
Hồn Vịt Đen Báo Chủ
Ông ơi! Con vịt đen về báo
Bị tiết canh luộc chảo rồi ông
Thịt họ còn cất tủ đông
Để khuya nay chén vòng vòng bộ ba
Mỹ Nhân, Kim Trúc cùng tên nhị
Cuộc rượu đang vui hỉ hả cười
Bày mưu chỉ có hai người
Nhân, Trúc thèm nhậu máu tươi con là
Xúi nhị ấy thộp cha, cắt cổ
Còn tham mồi nên khổ em con
Vịt trắng thân béo mình tròn
Cũng chung số phận...gỏi còn dĩa kia
Hồn con xuất được dìa đây báo
Cho ông tường tận ráo trước sau...
Cố Quận
Lấy Ai Lùa Vịt!!!
Đùa thôi sao nỡ dứt tình
Tỷ-đệ! Cho nhậu độc bình độc chung
Lấy ai lùa vịt đường cùng
Cho nhị thộp cổ mà dùng thịt đây!!!
Cố Quận
Thuyền Lộn Bến
Thuyền lộn bến bởi trời sương
Hạt sa xuống mũi còn hương tóc người
Đông, tây, năm, bắc ai cười
Tiếng chân, tiếng guốc, tiếng ơi ới thuyền
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 08.12.2018 00:05:28 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 10 bạn đọc.
Kiểu: