Thơ Vui Cố Quận
May Là Xưa Chưa Nói
May là xưa không nói
Chứ lên tiếng ắt đời
Cằm không râu, đầu hói
Thân rách nát! Tả tơi
May xưa tôi chưa nói
Kịp lời thương mến thương
Cằm còn râu, chẳng hói
Cười vui chốn tha hương
May lắm à...còn may
Cố Quận
Thợ Kéo
Ối giời! Thợ Kéo vào rồi
Giấy thơ đầy chữ rã rời dưới sân
Mai này gánh hết đem cân
Tiền đôi trăm bạc sần sần đế chơi
Thợ Kéo cắt thơ...ối giời!
Cố Quận
Thèm Cháo!!!
Đôi khi ngồi thèm cháo
Múc mời chẳng dám ăn
Mười ngón tay ngăn, bảo
"Miệng à! Đừng có ăn"
Gió hay ra ắt rụng
Mây mà biết...ôi thôi
Còn đâu mười ngón búng
Chữ vần thơ bạn coi!!!
Đôi khi ngồi mùi cháo
Hương thơm phức là hương
Mắt nhìn tô, ảo não
Hà hít mũi, thê lương
"Đừng ăn à...đừng ăn"
Mười ngón tay tiếng rằng
"Mây mà hay nó hét
Gió chém! Mười ngón lăn"
Cháo thèm! Thơ cứ thèm
Chớ dại đụng tới em
Cho thơ đây vần chữ
Mười ngón tịt, luốc lem
Thôi thì cơm...đừng cháo
Cố Quận
Xin Cắt Thơ...Đừng Xé
Bạn à! Đừng xé thơ tôi
Cắt cho nó đẹp chút coi để mà
Nhị gánh bán, chút tiền trà
Chút tiền kêu miếng thịt gà ngồi say
Rồi vần người ở bên đây
Thương người bên đó trăng gầy sầu trăng
Nửa đêm người khóc mây giăng
Nửa đêm thơ khóc chữ rằng "Cô ôi
Nếu mà muốn bán thơ tôi
Cắt cho nó thẳng lằn rồi hãy cân"
Cố Quận
Một Bà Đã Nát Tan Đời! Một bà đã nát tan đời Đâu ai gan dạ bằng trời rước thêm Để không yên giấc ngủ đêm Để ngày ba buổi Họ gièm đắng cay Để nghe quát những khi say Để ngồi thút thít, nhăn mày, mặt cau Để lụa xanh đỏ lụa nhàu Để khăn vàng trắng lệ trào ướt khăn Để trách sao, để than trăng Chồng tôi mê đắm Nàng Hằng, Giải Ngân Chứ không mê Kẻ Dương Trần Là Tôi...Tôi đó Người gần cận bên Một Bà đã mệnh bấp bênh Ba chìm bảy nổi! Va ghềnh bể be
Cố Quận
Ghen (2)!
Thôi ông đừng hòng đổ thừa
Cho mộng cho mị mà lừa dối tôi
Hôm qua ông viết trăng trôi
Thấy người nhảy xuống dòng trồi hụp bơi
Ông quăng bút giấy đang lời
Phóng ùm ra vớt họ thời lội vô
Còn hỏi "Có lạnh không cô
Để tôi khơi lửa hâm bồ rượu ngon
Cô uống cho ấm dạ còn
Ngồi xem tơ ánh trăng tròn dòng đưa"
Giờ ông còn muốn đổ thừa
Cho mơ màng chữ...hòng lừa dối tôi!!!
Cố Quận
Đổ Bánh Đãi Phe Tóc Dài!
Bác à! Xèo ít cái coi
Mà bia với bạn bè oi ức hè
Bác Huy ơi...bàn nhị nè
Đang chờ bánh nóng mời phe chúng mình
Sao kêu mà Bác không nhìn
Sao gọi mà Bác nín thinh vậy cà!!!
Hả! Bác dành đãi người ta
Mấy o dài tóc cài hoa trên đầu
Cố Quận
Thuốc Đắt Và Thuốc Rẻ Tiền
Thuốc đắt tiền giữ da rụng tóc
Đầu quanh năm trọc lóc trùm khăn
Kẻo không ruồi đậu nó lăn
Xuống mình bám áo lụa rằn ri dơ
Thuốc rẻ tiền hai lơ thơ rớt
Da đàng da tóc trợt gốc rồi
Theo dòng da tóc cùng trôi
Cùng ra bể rộng than ôi đâu về
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 03.05.2019 12:01:07 bởi Cố Quận >
Em Đây Bà
Đàn ông không sợ vợ
Sáu mươi năm làm chồng
Là trợn trừng, nghẹt thở
Là chân xích, tay còng
Là con thơ xanh mét
Ngày đói, ngày thiếu ăn
Là cháo, rau, kho quẹt
Nằm ngủ chẳng chiếu chăn
Ngoài bụi nghiêng, vườn nát
Trong chén mẻ, nồi dơ
Trước sau nhà đầy rác
Tường cột nhện giăng tơ
Đàn ông là phải sợ
Vợ kêu..."Em đây Bà"
Cố Quận
Phùng Tiểu Thư Đổi Kiểu Tóc???
Tóc Phùng Tiểu Thư đổi rồi
Hôm qua ngắn, nay dài thôi là dài
Hôm qua thẳng, nay xoăn vai
Ngồi quay lưng lại tưởng ai không à???
Cố Quận
Cô...Chị
Bạn Cô thì gọi bằng Cô
Chị ơi! Thân thích mời vô đây ngồi
Cô...Chị an tọa thơ nồi
Đặt lên lò lửa nước sôi châm trà
Hai tay rót chén mời là
Uống cho môi phỏng lột da môi cười
Đừng chớ! Đừng nhảy dựng người
Đừng ra về giận mười mươi trong lòng
Bạn Cô là Cô Vòng Vòng
Vâng Chị! Ra bến xô sông thơ nhờ
Cố Quận
Bây Giờ Rào Đâu Muộn!!!
Trước quên rào, bây giờ rào
Kẻo không gã trộm trái vào rượu thơ
Là cành mận sạch quả ơ
Là cây, lá, cội chúng ờ ra xe
Là chim chóc chúng im re
Chúng bay trốn hết bởi tè gã say
Trước quên rào, giờ rào ngay
Quả, cành, lá, cội mận này còn nguyên
Cố Quận
Bạn Cô Là Cô Bạn
Bạn Cô là Cô bạn
Vai vế rõ ràng mà
Thôi gì gì cũng ráng
Chịu thế để khà khà
Thì không bàn! Thơ chiếu
Khác chi đâu chỗ ngồi
Bự là đại, nhỏ tiểu
Trên dưới cách, cũng mồi
Cũng chai đầy chai cạn
Cũng đũa, chén đều tay
Cũng tụng lời, tiếng tán
Cũng ít nhiều...thơ say
Thôi! Bạn Cô, Cô bạn
Trẻ đừng trách chi già
Đắng cay gì cũng ráng
Đặng chiếu rượu khà khà
Cố Quận
Cô Bảy Tui
Ớ này Cô Bảy Tui ơi
Giết chi đời nhị...ngồi khơi chuyện nhà!!!
Bảy Em chồng Chị Sáu mà
Hắn nay gặp mặt Bảy Ta cúi đầu
Ngày hắn ra chợ mua trầu
Mua cau, vôi đỏ, thuốc nâu răng chùi
Hắn mang về tặng Bảy Tui
Ngồi nhai nhốp nhép cho vui nhìn đời
Ớ này Cô Bảy Tui ơi
Cười vừa thôi nhé kẻo rơi răng à
Cố Quận
Từ Từ Thơ
Thơ à! Mi đừng dữ
Xô cô Tư Lệnh a
Dượng Tư mà biết hữ
Là treo cổ nhị ta
Từ từ thơ...khoan hãy
Nghe lời chị Trúc Ta
Xô cô Tư Lệnh ấy
Dượng Tư quyết không tha
Từ từ thơ! Từ từ
Làm dữ hại danh ngừ
Hiền vang danh Rạch Giá
Hãy khoan thơ! Từ từ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 06.08.2019 11:42:53 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: