Thơ Vui Cố Quận
Thơ Ngang Xương
Bạn Tôi lòng muốn ngang xương
Thơ tặng nồi súp muôn phương gió mùa
Cho vào vài cánh lá khua
Vài cành cây gãy thu chua chát mùi
Chút nỗi buồn, chút niềm vui
Chút tóc bạn, chút tóc tui tháng ngày
Tha hương ngồi khóc bên này
Quê nhà Bạn chén rượu say khóc đời
Bạn Tôi muốn thơ trên trời
Tôi leo lên hái thân rơi! Tan tành
Cố Quận
Ăn Vụng! Đừng Oán Tôi
Ông mà không nhất dạ
Thương Tôi, thương Mình Tôi
Là xác chôn ngục đá
Là xương cốt rục thôi
Tại ngày xưa ông hứa
Trăm năm một kiếp này
Còn thề...sau nạn lửa
Nếu phụ bạc Tôi này
Ăn vụng! Đừng oán Tôi
Cố Quận
Không Sợ Vợ...Đời Không Yên
Không sợ! Đời không yên, chẳng yên
Là thân xác thúy sẽ lìa quyên
Tường sau, cửa trước tan tành hết
Nợ lìa nửa gánh, đứt đường duyên
Thôi thì cứ thế mình cứ thế
Cứ thương, cứ mến chỉ một người
Mệnh số này âu trời sắp thế
Buồn vui chăng, cũng ấy môi cười
Tại xưa mê đắm Bà Sư Tử
Hà Đông! Nên khổ cả kiếp này
Cố Quận
Trái Sa Lông
Mấy O nhớ thuở học trò
Nhớ thời áo trắng, nhớ đò ngang sông
Nên đăng hình trái sa lông
Xay rừng chua ngọt mấy đồng một lon
Giờ chơi nhốp nhép môi son
Bà cô bắt gặp hỏi còn hay không!!!
Mấy O nhìn trái sa lông
Nhớ thời con gái chưa chồng rất ưa
Cố Quận
Trái Sa Lông (2)
Nhóp nhép môi son trái sa lông
Sân chơi chàng thấy...má em hồng
Mắc cỡ, em thẹn thùng tay ném
Vào sau cây! Nửa bịt nylon
Uổng quá chàng ơi! Uổng quá trời
Không đành nửa bịt bỏ chưa xơi
Cho môi nhóp nhép hồng môi nhép
Lộ cả răng trên dưới trắng ngời
Hay nhờ...chàng tay lượm lại cho!!!
Cố Quận
Thơ Tội Tình Chi!!!
Thơ tội tình chi...tội tình chi
Nỡ nào xóa chữ vần thơ đi
Cho hoa tim vỡ! Tim tôi vỡ
Giọt nhỏ lên dòng O mới ghi
Cố Quận
Thơ Người Thơ Tui
Người ta thơ Văn Chương-Vận Luật
Còn nhị tui Lấc Cấc-Âm Lời
Nghe câu Chị phán...ối giời
Mặt mày tái mét! Đánh rơi bút cùn
Cố Quận
Không Phải Kêu Chị Đâu
Không phải kêu Chị...Chị ui
Ngân Hà Facebook, O vùi dập thơ
O đem hoa trải nắng tơ
Cho cành khô héo cánh giờ héo khô
Rồi đem nước nóng rót vô
Ngồi trà nên nhị réo hồ hét sông
"Bớ vần âm, đâu rồi dòng
Sao O nở xóa sắc hồng đêm qua!!!"
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 04.02.2020 00:48:17 bởi Cố Quận >
Cắt Cổ! Mạng Đâu Còn
Ối giời! cắt cổ còn đâu
Chỗ mà đổ rượu...bể dâu đâu còn
Hồn xác đâu biết môi son
Thơ vần đâu chữ mắt con mắt buồn
Đâu hình thấp thoáng cửa vuông
Đâu dáng tha thướt tóc buông mái dài
Đâu hương cúc, đâu dung mai
Đâu màu trắng lụa ôm vai trên đường
Ối giờ! Cắt cổ thê lương
Rượu tràn ướt lối thu sương vắng mình
Cố Quận
Trái Sa Lông (2)
Nhóp nhép môi son trái sa lông
Sân chơi chàng thấy...má em hồng
Mắc cỡ, em thẹn thùng tay ném
Vào sau cây! Nửa bịt nylon
Uổng quá chàng ơi! Uổng quá trời
Không đành nửa bịt bỏ chưa xơi
Cho môi nhóp nhép hồng môi nhép
Lộ cả răng trên dưới trắng ngời
Hay nhờ...chàng tay lượm lại cho!!!
Cố Quận
Xóm Dưới Nhung, Trên Tất
Ôi! Ngôi trường tiểu học
Bị ví cả hai đầu
Trên dưới đì thằng nhóc
Ngày hai buổi bảo hầu
Thơ đầu hôm sáu tám
Trưa bảy chữ bắt ngâm
Chiều qua nhà! Phí trạm
Đòi vần năm...phải năm
Ôi! Một thời tiểu học
Bị ví cả hai đầu
Đinh, Lê à! Giết nhóc
Nhung, Tất chắn hai đầu
Xóm trên Tất, dưới Nhung
Giờ nhớ lại còn run...
Cố Quận
Guốc, Khăn, Nón Mất Cả
Chạy chi mất guốc thế O
Chiếc văng ra mé sông cho chiếc buồn
Nón bay xuống mặt nước nguồn
Đang trôi ra bể chiều buông áng tà
Khăn choàng lọt đất kia là
Không quay lại lượm khăn a lên đò
Chạy chi vội thế hỡi O
Guốc, khăn, nón mất cả cho bến này!!!
Cố Quận
Việt Nam Cái, Mỹ Quốc Cai
Việt Nam! Tôi họ Cái
Mỹ Quốc thành họ Cai
Nhớ ngày đi...có vái
Đến rượu bỏ, thuốc cai
Bây giờ sân trắng khói
Vẫn ghế ngã, tường nghiêng
Thói gì hư...tay vói
Chụp lấy làm của riêng
Việt Nam! Mình họ Cái
Mỹ Quốc không dấu Cai
Bây giờ quên lời vái
Rượu, thuốc vẫn chưa cai
Cố Quận
Không Thay Họ Tưởng Chồn Hôi
Không thay họ tưởng chồn hôi
Họ chơi một phát...ôi thôi! Mệnh tàn
Thì đời tội lắm thân Nàng
Thành góa phụ! Lạnh cả màn với chăn
Giọt dài, giọt ngắn khôn ngăn
Hai hàng nó chảy nó lăn xuống rồi
Không thay họ tưởng chồn hôi
Họ chơi một phát...nhị tôi lên trời
Cố Quận
Gan Cũng Chết! Liều Cũng Chết
Xưa gan cũng lãnh búa rìu
Cùi đâu sợ lở...đâm liều ngồi thơ
Vái chạy lại đây lụa tơ
Vạt, tà chi cũng bốc, sờ gấm nhung
Sợ thì tính mệnh cũng cùng
Không khiếp! Thì mạng anh hùng cũng toi
Nên tay chụp, tay bắt thôi
Kẻo trăm năm chịu thiệt thòi...cũng tiêu
Gan dạ cũng nếm búa rìu
Thân thể đầy vết...đâm liều tay quơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 25.03.2020 01:39:32 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 5 bạn đọc.
Kiểu: