Thơ Vui Cố Quận
Ý Tình Như Bóng Với Hình
Ý tình như bóng với hình
Bên nhau suốt cuộc hành trình trăm năm
Thơ vần huyền dịu trăng rằm
Đò xuôi con nước gối nằm thơ say
Va chân cầu ván đò quay
Ngang nhầm chổ xoáy mũi quày ngược ra
Rặng dừa xanh,vừa khỏi mà
Sao giờ còn trước mặt cà...lạ thay!!!
Ý tình thơ hoảng kinh bay
Vần câu rụng xuống sông này hết chơn
Cố Quận
Bóng Gã Say!
Thơ bàu với chén bên dòng
Trống canh ba điểm đã mòng mòng quay
Thấy mặt nước, bóng người say
Hắn trồi lên níu chân giày bảo đưa
Vần âm bài phú mà trưa
Nay đã hứa, hỏi thì ừa cho qua...
Thơ buông bàu, chén rượu ra
Chân cao chân thấp vô nhà nằm run
Cố Quận
Cười Hở Mười Cái Răng
Nhị cười hở mười cái răng
Mai sao không tím, mai trăng không vàng
Cho vần ý thơ dứt ngang
Nhị cười O sẽ là khan giọng liền
Cố Quận
Từ Từ Nhé...Nghe Anh Chồng
Coi kìa Bạn Tui đẹp đôi
Có Chàng có Thiếp trên môi nở cười
Chúc hạnh phúc đến hai Người
Tình luôn bền chặt, thắm tươi như ngày
Mới cưới bên chén rượu đầy
Thiếp Chàng cạn hết mà say men nồng
Từ từ nhé...nghe anh Chồng!!!
Cố Quận
Đang Nắng Bổng Mưa...Tại Thơ
Đang nắng, bổng mưa gì đâu!!!
Tại thơ nhớ áo xưa sầu vần âm
Hoàng Thị sao nỡ nhị tâm
Quên câu thệ ước ôm cầm sang ngang
Cho tình một thuở dở dang
Cho tương tư mấy điệu đàn tình ơi
Nắng mưa nào phải do Trời
Tại thơ nhớ áo xưa thời rưng rưng
Khóc Hoàng Thị ấy người dưng
Nên đang nắng...mây trên rừng về mưa
Mua Thơ??? Mua than còn hai xe than
Mua thơ kéo ghế trải bàn là thơ
Viết xong xin đấy hãy chờ
Mực khô trao giấy một tờ bạc thu
Muốn mưa vần tả ô dù
Muốn nắng thơ nét lù lù vầng dương
Mua than xe đặt bên đường
Mua thơ đây hỏi...đấy vương vấn tình??? Cố Quận
Passport Tui Đâu!!!
Muốn đi dự tiệc Hấp Hôn
Passport không biết Bà chôn góc nào
Thôi thì thơ sáu tám vào
Gửi qua bên Úc chốn lao xao người
Âm rổn rảng chuyện, kẻ cười
Dượng Cô trang phục hoa tươi sắc cài
Muốn đi dự tiệc kiếm hoài
Passport không thấy vậy Ai...Ai à???
Cố Quận
Hạ Điền Tích Thủy Thơ Trôi
Hạ điền tích thủy thơ trôi
Ra ngoài cửa biển buồn ôi một mình
Nước xanh xóa những dòng tình
Gió trùng khơi thổi mất hình bóng xưa
Này Trời...Ông đừng có mưa
Ông đừng có bão đặng mừa cho thơ
Còn vần âm với nắng tơ
Với làn mây trắng lững lờ làn trôi
Hạ điền tích thủy hỡi ôi
Theo dòng ra biển thơ ngồi mình ên
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 15.01.2019 10:54:05 bởi Cố Quận >
Lụn Vụn Thơ
Hôm qua thơ lụn vụn tình
Vợ ném chiếc bình hoa vỡ! Ý tan
Nhanh chân phóng ra ngoài đàng
Chờ nguội đầu hàng bò sát đất vô
Hôm nay thơ lụn vụn hồ
Rượu tay chén, thấy cô bồ đi ngang
Mấy câu nối lại tặng nàng
Sau lưng Vợ rượt la làng! Cứu tui
Lụn vụn thơ vậy mà vui
Cố Quận
Trăng Đừng Giăng Nữa Tơ Vàng
Trăng ôi! O bảo thơ già
Nên nhìn trăng tỏa ánh ngà trăng xinh
Thơ buồn ngồi trút cạn bình
Rượu ngon mà khóc cười tình nhân gian
Trăng đừng giăng nữa tơ vàng
Cho đêm u tối bốn đàng nhà O
Ra trước, sau sân phải bò
Lần tường, vịn vách tay mò mà đi
Cố Quận
Anh Muốn Tôi Ngưng Thơ, Còn Lâu
Anh muốn tôi ngưng thơ, sẽ ngưng
Lúc Anh hơi đứt quãng sắp ngừng
Từ bỏ thế gian này vậy nhé
Thì thơ dòng uất nghẹn, sẽ ngưng
Anh muốn tôi ngưng thơ, đâu được
Họ buồn đi quanh quẩn tìm câu
Tìm trăng với nước, đò với bến
E chừng không thấy! Nhảy dòng sâu
Anh muốn tôi ngưng thơ, còn lâu
Cố Quận
Hồn Thơ Bị Hạ Bắt!!!
Hồn thơ bị hạ bắt rồi
Nên không thưa, dạ trơ ngồi trơ ra
Bớ ba bốn vía người ta
Bớ năm bảy thức thần là còn đây
Mắt nhìn ngoài cửa như ngây
Hai ngươi mây trắng cuối ngày vầng in
Hai tay tôi đấm binh binh
Hai chân tôi đạp lăn kình thây lăn
Không gào thét, nhe hàm răng
Ra mà khục khặc tục tằng thế kia!!!
Thôi Tôi phụ kêu hạ dìa
Cho ông thơ gọi đầm đìa hạt rơi
Cố Quận
Giả Chết
Lâu lâu nằm giả chết
Hù Vợ thử một phen
Là khóc bò, khóc lết
Không còn hung dữ nghen
Từ nay nói phải nghe
Có thấy cống bảo nghè
Cũng cho nghè, chẳng cống
Chồng nói Vợ phải nghe
Lâu lâu nằm giả chết
Hù Vợ! Hồn hoảng kinh
Khóc bò lăn, bò lết
Bỏ tính dữ, chằn tinh
Cố Quận
Bà ơi! Tôi muốn nàng hầu
Về lo tắm rửa, gội đầu sớm hôm
Khỏi lo mê phở bỏ cơm
Khỏi lo vóc dáng mập, còm chồng chê
Bà hét, dì nó tỉ tê
Bà bệnh, dì nó lo bề trước sau
Không sợ mâm thiếu cháo, rau
Không e áo trắng áo màu vãng lai
Bà ơi! Tôi muốn bà hai
Về lo giặt giũ, mang giày rồi nghe
Cố Quận
Mấy Cô Bạn Nhỏ
Mấy Cô Bạn Nhỏ của tôi ơi
Cười nụ như hoa đẹp quá trời
Đen, tím lụa là hương quyện gió
Cho vần cho chữ chốn chơi vơi
Mấy Cô Bạn Nhỏ có biết không
Hình ảnh đăng lên thấy nát lòng
Bởi tiếc một thời xưa xa cũ
Bên này thơ ngồi khóc ven sông
Mấy Cô Bạn Nhỏ ác thì thôi
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 23.02.2019 13:21:46 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 3 bạn đọc.
Kiểu: