Thơ Vui Cố Quận
O Buồn Rụng Rốn
O buồn! Rụng rốn cái buồn
Gặp cơn gió thổi xuống luồng nước trôi
Đố ai vớt được rốn tôi
Thời trăm lạng bạc đền bồi thưởng công
Rốn tôi vừa mới té sông
Bớ người ta vớt kẻo chồng hỏi đâu???
Cố Quận
Chào Em! Tui Đi
Chào em! Tui đi...tui đi
Em đừng than khóc làm gì
Lúc sống ngày ngày hành hạ
La hét, giờ lệ mà chi
Giờ em ở lại một mình
Ra vào sao cứ lặng thinh
chén tô vẹn tròn không méo
Ly đâu rượu nữa, rỗng bình
Tui đi! Em đừng nhỏ lệ
Kiếp tục bỏ lại sau lưng
Không nghe, không xiềng xích để
U đầu, tay lọi, sưng chưn
Cho em sống đời đơn độc
Đêm đêm nằm cuốn chăn sầu
Cho em lạnh lùng một góc
Ai đấm lưng...ai thoa dầu
Chào em! Tui đi nghe em
Cố Quận
Say Rượu!
Thời rượu ngày nắng, đêm sương
Vần tơ làn rụng, âm vương lá cành
Thiếp nằm nghe trống trên thành
Ngoài hiên ríu rít yến oanh mái đùa
Cố Quận
Tại Ngọc Diệu!
Tại Diệu nên Tuyết đành đăng
Hình Hai Đứa, vừa mới ăn tiệc mà
Giờ thì nhập bọn đi ca
Ở Friendly quán bạn ta chục người
Để ngồi tám, để ngồi cười...
Cố Quận
Bà Ở Lại! Tôi Đi
Tôi đi bà ở lại a
Từ nay mặc sức mà ca với tường
Cho vách sập! Biết mùi sương
Gió ngoài kia lạnh mà thương chồng mình
Đi...cho bà ở một mình
Cố Quận
Anh Rụng Rồi!
Em đóa còn hương sắc
Ta héo úa nụ rồi
Mai này cơn gió giật
Hoa rụng xuống lưng đồi
Định sống đời với em
Mà lải nhải từng đêm
Thôi mình chia tay nhé
Anh đường anh cách em
Em cành khoe hương sắc
Ta héo úa...rụng rồi
Cố Quận
La Làng! Nhưng Chưa Ăn Cướp
La làng thì có la làng
Nhưng chưa ăn cướp lụa nàng với hương
Nên áo trắng cả sân trường
Lộp cộp tiếng guốc trên đường vào ra
La làng thì nhị có la
Nhưng chưa ăn cướp lụa tà đâu nghe
Cũng bởi năm bảy cô phe
Vây mình mà đạp thời què hai chân
La làng là bảo vệ thân
Dám đâu ăn cướp hồn thần của ai
Cố Quận
Giám Thị Về...Lại Thơ
Sân Trường không Giám Thị
Lặn luôn! Chẳng dám vào
Sợ mấy O Tôi ví
Thịt! Ai làm chứng nào???
Hôm kia tin Bác về
Hôm nay ghé bàn kê
Gốc phượng già tay bút
Dòng trên dưới sát kề
Ừ! Sân Trường ngồi thơ
Lại vần âm lụa tơ
Áo tà bay trong gió
Hương vần mơ chữ mơ
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 02.06.2020 01:02:17 bởi Cố Quận >
Sao Không Rủ Tui!!!
Sao không kêu tui, rủ tui
Đi ăn, uống rượu cho vui với này
Cho đêm thơ cỏ thơ cây
Thơ thu mưa chuyển đen mây bên ngoài
Sao không rủ tui vậy ai
Đi ăn, uống rượu choàng vai lối về
Cố Quận
Ba Đấu Chữ Thơ Không Bằng Một Tiếng Khen
Công mình ba đấu chữ
Không bằng một tiếng khen
Tím bất công thế hử
Thơ giận, phá một phen
Lỡ vần âm hương lụa
Mai kêu bán váy đầm
Tím hoa cà lấy bữa
Rượu ngon uống lầm bầm
Ba đấu chữ không bằng
Một tiếng khen...thật chăng!!!
Cố Quận
Giáo Gươm Cảm Mạo Ngày đêm thân chém gió
Nên nay cảm mạo rồi
Sân Trường không phát cỏ
Ngọn cao khỏi ghế ngồi
Ôi! Giáo gươm cảm mạo
Chân chẳng bước ra ngoài
Cỏ lan tràn sạn đạo
Cho vướng víu áo dài
Tội mấy O! Tội ghê Cố Quận
Ới Ơi Cô Hãy Từ Từ
Ới ơi Cô hãy từ từ
Để tôi dù, nón bây chừ rồi qua
So đũa cả rổ đấy mà
Giá, cà, khóm, tỏi, bạc hà cả mâm
Con cá chặt khúc nằm câm
Nó đâu còn lội trong đầm mà lo
Sẩy tay sẽ nổ chuyện to
Rượu không mồi sớm lăn khò ngáy Cô
Ới ơi mở cửa tôi vô
Để ngồi cạn chén trút hồ cùng nghe
Cố Quận
Lỗi Tại Nhỏ Thơ
Hôm nay vừa ba vịm
Quỳnh đã say! Đã say
Va tường con mắt tím
Nhìn người lộn tên ngay
Lỗi tại Thơ...Nhỏ Thơ
Pha thuốc vào rượu cơ
Nên trí thần lú lẫn
Lỗi tại Thơ...Nhỏ Thơ
Cố Quận
Thơ Tà Tâm
Thơ mi lòng nổi tà tâm
Vái mưa chi để tà thâm ướt rồi
Sao không ra mời áo ngồi
Tránh mưa cho phấn son môi vẫn màu
Thơ mi sao nỡ nhìn nhau
Cách khung cửa kính cho đau dạ người
Cố Quận
Không Ăn! Phụ Công Em
Tay năm ngón hái bông
So đũa lẩu đãi chồng
Sao lắc đầu nói ớn
Em nấu chàng ăn không
Không ăn! Cũng phải ăn
Đừng mếu hở hàm răng
Cho họ cười em nhé
Ngán rồi...cũng gáng ăn
Hái bông tay năm ngón
Rổ so đũa tay ôm
Ngoài vườn hai chân nhón
Cành níu tóc chôm bôm
Không ăn! Phụ công em
Cố Quận
<bài viết được chỉnh sửa lúc 10.06.2020 10:22:47 bởi Cố Quận >
Thống kê hiện tại
Hiện đang có 0 thành viên và 4 bạn đọc.
Kiểu: